Chồng Mới Rất Hoàn Hảo


CHƯƠNG 356: NGƯỜI THÔNG MINH LÀ CHƠI MƯU KẾ


Dịch giả: Luna Wong


Đoàn người Hứa Vân Noãn chân trước mời vừa rời khỏi khách sạn Ân gia, chân sau hỏa kế khách sạn một đường nhìn bọn hắn chằm chằm, liền bẩm tất cả tin tức đến trước mặt Phong chưởng quỹ:


“Chưởng quỹ, vẫn là người tinh mắt, vừa rồi đoàn người của Hứa cô nương đi đầu ra ngoài chọn mua, dọc theo con đường này mua không ít thứ, hơn nữa chọn đều là đồ đứng đầu trong quận thành, những thứ hơi kém chút cũng không có vào mắt của bọn họ, ta để người cẩn thận liệt kê ra, bất quá phải chờ một hồi đơn mới đưa qua đây.”


“Chuyện đơn không vội, ngươi lập tức để người đi nhìn bọn hắn chằm chằm, xem dọc theo con đường này bọn hắn có tiếp xúc với ai.”


“Vâng.”


Đoàn người Hứa Vân Noãn lên thuyền, chậm rãi ly khai bến tàu quận thành.


Phong chưởng quỹ bên này cũng nhận được tin tức: “Chưởng quỹ, dọc theo con đường này bọn họ đều là ngồi xe ngựa chạy tới bến tàu, cũng không có tiếp xúc với những người khác.”


“Không có khả năng, Lúc Hứa Vân Noãn đi có chút vội vội vàng vàng, nhìn như vậy tất nhiên có xảy ra chuyện gì, ngươi tỉ mỉ suy nghĩ thêm một chút, quả thật là đi thẳng đến bến tàu sau đó lên thuyền sao?”



“Như thế thì không phải, sau khi đến bến tàu, vị huynh trưởng của kia Hứa cô nương đi mua chút rượu, tiến chính là tửu lâu của Triệu gia, bởi vì Triệu gia cực kỳ phòng bị chúng ta, nên ta cũng không có thể theo quá gần.”


“Triệu gia?” Nhãn thần của Phong chưởng quỹ hơi giật giật, từ trong lổ mũi hừ một tiếng, “Ta đã nói rồi, Hứa gia mặc dù cô đơn, nhưng khi trước dầu gì cũng lừng lẫy nhất thời, không có khả năng không có tâm cơ, lộ ra con bài chưa lật bạo cho người khác xem, nguyên lai đây hết thảy đều là cố ý.”


“Chưởng quỹ, lời này của người là có ý gì? Sao tiểu nhân nghe không hiểu thế?”


“Ngày hôm qua lúc bọn họ tiến tửu lâu, ta đã thấy ba người bọn hắn khí độ bất phàm, sau đó Hứa cô nương kia cố ý tìm ngươi lôi kéo làm quen, xuất thủ cũng cực kỳ rộng rãi, thậm chí lúc nhìn thấy ta, còn cố ý nói ra trên người có giấu trọng bảo, hôm nay Hứa gia cô đơn, nếu bọn họ không có con bài chưa lật, chẳng phải là dường như tiểu nhi ôm bao kim nguyên bảo rêu rao khắp nơi, chỉ còn chờ người khác tiến lên đoạt sao?”


“Chưởng quỹ suy tính phải, trước tiểu nhân tiếp xúc vị Hứa cô nương kia, nghe nàng nói chuyện có chút cẩn thận, nhìn liền không phải một người đơn giản.”


“Vị Hứa cô nương kia cố ý thả ra những lời này, sợ rằng ở Giang Nam là có mưu đồ lớn hơn, không chỉ đơn giản là muốn khôi phục Hứa gia, đây là muốn chia một chén súp a!”


“Nhưng chưởng quỹ, thế cục của Giang Nam đã trở thành kết cục đã định nhiều năm, Hứa cô nương kia nhìn tuổi nho nhỏ, còn có thể khuấy ra mưa gió gì sao?”


“Nhưng không thể coi thường người khác, ta hưu thư một phong, ngươi để người đưa về bổn gia, nhất định phải trình báo lên, để các chủ tử trong nhà quan tâm vị Hứa cô nương này một chút.”


“Được.”



“Mặt khác lại phái người trông kỹ Triệu gia một chút, xem gần đây Triệu gia có dị động gì không, chỉ sợ vị Hứa cô nương kia không chỉ tiết lộ tin tức cho chúng ta, chí ít Triệu gia cũng nghe được tin. Vậy nếu Hứa gia cô đơn thật, thất thải ngọc thạch trước đó mất tích, vậy hết thảy đều tốt, nhưng thất thải ngọc thạch này một khi hiện thế, như vậy chúng ta nhất định phải có được, sau đó dâng lên cho lão thái gia.”


“Tiểu nhân hiểu, nhất định sẽ để người trông kỹ Triệu gia.”


Bookwaves.com.vn

Trong quận thành, bởi vì hai ba câu của Hứa Vân Noãn liền thay đổi sắc trời, đoàn người Hứa Vân Noãn lại không chút để ở trong lòng, mà hăng hái bừng bừng thảo luận thế cục Giang Nam.


Đoan vương uống một hớp nước trà: “Trà này thật đúng là không tệ.”


Hứa Vân Noãn đồng dạng phẩm một cái: “Lá trà nên xuất từ sản nghiệp Lý gia đi?”


“Không sai, thương nhân Giang Nam bên này tương đối hưng thịnh, trong đó lấy Ân gia làm lớn. Ân gia chủ yếu phụ trách muối ăn vận chuyển buôn bán, Lý gia còn lại là phụ trách lá trà và tơ lụa, mà thế lực của Triệu gia hơi yếu một ít, bất quá lại trông coi rất nhiều lương thực và điền sản, sản nghiệp của tam đại gia tộc này mỗi người tự phân chia với nhau, đồng thời tự xuất hiện riêng, ở Giang Nam có thế giúp đỡ qua lại, bất quá những năm gần đây, phụ hoàng vẫn muốn nghĩ biện pháp chèn ép một chút thế lực của những thân hào Giang Nam này, bất quá hơi có chút lực bất tòng tâm. Có đôi khi ta lại không nghĩ ra, bất quá chỉ là một ít thương nhân, phụ hoàng trực tiếp hạ lệnh tróc nã giam giữ không phải là xong rồi sao, tại sao lại có nhiều cố kỵ như vậy?”


Hứa Vân Noãn quay đầu nhìn phía ngoài cửa sổ, ngoài cửa sổ là gợn sóng thủy sắc, hôm nay không có bao nhiêu gió, bởi vậy trên mặt nước chỉ có sóng thật nhỏ.



“Điện hạ nhìn mặt sông ngoài cửa sổ xem.”


“Mặt sông?”


“Biểu hiện ra nhìn gió êm sóng lặng, nhưng dưới mặt sông, lại là một bộ mạch nước ngầm cuộn trào mãnh liệt. Ân gia, Triệu gia và Lý gia tựa như nước sông này vậy, biểu hiện ra nhìn chỉ là một ít thương cổ cự phú, nhưng là trên thực tế, bạc tựa như nước, nhuận vật vô thanh, không biết đã giúp đỡ bọn họ cắm rễ vào đất bao sâu, nếu muốn lay động, sợ rằng đã thập phần khó khăn.”


Thần sắc của Đoan vương thoáng nghiêm túc chút: “Bọn họ có thế lực lớn như vậy sao?”


“Nếu chỉ cần nói, sợ rằng Đoan vương điện hạ nhìn không hiểu, ta trái lại có sẵn một ví dụ. Hai năm trước Kinh Châu chi biến, triều đình phái vật tư giúp nạn thiên tai, nhưng bởi vì tai hoạ cắt đứt đường, đồ đều vận chuyển không tới, rất nhiều người biết rõ chỗ cứu viện không xa, lại chỉ có thể trơ mắt chờ chết. Nhưng sau này, sự tình lại xuất hiện chuyển cơ.”


“Hứa cô nương nói là chuyện thương nhân Giang Nam ra vật tư giúp đỡ Kinh Châu?”


“Không sai, lúc đó chính là Ân gia đi, vị Ân lão gia chủ kia ra lệnh một tiếng, vô số thương đội lưng đeo đồ đi bộ đưa vào Kinh Châu thành, ngay lúc đó nước trong Kinh Châu thành còn không lui, khắp nơi đều là thi thể, giống như địa ngục nhân gian, nhưng những thương nhân kia lại nghĩa vô phản cố, thậm chí mặc kệ chút thù lao.”


Thần sắc của Đoan vương có chút phức tạp: “Chuyện triều đình làm không được, một thương hộ ra lệnh một tiếng đã làm xong rồi, nghe hơi có chút châm chọc.”


Bookwaves.com.vn

“Đây cũng là chỗ tốt, Ân gia trợ giúp bách tính Kinh Châu thành, có thể để rất nhiều bách tính có mạng sống, sau đó toàn bộ Kinh Châu đều trở thành một kho để hàng hoá chuyên chở của Ân gia, phàm là sản nghiệp của Ân gia, không có cáo nào bị không được ủng hộ, ở quận thành tốt xấu còn có một số thương hộ bài tử khác, mà ở Kinh Châu thành, ngoại trừ các sạp nhỏ, những thương nhân khác là sống không nổi.”



“Đây…” Trong lúc nhất thời Đoan vương đều có chút không biết nên nói cái gì cho phải, hắn trầm ngâm chỉ chốc lát, mở miệng nói rằng, “Nếu là Ân gia làm việc công chính, như vậy đối với Kinh Châu thành cũng không có chỗ hỏng gì, chỉ lo lắng đến cuối cùng bách tính Kinh Châu thành bị người lợi dụng, trở thành một cây đao mà không tự biết.”


Hứa Vân Noãn thấy lời của mình đưa tới coi trọng của Đoan vương, hợp thời liền ngừng nói: “Điện hạ cũng không cần ngưng trọng nỗi lòng như vậy, nói không chừng vậy Ân gia chính là chỗ tốt, còn nữa, hôm nay chúng ta rất nhanh sẽ tới Kinh Châu thành, nếu là có vấn đề gì, nhất định chạy không khỏi pháp nhãn của điện hạ, nên điện hạ thả nhẹ lòng là được.”


Đoan vương vừa mọc lên tâm tư ngưng trọng, bị một phen lời nói của Hứa Vân Noãn đánh tiêu tan thành mây khói, không khỏi cũng cười theo: “Hứa cô nương cũng không cần tâng bốc ta, nghe tới ta lâng lâng.”


Hứa Vân Noãn vừa muốn nói, Mục Trần Tiêu liền trực tiếp mở miệng: “Điện hạ quá nặng rồi, nay không nỗi.”


Đoan vương nghẹn: “Ai nói? Khinh công ta luyện cũng không tệ…”


“Đến nóng nhà cũng không thể lên, điện hạ đừng nói nữa.”


“Ngươi lại vén vết sẹo của ta có phải hay không? Ta hiện tại tuyệt đối có thể lên nóc!”


Năm mười tuổi không lên được nóc nhà, vậy trách hắn sao? Còn tưởng rằng người người đều giống như Mục Trần Tiêu là kỳ tài luyện võ sao?


“Lên được nóc, điện hạ đã cảm thấy nhẹ nhàng sao?” Thần sắc của Mục Trần Tiêu thanh lãnh, “Ta còn nhớ rõ trước đó điện hạ luyện tập khinh công, từ trên cây rơi xuống, chừng mấy ngày cũng không dám xuống đất.”


“Hừ, đánh người không đánh mặt, nói người không nói ngắn, tính cảm giữa huynh đệ của chúng ta đoạn tuyệt!”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận