Chồng Ơi, Anh Là Cái Thể Loại Gì Vậy ?

Chương 7: Có thật là yêu?
Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy Nó đã không thấy bóng dáng ‘bạn cùng giường’ của mình, ngó ngó nghiêng nghiêng vẫn không thấy ‘dấu vết’, lấy tay sờ sang chiếc gối và chỗ nằm của ‘ai đó’ thì thấy lạnh lạnh, chắc rằng người ‘nào đó’ đã sớm rời khỏi giường. Nằm nghĩ ngợi một lúc rồi cũng rời giường đi làm vệ sinh cá nhân.

Đang thắc mắc không biết chồng mình đi đâu làm gì mà rời giường sớm vậy, hay là hôm qua lúc nó đi ngủ nên hắn ta đã đi ra phòng khách ngủ thì có tiếng chuông điện thoại báo có tin nhắn.
‘ Anh phải bay sang Anh một tuần, nếu buồn thì có thể về nhà bố mẹ ở, hoặc rủ Thảo về nhà ngủ cho đỡ buồn’
Đọc xong tinh nhắn báo cáo của chồng xong nó có cảm giác vui vui không tả được, nhưng cũng không nhắn lại, mà cho ngay điên thoại vào túi quần rồi đeo túi đi học.

Nó quyết định rủ Thảo sang nhà ngủ cùng chứ không về nhà bố mẹ ở. Kể từ hôm đọc được báo cáo của chồng đến hôm nay nó vẫn không thèm nhắn lại cho anh một tin nào hết. Làm người nào đó buồn bực không thôi. Ngoài cái tin báo cáo ra, đến nay nó cũng không nhận được cái tin nhắn nào khác hay một cuộc gọi nào, nó thấy trong lòng buồn lắm, cứ nhắm mắt vào là lại thấy cái con người vô tâm đấy.
Aizzzzzzzzzzzzz!
Thấy bạn thân mấy ngày nay buồn mãi không thôi thi thoảng lại thở dài, nhìn lên bầu trời xa xa với ánh mắt vô hồn, làm Thảo cũng buồn theo.
-Sao thế? – quyết định hỏi cho ra nhẽ.
-Không có gì đâu chỉ là tao thấy hơi buồn thôi, cái tên Long từ hôm đi đến giờ chả chịu gọi điện về cho tao lấy một cái, hừ, giỏi thì đi luôn đừng về nữa.
-Không phải ……không phải mày yêu rồi đấy chứ??? – Thảo thấy ngạc nhiên, và sau khi nghe Nó tâm sự đã đoán được ra vấn đề.

-Yêu? Tao không nghĩ vậy đâu._ Nó phủ nhận.
-Vậy tại sao ông ý mới đi có mấy ngày mà nhìn mày đã không giống người vậy??
-Tao cũng không biết tại sao nữa,haizzz, thôi kệ đi, tao ứ nghĩ đến nữa. Đi, tao với mày đi shopping.
Không muốn tin rằng mình đã trúng tiếng sét, nhưng cũng khó để không thể tin được, tạm thời nó cần xác định lại từ đầu tất cả. Kéo Thảo đi shopping cả buổi chiều, hai đứa cũng mua được kha khá đồ.
Ở bên Anh lúc này Long cũng nhận được một tin nhắn, làm ặt vốn dĩ ỉu như bánh đa nhúng nước cũng tươi lên rất nhiều.
” Cá có lẽ đã ăn con mồi và cắn câu, vẫn đang đắn đo.”
Đọc tiếp Chồng ơi! Anh là cái thể loại gì vậy ? – Chương 8


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận