“Đến đây đi cô bé, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng, không ai sẽ trách cô, nhưng mà… Cô bé đáng thương, cô phải sống đến cuối cùng, nhất định phải nghĩ biện pháp giết Lãnh Hiên” Hàn Vũ nói.
Giết Lãnh Hiên?
Tỉnh thần tôi gân như suy sụp, tôi đã sớm không kiên trì nổi nữa, nếu không phải Lãnh Hiên khống chế cơ thể tôi, tôi đã sớm tự sát kết thúc mình, đâu còn tâm tình giết ông ta.
Giơ tay chém xuống, Hàn Vũ bị cố định tại chỗ như cá năm trên thớt gõ, lại chết trước mắt tôi.
Hàn Vũ đã chết, đại soái bên cạnh Hàn Vũ, Dương Tàn Nguyệt, Diệp Hàn, Lê Triết, Đường Khinh, Đường Dịch của quân đoàn Huyết Đồng, ngay cả Tân Tiêu của phòng tư pháp, Lãnh Hiên cũng không có ý buông tha, để tôi dùng hai tay, dùng hai tay nắm lấy kiếm siêu thần, chém đầu từng người.
Lại sau đó là thống lĩnh Lương Sinh, Lương U, Lương Trì, Lương Hiền, Không Vương, Hải Ngạo, Lưu Úy của tộc dược sư, Lưu Liêu…
Người tôi quen biết đều bị tôi giết.
Trên chiến trường là một vùng đâm máu, kiếm siêu thân đã bị máu nhiêm đầy, trên mặt tôi, trên áo trên quần, đã biến thành màu sắc máu tươi, không phân rõ là máu tươi của ai.
Bây giờ chỉ còn có Lãnh Mạch, Si Mi, Bạch Hổ, Lục Quy, Chu Tước, Thanh Long.
“Tuy tứ đại thân thú sẽ không chết, nhưng nếu để cô chém tay chân của bạn tốt cô, hẳn là rất thú vị”
Lãnh Hiên ở trong không trung nói.
Tôi đứng trước mặt Bạch Hổ.
Bạch Hổ mất đi thể lực, hình thái lão hổ quỳ rạp trên đất nhìn tôi.
Lúc này ý thức tư tưởng của tôi đều đã mơ hồ vô cảm, nước mắt đã chảy khô, còn lại, chỉ có thể nhìn mọi chuyện xảy ra.
“Cô nhóc, tứ đại thần thú sẽ không chết, cô cứ việc tới đi, tôi cam đoan với cô, lúc người đàn ông chết tiệt này thành lập thế giới mới, tứ đại thân thú nhất định sẽ hủy diệt ông ta!” Đôi mắt Bạch Hổ đỏ bừng nói với tôi “Ai da, tứ đại thần thú sẽ không là vấn đề, chuyện này tôi còn chưa suy nghĩ nên xử lý thế nào, nhưng mà chuyện này sau này lại nói, cô bé, ra tay đi” Lãnh Hiên cười.
Kiếm siêu thân chém đứt tay chân của Bạch Hổ, cuối cùng chém đầu Bạch Hổ xuống, Bạch Hổ bị ngũ mã phân thây.
Cho dù không chết, cũng cần thời gian rất dài mới có thể khôi phục.
Trước mắt tôi là từng đợt mơ hồ, lúc muốn ngất đi, Lãnh Hiên lại ép tôi tỉnh táo lại.
“Được rồi, bây giờ sẽ là nhạc kịch, cô bé, cô trăm ngàn lần không thể choáng váng.” Lãnh Hiên hạ xuống đất, đi tới bên cạnh tôi, chỉ về phía trước: “Đối với cô mà nói, hai người đàn ông kia hẳn là người quan trọng nhất đúng không? Đi đi, tự tay giết chết bọn họ, hủy diệt thế giới này đi”
Tôi bước từng bước, bước chân cứng ngắc mà thong thả đi tới phía trước Lãnh Mạch và Sỉ Mi.
Trong mất Lãnh Mạch và Si Mị có chút đau thương, Hai người đàn ông cùng lựa chọn im lặng.
“Ôi, đúng là kỳ lạ” Lãnh Hiên ở phía sau tiến lên: “Đã chết tới nơi rồi, chẳng lẽ hai người không có gì muốn nói với cô gái mình yêu sao? Đây là cơ hội cuối cùng rồi đấy”
Lãnh Mạch và Si Mị nhìn tôi.
Sĩ Mị nói: “Nói nhiều tới mấy chỉ biết tạo thành càng nhiều hành hạ với cô ấy, cô ấy đã rất khó chịu, tôi không muốn khiến cô ấy càng khó chịu hơn nữa”
Lãnh Mạch không nói câu nào, chỉ bình tĩnh nhìn tôi, tất cả tình cảm, đều viết ở trong mắt.
Tôi nhìn đã hiểu.
Giữa ba chúng tôi, quả thật không cần nhiều lời.
Không thể cùng sinh, nhưng cầu cùng chết.
Lãnh Hiên chắc chăn tưởng là chúng tôi sẽ điên cuồng gào rống, sẽ khóc thổ lộ với nhau, tạm biệt nhau, nhưng kết quả ông ta đều tính sai rồi.
Ba chúng tôi vô cùng bình tĩnh, bình tĩnh tới mức khiến ông ta cảm thấy không thú vị, vì thế bảo tôi dùng kiếm siêu thân giết Si Mị trước.
Sỉ Mị là tà thuật thể, nhưng chiến khí của tôi có thể giết chết anh ta, anh ta tan thành mây khói ở trước mặt tôi..