Chồng Ma Của Em


“Nhóc con, cẩn thận có bây” Bạch Hổ nói.

Chúng tôi đều đã bị kẻ chủ mưu làm cho tỉnh thân khẩn trương hết rồi, bất cứ thứ gì đặc biệt được giao cho tôi, đều khiến tất cả mọi người vô cùng căng thẳng.

Tôi nhận chiếc hộp, mở ra với lòng mang theo sự cảnh giác.

Bên trong là một bộ mũ và áo giáp màu trảng nhạt rất mỏng.

Tôi cầm nó lên, bộ giáp này ở trong tay cũng không hề thấy nặng.

“Đây là thứ gì vậy?” Tôi hỏi Bạch Hổ.

“Chậc, tộc người lùn đúng là tốt với cô thật, ngay cả giáp mềm bằng tơ vàng quý hiếm cũng mang cho.

cô” Bạch Hổ nói “Giáp mềm bằng tơ vàng? Lễ nào chính là loại giáp vô cùng lợi hại được nói trong phim đó sao?” Đôi mắt của tôi tỏa sáng.

“Không có triển vọng” Bạch Hổ nói với tôi một cách tức giận: “Giáp tơ vàng cũng không phải là thứ chỉ có thể giúp cô ngăn chặn nguy hiểm khi đao kiếm cảm lên người cô như trong phim đâu.

Giáp mềm tơ vàng có thể khởi động lớp phòng ngự bảo vệ tuyệt đối vào thời điểm cô vẫn chưa phản ứng lại được một cách vô điều kiện, đồng thời ngăn chặn tấn công chí mạng với bất cứ cường độ nào.

Ngay cả công kích mạnh nhất của Lãnh Mạch, thì nó cũng có thể chặn được thay cô.

Ngoài ra, còn có thể chống rét, khôi phục nội lực đã tiêu hao của cô nhanh hơn.

Đây là chí bảo độc nhất vô nhị trên thế giới này, được tộc người lùn chế tạo ra”
“Lợi hại như vậy ư!” Tôi hô lên kinh hãi: “Thứ này chắc chắn được ông Chung Nhiễm làm ra rồi! Thật tốt quá! Nếu như vậy cũng có thể tương đương với có hai cái mạng rồi!”
“Đại soái!” Binh lính chen miệng vào nói: “Đại soái Chung Nhiêm nói, bộ giáp này là quà đáp lẻ, để cảm ơn ngài đã từng tặng vòng cổ cho Hải Ngạo.”
Lúc trước, tôi tặng vòng cổ của nhà họ Tống mà Tống Tử Thanh tặng cho tôi, cho Hải Ngạo.

Vốn chỉ là một chút lòng thành nho nhỏ, nhưng không ngờ tộc người lùn lại ghi nhớ trong lòng.

Bây giờ lại tặng tôi thứ quý giá như vậy, tôi thật sự có đức hạnh gì, mà có thể quen biết được tộc người lùn như vậy…
“Mặc giáp lên đi” Lãnh Mạch ở phía trước nói với tôi.

Tôi cởi áo khoác xuống, rồi mặc áo giáp màu vàng ra ngoài áo phông.

Vừa mặc lên người, tôi đã cảm giác được hơi ấm truyền tới từ trên người, còn có cả năng lượng nữa.

Tuy vòng cổ mà tôi tặng cho Hải Ngạo cũng có thể mở lớp phòng ngự tuyệt đối một lân.

Nhưng công năng của bộ giáp tơ vàng này nhiều hơn sợi dây chuyền kia quá nhiều.

Cơ thể tôi lập tức ấm áp hẳn lên, trạng thái cũng ở mức tốt nhất.

Chỉnh trang xong, Lãnh Mạch hạ lệnh cho đội quân của chúng tôi dẫn đầu ra khỏi rừng rậm.

Cùng lúc đó, quân Sỉ Mi và quân Dạ Minh cũng xuất hiện từ hai nơi khác.

Đội quân hình tam giác cuối cùng cũng biến thành hình tròn, rồi bao vây thành chính Minh Vương ba tầng trong ba tầng ngoài chật như nêm cối.

Các thống soái gặp nhau.

Dạ Minh và Chu Tước lông vàng chỉ cao đến ngực anh ta kề vai sát cánh, bước tới một cách nghênh ngang.

“Giới thiệu một chút, đây là người anh em tốt nhất của tôi” Dạ Minh nói.

“Người anh em tốt có một không hai” Chu Tước bổ sung một câu.

Tôi lặng lẽ đứng ở bên cạnh oán thâm, vậy đã nói Lãnh Mạch mới là chân ái thì sao? Đây là vứt bỏ anh sao?
Bạch Hổ cũng trợn trắng mắt với Chu Tước.

“Bọn họ đố ky với chúng ta” Dạ Minh nhướng mày.

Chu Tước cũng nhướng mày: “Đúng, ghen tị vì chúng ta tuyệt hơn bọn họ quá nhiều, có thể hiểu được, có thể hiểu được”
Hai cái con hàng này… tính cách hoàn toàn rập.

khuôn, chẳng trách lại hợp nhau như vậy.

Lưu Nguyệt cưỡi ngựa đi tới từ phía sau, bộ dáng trông vô cùng đau đầu: “Đồng Đồng, sau này tôi sẽ đi chung đội với các cô, tôi thực sự không thể chịu nổi hai bạn gay này nữa rồi”
“Cô nhóc chết tiệt kia, cô đang đố ky đấy có biết không? Cô ghen tị tôi có mối quan hệ tốt Chu Tước, mà lạnh nhạt với cô đúng không? Thiệt tình, muốn được tôi ôm ấp thì cứ nói rõ ra, lại đây, anh đây dành cho cô cái ôm này” Dạ Minh nói, rồi mở rộng ngực..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui