- Vợ ơi anh về rồi.
Cô nhìn đồng hồ, quả thật đã đến giờ anh tan làm trở về, cô cứ lo tua đi tua lại đoạn clip, xem quá chăm chú nên không để ý thời gian.
Tố Du tắt máy tính, nhanh chân chạy ra ngoài cửa đón anh.
Sở Triệu nhìn thấy cô liền mỉm cười dịu dàng, dang tay ra nũng nịu.
Cô ôm lấy anh nhưng lòng đang rất rối bời bởi những gì mình vừa nhìn thấy qua đoạn clip, đầu cô không ngừng thắc mắc về mối quan hệ giữa mẹ cô và ba của anh.
Cả hai vừa buông nhau ra, anh liền nhận thấy sự khác lạ trên nét mặt của cô:
- Có chuyện gì sao? Trông em rất suy tư.
Mọi ngày nếu cô không đến công ty hay shop thời trang Faye, cô đều chờ anh về nhà và sẽ rất vui mừng khi thấy anh.
Nhưng hôm nay cô lại không được vui vẻ như mọi khi.
Tạm thời cô vẫn chưa thể khẳng định được rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, sự việc vẫn còn nhiều uẩn khúc.
Nhưng Tố Du cũng không muốn anh phải nặng lòng, cô nhón nhẹ chân hôn lên má anh:
- Không có gì cả, tại em đang nghĩ về bộ sưu tập sắp tới của Faye thôi.
Sở Triệu nghe vậy thì cũng không nghĩ nhiều, anh áp tay lên má cô, nhẹ nhàng hôn lên môi vợ:
- Em đói chưa? Chờ ăn tắm xong sẽ ăn cơn cùng em.
Cô mỉm cười gật đầu, nhưng trong lòng lại đang rối như tơ vò.
Nghĩ đến chuyện cả hai chỉ vừa hạnh phúc không bao lâu, cô rất lo sợ sẽ xảy ra điều gì đó chia cắt hạnh phúc hiện tại của anh và cô.
- -------------------------------
Buổi tối, khi anh và tiểu Phi đã ngủ, cô vẫn cứ suy nghĩ, cảm thấy bất an về chuyện đoạn clip.
Tố Du rời giường, cô mở máy tính, tiếp tục xem lại clip.
Lướt đến cuối, cô chau mày khi nhìn thấy dòng chữ hiện lên trước khi kết clip: "Nếu anh phản bội tôi, chắc chắn cái giá anh nhận lấy sẽ rất đắt.
14/2/20xx".
Lúc này trong tâm trí Tố Du hoài nghi về khả năng mẹ của cô có mối quan hệ tình cảm với Lộ lão gia.
Ngoài ra, dãy số ngày tháng năm trong lời nhắn khiến cô rất ngạc nhiên, bởi lẽ đó chính là mật khẩu để mở khóa điện thoại của mẹ cô.
Chợt giọng nói ấm áp truyền đến tai Tố Du:
- Khuya rồi, sao em không ngủ?
Sở Triệu định quay sang ôm cô thì phát hiện bên cạnh trống trãi khiến anh cũng tỉnh giấc.
Anh ngồi dạy, định bước xuống giường thì cô cũng vội tắt máy.
- À, em xem lại bản thiết kế một chút.
Anh bước đến ngồi cạnh cô, có chút thắc mắc khi cô vừa nhìn thấy anh thức giấc đã lập tức tắt máy tính.
Cô áp tay lên má anh, cử chỉ dịu dàng của Tố Du khiến tim anh tan chảy ngay tức khắc:
- Em làm anh thức giấc sao?
Anh liền lắc đầu:
- Không có, anh cũng chưa ngủ say, nhưng không có em bên cạnh quả thật anh không ngủ được.
Cô nở nụ cười, nhưng trong lòng lại canh cánh về chuyện mối quan hệ bí mật giữa mẹ cô và ba anh.
Chợt Sở Triệu hôn lên môi cô, mùi hương từ sữa tắm và nước hoa trên cơ thể Tố Du luôn hấp dẫn anh, khiến anh trở nên u mê không lối thoát.
Anh hôn cô say đắm, dần dần nghiêng nhẹ cơ thể để đẩy cô nằm xuống sofa, chỉ trách cô quá đỗi xinh đẹp, khiến anh không thể bỏ qua được.
Bàn tay hư hỏng buông xõa dây áo, trong khi anh đang muốn hành sự, tâm trí Tố Du lại nghĩ về chuyện đoạn clip.
Bây giờ xâu chuỗi lại, cô mới cảm thấy mọi chuyện có mối liên quan với nhau, cô dần nhận ra vì sao mẹ cô lại thích đọc tiểu thuyết của nhà văn Tĩnh Ân.
Nụ hôn của anh đang cuồng nhiệt lại chợt đứt quãng khi anh nhận ra, cô không đáp lại nụ hôn của anh.
Tố Du cứ ngây người như một khúc gỗ, chẳng giống cô mọi khi chút nào.
- Em sao vậy? Anh làm khó chịu sao?
Nhìn vẻ mặt lo lắng pha chút hụt hẫng của anh nên cô không nỡ làm chồng cụt hứng.
Tố Du ôm lấy Sở Triệu, nhẹ nhàng đặt lên môi anh một nụ hôn:
- Không có, chỉ là em nhất thời nghĩ về công việc thôi.
Anh khẽ mỉm cười, bàn tay lại tiếp tục mò mẫm làm việc hệ trọng.
Nụ hôn di chuyển xuống xương quai xanh.
Cổ áo được kéo xuống sâu, mắc kẹt ngay dưới chân đồi, bầu ngực đầy đặn lộ ra trước mắt anh.
Sở Triệu không chần chừ mà lập tức đưa bàn tay to lớn xoa nắn liên hồi, trong thoáng chốc vì có hơi mạnh tay khiến tia sữa bắn cả ra ngoài.
- Anh nghịch quá.
Cô đưa tay chạm vào má anh, Sở Triệu hôn nhẹ lên môi cô rồi lại luân phiên mút lấy hai viên ngọc, nhiệt tình như muốn hút cạn dòng sữa.
Anh nắm chặt tay cô ghì xuống, chiếc lưỡi tinh nghịch trêu chọc hai nụ hoa trong miệng, cứ như đang tận hưởng viên kẹo vị sữa ngọt ngào.
Tố Du khẽ nhíu mày, nơi nhạy cảm liên tục bị kích thích, khoái cảm mỗi lúc càng dâng cao.
Chiếc đầm ngủ hai dây lại hở lưng kỳ cực quyến rũ, Sở Triệu trông thấy liền bị nhức cả mắt, bảo sao anh có thể kiềm chế cho được.
Đôi môi rời khỏi hai ốc đảo nhỏ, lả lướt xuống vùng bụng rồi lại tiến xa hơn, cô ngượng ngùng khép chân lại.
Nhưng anh lập tức tách hai chân cô ra.
Chiến mã bên dưới không muốn bị giam cầm thêm nữa, liên tục đòi lại quyền tự do.
Không thể chịu đựng sự gò bó thêm giây phút nào, anh "phóng thích" vật to lớn, chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc khai phá vùng đất thần bí..