Chồng Tôi Là Đại Ca Giang Hồ Nguy Hiểm

Giang Nhu cười cười: "Cô không chê tôi phiền là được rồi, trên đường đi chậm một chút."

Sau đó lại nói với bé trai bên cạnh cô ấy: "Tạm biệt bạn nhỏ Chu Hồng."

Chu Hồng cười thẹn thùng, không nghĩ tới thím Giang còn có thể chào tạm biệt với mình, có một cảm giác được người ta coi trọng. Đánh bạo ngẩng đầu nói: "Tạm biệt thím, tạm biệt An An."

Giang Nhu nhìn bọn họ rời đi, đi xa rồi, Câu Hồng còn quay đầu nhìn, thấy Giang Nhu còn ở đó, mím môi cười cười.

Chờ khi không nhìn thấy người, Giang Nhu mới xoay người ôm đứa nhỏ về nhà, nào biết mới vừa đi được hai bước, lại nhìn thấy đằng sau cái cây cách đó không xa có bóng dáng một người mập mạp.

Cậu nhóc mất hứng trừng mắt với cô, cũng không biết cậu ta đợi bao lâu, trên gương mặt mập mạp đông lạnh đến đỏ bừng, còn không ngừng hít nước mũi, cuối cùng có lẽ là nước mũi quá nhiều, cậu ta trực tiếp nâng cánh tay dùng ống tay áo lau, lôi ra một sợi thật dài.

Lập tức khiến Giang Nhu vô cùng ghê tởm.

Cậu nhóc bất mãn chất vấn: "Chị đi đâu vậy? Tôi chờ rất lâu đấy."


Giang Nhu khó hiểu nhìn cậu ta một cái, "Em chờ chị làm cái gì? Chị lại không mời em đến."

Thằng nhóc nghẹn họng, muốn cáu giận, nhưng nhớ lại lần trước bị người đàn ông đánh đau cả tháng, lại không dám.

Mặt lồi thịt, sau đó cứng rắn nói: "Chị ba, chị hai muốn ly hôn, ở nhà ồn ào tuyệt thực, mẹ bảo chị về nhà xem."

Khi nói tới đây, ánh mắt nhìn thịt treo trên cổ tay Giang Nhu mấy lần, cậu ta đã lâu không ăn thịt, từ khi chị hai ồn ào đòi ly hôn, cũng không thấy anh hai đem thịt lại nữa.

Giang Nhu nhíu mày, lúc trước mẹ nguyên thân lại đây không phải nói chị hai đã ly hôn sao? Sao đến bây giờ còn chưa ly hôn? Còn ồn ào đòi tuyệt thực.

Nhưng bây giờ gọi cô trở về làm gì?

Lại là đòi tiền chăng.

Giang Nhu không muốn phản ứng mấy chuyện phiền lòng này, nói thẳng: "Sớm nên ly hôn."

Em trai: "…"

Giang Nhu nhìn cậu ta một cái, "Em trở về đi, anh rể em sắp về rồi."

Em trai vừa nghe thấy Lê Tiêu, trong lòng còn có chút sợ hãi, nhưng lại không muốn đi ngay, do dự mở miệng: "… Chị ba, em đói."

Giang Nhu nghe xong không có cảm giác gì, chỉ lạnh nhạt nói: "Ừ, em nên giảm béo đi." "…" Bé trai tức giận đến mức n.g.ự.c phập phồng không ngừng, hai mắt bốc hỏa trừng cô, "Giang Nhu, sao chị lại như vậy!"

Giang Nhu cũng lười nhiều lời, đối với em trai nguyên thân, cô thật sự không thích nổi.

Trực tiếp mở cửa đi vào, nói với cậu nhóc muốn theo vào: "Gần đây anh rể em tâm trạng không tốt, nếu em không sợ bị đánh, cứ vào đi, dù sao chị sẽ không nói chuyện thay em."


Cậu nhóc dừng bước, ngẩng đầu cáu giận nhìn Giang Nhu.

Giang Nhu cũng không có cảm giác gì.

Đói một chút cũng sẽ không chết, dạng trẻ con hư đốn này cũng không thể nuông chiều, nếu không được một tấc lại muốn tiến một thước.

Em trai nhìn bóng dáng cô, buông lời độc ác, "Giang Nhu, mày chờ đó cho ông."

Nghiến răng nghiến lợi nói xong, sau đó lập tức oán hận rời đi.

Thím Vương ở nhà bên cạnh nghe thấy động tĩnh đi ra xem, nhìn thấy bóng dáng mập mạp chạy điên cuồng, quan tâm hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy?"

Giang Nhu ngẩng đầu, không muốn nhiều lời, nói sang chuyện khác hỏi: "Hôm nay chú Vương thế nào ạ?"

Thím Vương biết cô không muốn nói, cũng không hỏi, nghe nói như thế, vẻ mặt ghét bỏ nói: "Rất khỏe, mỗi ngày có ăn có uống."

Giang Nhu nghe vậy nở nụ cười.

Buổi chiều Lê Tiêu trở về, Giang Nhu nói chuyện em trai tới, anh nghe xong nhìn về phía Giang Nhu, thấy Giang Nhu nhíu lại mày, dừng một chút, mở miệng nói: "Ngày mai anh đi xem cho."


Giang Nhu không nghĩ tới anh sẽ nói như vậy, giương mắt nhìn về phía anh.

Lê Tiêu nhướng mày, "Nhìn anh làm gì?"

Giang Nhu đột nhiên cười lắc đầu, trong lòng có chút ấm áp, biết anh nể mặt cô.

Nhớ khi mới vừa xuyên tới, hình như anh rất chán ghét những người trong gia đình nguyên thân.

Sau khi nghĩ một hồi, cô bổ sung một câu, "Nếu chị hai đã xảy ra chuyện thì anh nhúng tay vào một chút, nếu không có chuyện gì, anh cũng đừng xen vào."

Cũng không muốn Lê Tiêu bởi vì cô mà dính phiền phức.

Ba đứa con gái nhà họ Giang, chị cả có tính tình yếu đuối, tính tình chị hai nhược lại mạnh mẽ, mà "Giang Nhu" xếp hàng ba thì trung hòa giữa hai người, bề ngoài trông yếu đuối rất dễ bị bắt nạt, thật ra bên trong là một người mạnh mẽ.

Cho nên nghe thấy chị hai vì ly hôn lựa chọn tuyệt thực, trong lòng Giang Nhu cũng không ngoài ý muốn chút nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận