Chồng Hờ Vợ Tạm

Ở bên Trác tiên sinh lâu ngày, có lúc, tôi có cảm giác như vợ chồng.

Qua ấm áp, cũng sẽ thấy lo sợ.

Chúng tôi bắt đầu bằng một tình cảm mãnh liệt, nên tôi lo sợ chúng tôi sẽ kết thúc trong vô vị.

Nghe nói rất nhiều cuộc hôn nhân đi với nhau tới cuối cùng, chính là vì không còn những xúc cảm mãnh liệt nữa, tình cảm vợ chồng trở về sự vô vị.

Tôi sẽ hết sức mình tìm những cách kích thích một chút.

Thị giác, đạo cụ, trang điểm khác nhau. Sở thích khác nhau, địa điểm khác nhau...

Thỉnh thoảng anh sẽ cảm thán mà thốt lên: “ Vẫn là người trẻ tuổi thú vị!”

“ Anh không phải là chẳng hề kiêng rè gì sao? Không phải chơi rất vui sao? “ Tôi hỏi.


“ Thế là, tôi khiến em thất vọng sao?” Tay của anh trượt qua eo tôi, xoa xoa nhẹ.

“ Đâu có, em yêu anh cũng như yêu đôi mắt em vậy.” Tôi hôn anh.

Khoảng thời gian dưỡng thương này, tôi nghỉ ba ngày, Trác tiên sinh qua đây hai ngày, chính là hai ngày mà tôi cần có sự chăm sóc nhất.

Đến buổi tối ngày thứ hai,về cơ bản là có thể ngủ mà không cần dùng băng chườm lên.

“ Anh ở bên em như thế này, có phải sẽ không hay không?” Tôi nằm sấp bên trên anh,ngón tay vẽ vẽ vòng tròn trên ngực anh,chung quy vẫn là lo lắng cho mối quan hệ của hai chung tôi

“ Không đâu.” Anh nói

“ Tại sao trước đây, anh chỉ muốn em một tháng chỉ ở bên anh hai ngày, bây giờ lại thường xuyên tới đây?”

“ Trước đây em phải đi học.” Anh nói, lại cười một cái, “ Em lúc đó, đến hôn cũng không biết, nhưng cái miệng nhỏ xinh khiến người ta thấy dễ chịu, đâu có giống như bây giờ, giống yêu tinh! Một ngày không ngủ cạnh em, đều cảm thấy thiếu thiếu gì đó.

Tôi rất vui, cọ cọ cơ thể vào bộ phận nhạy cảm trên người anh, mở miệng ngậm lấy yết hầu của anh: “ Vậy anh ngủ bên m nhiều một chút!”

“ Yêu tinh!” Anh nghiến răng nghiến lợi, lại lật ngời lên đè tôi xuống.

Tôi thích việc mỗi đêm ở bên cạnh Trác tiên sinh, như con thuyền dập dềnh miên man mãi, chỉ còn lại tiếng rên rỉ...

Lúc đến công ty đã là tuần sau đó.

Văn phòng có vẻ như chẳng thay đổi điều gì, vị trí bên cạnh tôi vẫn là Chung Giai.


Bởi vì những suy đoán và cuộc đối thoại trước đó với Trác tiên sinh,. trong lòng tôi đã có sự ngăn cách với cô ta.

Tôi không hỏi cô ta bất cứ cái gì, mà đăng nhập QQ hỏi những đồng nghệp khác.

“ Chị Hoa, chị có biết chuyện đó sau này thế nào rồi không?”

“ Đường Châu Đốc làm bao nhiêu là chuyện xấu xa như thế, công ty đó sao còn dám cần cô ta nữa, sau khi bộ kĩ thuật kiểm tra máy tính của em, đưa cho bọn họ xem chứng cứ, Lý tổng ngay tại chỗ đó nói từ nay về sau không cần cô ta nữa.

“ Thực ra, cũng có khả năng điều cô ta truyền ra ngoài là thật, biển uqảng cáo bên đó có vấn đề.”

“ Cứ cho là biển quảng cáo bên đó vấn đề, còn công ty nào dám cần loại người như cô ta nữa, hất nước sôi vào mặt công nhân công ty đối tác! Lần này là em, ngô nhỡ lần sau cô ta hất nước sôi vào những người đứng đầu thì phải làm thế nào

“ Cũng phải...” Em không tương tượng nổi, bộ trưởng của chúng ta, hoặc là Trác tiên sinh bị người ta hắt nước sôi, vậy còn công ty kia thì sao? Sau này chúng ta còn hợp tác không?”

“ Còn hợp tác cái khỉ gì nữa! Trác tổng đích thân tuyên bố, nói chọn đối tác, còn phải chú ý đến tố chất! Chú ý tố chất là ý gì, hiển nhiên là nói công ty Lý Tổng không cs tố chất!”

“ Trác tổng uy vũ!”


Tôi nói như vậy, nhưng trong lòng lại nghĩ, Trác tiên sinh không phải nói là, chuyện này rất có thể là do Chung Giai muốn đổi bên phục vụ, mới làm to chuyện lên sao?

Nếu đã như vậy, tại sao anh ấy lại toại theo ý nguyện của Chung Giai?

Không phải anh ấy và Chung Giai...

Nghĩ đến đây, tôi lập tức ngăn mình lại, nghi ngờ về người yêu của mình như vậy là không đúng.

Trác tổng sẽ không ăn đám cỏ ngay cạnh chân mình, tôi đã trở thành “cỏ” của anh ấy trước, đi vào trong ổ của anh.

“ Chị Hoa, chị biết công ty quảng cáo mới hợp tác mới định là ai không?”

“ Không biết, Chung Giai nói phải khảo sát thật kí, chọn một công ty có tố chất tốt.”

Tôi và Trác Hàng hẹn nhau ăn cơm vào buổi trưa thứ tư, một nhà hàng bít-tết cách công ty tôi không xa


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận