Chồng tôi có rất nhiều tiền

Chương 44: Bốn mươi bốn đồng tiền.
 
Hai người đứng nhìn nhau, bị Chu Thịnh buông lời chọc ghẹo, từ mặt đến cổ Bắc Bắc đều đỏ bừng.
 
Cô mím môi nhìn Chu Thịnh, không còn gì để nói với lời vừa rồi của anh.

 
"Anh toàn nói cái gì thế hả?" Bắc Bắc hờn dỗi.
 
Chu Thịnh cười khẽ, xoay người tiếp sát Bắc Bắc, nói: "Vợ à, chẳng lẽ em không thấy anh nói đúng à?" Anh dừng lại rồi nói tiếp: "Tiếng kêu của em làm anh bị kích thích, anh nói thật đấy."
 
Thật ra Chu Thịnh vẫn chưa nói hết, bởi anh sợ lỡ nói ra, tối nay Bắc Bắc sẽ xấu hổ đến mức không muốn để ý tới anh nữa.
 
Không chỉ là tiếng kêu của cô, mà cả hành động vô ý của cô... đều làm anh nảy sinh nhiều ý nghĩ kiều diễm.
 
Có đôi lúc Chu Thịnh cũng tự thấy mình đen tối, không lành mạnh chút nào, nhưng ngẫm lại, cô là người anh thích, còn là vợ anh, không nghĩ đến vợ mình, cũng không bị vợ quyến rũ thì Chu Thịnh mới cần phải xem xét lại bản thân chứ.
 
Vừa nghĩ vậy, nháy mắt Chu Thịnh lại thấy những ý nghĩ đó của mình quá bình thường.
 
Hai người đứng mắt to trừng mắt nhỏ một lúc thì Chu Thịnh gãi mũi xin lỗi Bắc Bắc: "Thôi mà thôi mà, anh không nên nói trắng ra như vậy với vợ, nhưng anh chỉ muốn nhấn mạnh đó là suy nghĩ thật lòng của anh thôi.
 

Bắc Bắc nghẹn lời, lườm Chu Thịnh, mắng: "Anh không nói mấy lời này thì hay hơn biết mấy."
 
Chu Thịnh cười thành tiếng, vừa cười vừa nói: "Chúng ta về nhà thôi. Đừng ở bên ngoài nữa."
 
"Ừ."
 
Chu Thịnh cúi đầu nhìn cô, anh bất thình lình ngồi xổm xuống trước mặt Bắc Bắc rồi khẽ nói: "Lên đi, anh cõng em về nhà."
 
Bắc Bắc sửng sốt, định từ chối theo bản năng: "Thôi, còn đang ở ngoài đấy, anh dìu em về cũng được mà."
 
Chu Thịnh bật cười, nhắc: "Vậy sẽ nhanh hơn, giờ tiểu khu chưa đông người, để anh cõng hay để anh bế về nhà, em tự chọn đi."
 
Bắc Bắc: "... ..." Giữa hai lựa chọn này, đương nhiên cô sẽ không ngần ngại mà chọn để anh cõng rồi.
 
Ít nhất để anh cõng, cô còn có thể vùi mặt vào lưng anh, không để người khác nhìn thấy gương mặt đỏ rực của mình.
 
Nghĩ như vậy, Bắc Bắc đấu tranh vài giây rồi leo lên lưng Chu Thịnh, Chu Thịnh xốc cô lên, cười nói: "Vậy mới tốt chứ."
 
Bắc Bắc nghe anh nói, cạ vào lưng anh, nhỏ giọng nói: "Cảm ơn."
 
"Việc phải làm mà."
 
Trước ánh mắt tò mò của bảo vệ và những người gặp trong tiểu khu, Chu Thịnh cõng Bắc Bắc về nhà. Còn Bắc Bắc, cô không dám ngẩng đầu nhìn người khác vì sợ thấy những ánh mắt cười nhạo, trêu chọc của người xung quanh.
 
Cô hơi rụt rè, còn Chu Thịnh cũng mặc kệ cô thích thế nào thì làm thế.
 
Sau khi về đến nhà, Chu Thịnh thả cô xuống sofa, hạ mắt nhìn chân cô: "Giờ thấy thế nào?"
 
Bắc Bắc lắc đầu, nói: "Thật ra chỉ thấy đau với nhức thôi, không có vấn đề gì nữa."
 
Chu Thịnh gật đầu hỏi: "Vậy có phải dùng thứ gì để làm dịu không?"
 
"Để tối em ngâm chân thử xem, chắc cũng hết cách rồi. Tại chiều nay em tập yoga ấy."
 
Chu Thịnh hạ mắt nhìn Bắc Bắc, mặt cô hồng hào, thoạt trông rất khỏe mạnh: "Học xong thấy thế nào, nếu mệt thì chúng ta bỏ cũng được."
 
Nghe vậy, Bắc Bắc kiên quyết lắc đầu: "Không, em phải đi học."
 
Cho dù mệt, cô cũng kiên trì học bồi dưỡng, kết quả cô nhận được sau khóa bồi dưỡng chỉ có lợi chứ không có hại. Như việc tập yoga này, tuy giai đoạn đầu phải chịu rất rất nhiều đau khổ, nhưng những cơn đau qua đi là có thể hưởng trái ngọt của mình. Lúc hưởng thụ thành quả mình làm ra là lúc vui vẻ nhất.
 
Bắc Bắc nhìn Chu Thịnh, bật thốt: "Thật ra một tuần đầu mới hơi đau thôi, giai đoạn sau sẽ tốt hơn nhiều. Em thích lắm. Chẳng qua là lâu rồi chưa vận động nên cơ thể hơi khó chịu ấy mà."
 
Chu Thịnh hiểu ra, lấy tay xoa tóc cô, nói: "Ừm, em cứ quyết định đi, nếu không muốn đi cũng không sao."
 
"Em biết rồi." Bắc Bắc nhìn anh cười, cô nói với vẻ hơi xấu hổ: "Chu Thịnh, em đói rồi."
 
Chu Thịnh hơi giật mình, mỉm cười nhìn cô: "Muốn ăn gì?"
 
"Muốn ăn pizza."
 
"Được, anh đặt cho em."
 
Mắt Bắc Bắc sáng lên, vội vàng nói thêm mấy món mình thèm. Chiều nay cô vận động khá nhiều nên phải ăn để nạp lại năng lượng.
 
Chọn món xong, Bắc Bắc giang hai tay, làm nũng với Chu Thịnh: "Em muốn đi tắm, tắm xong mới ăn." Nhẩm tính thời gian, sau khi tắm rửa đi ra ắt cũng là lúc đồ ăn được giao đến.
 
Chu Thịnh bất đắc dĩ nhìn cô, bế cô vào phòng, tìm quần áo xong còn tiện tay bế người vào phòng tắm rồi mới ra ngoài.
 
"Tắm xong thì gọi anh."
 
"Vâng." Bắc Bắc nói nhỏ, bắt đầu xả nước, chuẩn bị ngâm người nửa tiếng.
 
Lợi ích lớn nhất trong nhà Chu Thịnh có lẽ là dù ở phòng ngủ chính hay phòng ngủ phụ cũng đều có bồn tắm lớn để có thể tắm bồn.
 
Tuy không dùng thường xuyên nhưng thi thoảng mệt mỏi, Bắc Bắc vẫn sẽ nằm ngâm mình để thư giãn.
 
...
 
Bắc Bắc tắm xong đi ra ngoài, chưa đến năm phút thì đồ ăn đặt bên ngoài đã giao đến.
 
Chu Thịnh còn cười trêu cô tính đến giờ nên mới ra, Bắc Bắc chỉ cười, không phản bác.
 
Bởi vì cô tính giờ thật.
 
Hai người ngồi cùng một chỗ ăn pizza và các món ăn vặt khác. Bắc Bắc xử ngon lành, thi thoảng còn nói chuyện với Chu Thịnh. Hai người ăn rất vui vẻ, mãi đến khi Triệu Manh Manh gọi điện tới thì bữa tối vui vẻ này mới ngừng lại được.
 
*
 
"Alo, Manh Manh."
 
Triệu Manh Manh ho hai tiếng, nghiêm túc hỏi Bắc Bắc: "Giờ có phải em đang ở nhà Chu Thịnh không?"
 
Bắc Bắc ơ một tiếng, hơi kinh ngạc: "Vâng, sao chị lại hỏi vậy?"
 
Triệu Manh Manh nhìn hot search trên weibo, thật sự không đành lòng nhắc nhở hai vợ chồng Bắc Bắc.
 
"Hai-người-vừa-lên-hotsearch-đấy." Triệu Manh Manh nhấn mạnh bằng cách gằn từng chữ.
 
"Gì cơ?"
 
Bắc Bắc kinh ngạc nhìn Chu Thịnh, Chu Thịnh cũng nghệt mặt, không kịp phản ứng.
 
"Sao thế?" Chu Thịnh hỏi.
 
Bắc Bắc che loa điện thoại, nói: "Manh Manh bảo chúng ta vừa bị lên hot search."
 
Chu Thịnh dừng lại rồi nhanh chóng cầm điện thoại ở cạnh lên.
 
Còn Bắc Bắc vẫn tiếp tục nói chuyện với Manh Manh: "Sao lại bị lên hot search chứ? Em có bị lên hình không?"
 
Triệu Manh Manh hừ một tiếng: "Em không bị chụp phải, nhưng Chu Thịnh có ảnh." Manh Manh nói tiếp: "Thật ra thì nếu ai không quá thân với em chắc chẳng nhận ra đâu, nhưng mặt tổng giám đốc Chu bị chụp rõ lắm. Giờ trên weibo rộ tin tổng giám đốc Chu lại dẫn người lên hot search rồi. Hiện giờ toàn dân đều đang suy đoán người bên cạnh là ai, sao không có ảnh mặt trước."
 
Điểm nhấn là tổng giám đốc Chu còn tùy ý cô gái nọ làm nũng, cõng người ta vào nhà.
 
Dân mạng hóng biến ngửi thấy mùi thị thơm, ai cũng không kìm được lòng hiếu kỳ, tiếp tục hít hà drama.
 
Trong lúc nhất thời, trên mạng có đủ thuyết âm mưu về thân phận của Bắc Bắc.
 
Bắc Bắc tắt máy, bấm vào weibo rồi truy cập hot search. Đập vào mắt là những dòng comment suy đoán vụt đi nhanh như chớp.
 
-- Tôi thấy cô gái này không phải người tầm thường đâu. Có thể được Chu boss cõng vào nhà. Chắc đây là chỗ Chu boss ở nhỉ, nhà đẹp còn ở trong khu vực tốt nữa. Nghe nói hệ thống quản lý bên trong cũng rất đầy đủ, đúng là đại gia có khác!!! Nhưng tôi vẫn muốn biết cô gái kia là ai!!!
 
-- Má ơi, vì sao tôi xem video clip cũng bị nhồi thức ăn cho chó hả?? Tôi lại cứ thấy cô này khác với những cô lên hình lần trước ấy, Chu boss rất thân mật với cô này, không như mấy tấm bị chụp lúc trước, vừa chẳng có hành động thân mật gì, chỉ toàn đứng chung một chỗ linh tinh. Giờ lại còn cõng người ta đi. Nhưng tại sao không chụp rõ mặt chứ!
 
-- Đồng ý với bạn ở trên. Thật ra thì lúc trước tôi vẫn luôn nghi ngờ mấy tấm đám paparazi tung ra chỉ toàn là lòe thiên hạ. Đây mới trông giống như có quan hệ thật chứ. Cô này thoạt trông bóng lưng cũng đẹp lắm đó, a a a, chắc body ngon lắm.
 
-- Chưa kể body, chắc mặt cũng xinh nữa. Nếu không làm gì Chu boss lại chủ động giấu ở nhà chứ, hơn nữa xem video thì thấy hai người này có vẻ thân quen nhau lắm. Muốn biết là ai quá!!! Mong cao nhân nào hay chuyện thì kể cho anh em nghe với!
 
-- Tôi cũng hóng, ai có tin gì mới thì kể đi nhé.
 
-- Chỉ mình tôi cảm thấy lúc Chu boss cõng con gái rất men lì hả!!!! Tôi cũng muốn có bồ như vậy á!!
 
......
 
Có rất nhiều người bình luận. Bên dưới weibo up video toàn là tiếng kêu rên.
 
Bắc Bắc thấy may vì mình còn chưa nổi tiếng và lần này không bị lộ mặt. Nếu không thì giờ cô sẽ rất hoang mang, cũng bị cộng đồng mạng thóa mạ tới mức tồi tệ nhất.
 
Chu Thịnh quay trở lại sau khi gọi điện thoại xong, anh cúi đầu nói với Bắc Bắc: "Bắc Bắc này."
 
"Dạ?"
 
"Vì không bị chụp rõ mặt nên anh không yêu cầu nhân viên liên lạc với bên đăng gỡ bài xuống." Chu Thịnh làm vậy cũng vì có tính toán riêng, không gỡ mới là bình thường, nếu vừa lộ video đã gỡ xuống, trái lại sẽ làm cộng đồng mạng tò mò hơn.
 
Như vậy, có lẽ sau này Chu Thịnh và Bắc Bắc sẽ không thể cùng nhau ra ngoài nữa, thậm chí còn phải luôn luôn cảnh giác bị săn ảnh.
 
Bắc Bắc gật đầu, cô không phản đối.
 
"Cũng được, dù sao cũng không bị chụp chính diện." Cô cầm điện thoại nhìn Chu Thịnh, trêu anh: "Nhưng trên mạng ai cũng nhiệt tình, lúc nào cũng nói muốn biết em là ai đấy."
 
Chu Thịnh bật cười, an ủi: "Yên tâm, họ không mò ra được đâu."
 
Chu Thịnh đã sắp xếp phòng ngừa việc như thế này. Một khi có ảnh chụp Bắc Bắc xuất hiện thì sẽ có nhân viên chuyên trách xử lý. Ít nhất vào lúc này, Chu Thịnh không thể để Bắc Bắc lộ mặt trước công chúng.
 
Cho dù muốn công khai, hai người cũng sẽ không làm theo cách này.
 
Bắc Bắc gật đầu: "Vâng." Cô cười nhìn Chu Thịnh: "Nhưng em không ngờ hôm nay chúng ta lại bị chụp phải đấy."
 
Chu Thịnh trầm ngâm một lát, nói nhỏ: "Có thể là vì tìm thấy chỗ ở của anh."
 
Bắc Bắc ồ một tiếng, trợn mắt hỏi: "Hình như lúc trước chỗ ở của anh cũng bị lộ hết đúng không?" 
 
Chu Thịnh ừ một tiếng: "Hầu hết đều lộ, địa chỉ đều bị tung lên mạng rồi."
 
Không thể không nói, có đôi khi Chu Thịnh còn phải cảnh giác với việc bị theo dõi hơn cả ngôi sao. Vì giá trị con người nên anh được rất nhiều người tung hô. Một doanh nhân như Chu Thịnh, đẹp trai thì thôi, giàu âu cũng dễ hiểu, nhưng quan trọng nhất là anh còn rất giỏi giang.
 
Hễ là hạng mục Chu Thịnh vừa ý và bỏ vốn đầu tư thì hầu hết đều sẽ thu lợi nhuận ổn định, dần dần, anh được gọi là tài tử tài chính trong giới kinh doanh. Mà cộng đồng mạng cũng tán thành danh hiệu ấy, dù sao thì trên thực tế, tập đoàn Chu thị cũng ngày càng lớn mạnh kể từ khi Chu Thịnh tiếp nhận.
 
Chu Thịnh vươn tay xoa tóc cô, ôm Bắc Bắc trên sofa: "Chuyện trên mạng xem rồi bỏ qua, cứ mặc kệ những người đó."
 
Bắc Bắc cười đáp: "Ừ."
 
Cô không nhịn được mà ghẹo Chu Thịnh: "Không ngờ cuối cùng cũng có ngày em lên hot search với anh một lần."
 
"Tuy rằng chỉ là một bức ảnh không chính diện, chỉ là một cô gái vô danh." Bắc Bắc hăng hái nói: "Nhưng cảm giác đúng là đã lắm đó."
 
Chu Thịnh: "... ..." Anh nín lặng một lúc rồi nói: "Em vui là được."

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui