Đồ ăn bên chúng tôi được đưa lên, nhà ăn trong trường học không thể so với quán xa bên ngoài, là tự mình phải đi lấy thức ăn. Chúng tôi chín người, để lại một người giữ bàn, còn lại tám người đi bê thức ăn. Người ở lại chính là Hoàng Y Y, đến khi chúng tôi quay lại thì thấy Đại Tinh Tinh đang ngồi chỗ bàn của chúng tôi nói chuyện với Hoàng Y Y. Thấy chúng tôi quay lại, cậu ta lập tức rời đi.
Đặt đồ ăn xuống xong, sau khi ngồi xuống tôi mới phát hiện hai mắt Y Y đã đỏ. Quay sang nhìn Đại Tinh Tinh, cậu ta cũng đang nhìn Hoàng Y Y. Bọn họ đang yêu nhau? Sẽ không đâu, bọn họ trước đây đều rất ít giao tiếp.
Y Y ăn chỉ được một chút rồi tìm cớ rời đi. Cô ấy vừa đi, tôi lập tức nói: “Tớ đi vệ sinh một chút.”
Đàm Thiến lấy đậu phộng ném tôi: “Đang ăn cơm, văn minh một chút được không. Nói toilet không được à?”
Tôi cười cười rồi đuổi theo Y Y đi ra ngoài. Ra cửa nhà ăn, kéo tay Y Y đến sau một cái cây lớn. Thấy tôi làm như vậy, Y Y rất kinh ngạc, ánh mắt nhìn tôi có vẻ hoảng hốt.
“Y Y, có phải cậu có việc cần tìm mình?” Tôi lần nữa lại hỏi. Nếu cô ấy không có việc gì thì cũng sẽ không cố ý tiếp cận tôi như vậy, hơn nữa chuyện đó không chừng lại có liên quan tới Đại Tinh Tinh kia.
Hoàng Y Y quay đầu nhìn nhà ăn, sau đó bắt đầu khóc.
Thấy cô ấy khóc, tôi luống cuống, vội vàng nói: “Này, cậu đừng khóc, không thì người ta lại tưởng mình bắt nạt cậu.”
Y Y sụt sịt, sau khi ổn định cảm xúc mới nói đứt quãng: “Khả Nhân, tớ nghe Đậu Đậu nói, cậu cùng Khúc Thiên sẽ đuổi được quỷ phải không?”
“Ách, không phải, chỉ sẽ xem phong thủy.” Tôi cũng không dám khoa trương, nếu lúc này cô ấy kéo tôi đi đuổi quỷ không chừng tôi sẽ bị quỷ bắt đi mất.
Cô ấy lần nữa lại nhìn nhà ăn, giống như trong đó có thứ gì đó uy hiếp khiến cô ấy sợ hãi.
“Khả Nhân, nhà mình mấy năm nay luôn xảy ra chuyện. Tháng 8 năm đầu tiên chuyển tới nhà kia, ba mình bị tai nạn xe phải cưa chân. Tháng 8 năm thứ hai, bà nội mình qua đời. Tháng 8 năm thứ ba, em trai mình đột nhiên té xỉu, hiện tại thành ngây ngốc. Tháng 8 năm thư tư, bà ngoại mình tới ở ba ngày, không hiểu sao tự nhiên bị bệnh, bệnh viện cũng không tìm được là bệnh gì, cứ thế đi rồi. Tháng 8 năm thứ năm, mẹ mình chịu không nổi không khí nặng nề trong nhà mà tự sát. Tháng 8 năm thứ sáu, chính là năm nay… mình… hẳn là đến lượt mình. Mình sợ…”
Tôi nghe được, lông tơ cũng dựng đứng cả lên. Cô ấy nói tháng 8, hẳn là tháng 8 dương lịch. Mà tháng 8 dương lịch thì lịch âm thường là tháng 7. Tháng 7 là quỷ tiết (tháng cô hồn). Hơn nữa nhà bọn họ mỗi năm tới quỷ tiết đều gặp chuyện không may, có vẻ căn nhà kia thật sự có vấn đề.
Y Y tiếp tục nói: “Đại Tinh Tinh ở gần nhà mình, cậu ta biết hoàn cảnh nhà mình. Cậu ta bảo sau khi tốt nghiệp thì mình dọn ra ở chung với cậu ta, nếu không ở lại ngôi nhà kia cũng chỉ có thể chờ xảy ra chuyện. Hơn nữa, cậu ta nói cậu ta sẽ thuê người tới chăm sóc cho em trai mình. Ba của mình bị cưa chân, vẫn còn có thể bán hàng rong trên phố để có tiền sinh hoạt. Nhưng em trai mình thì mấy năm nay… Cả ngày nó chỉ nằm một mình ở trong nhà, ngay cả cơm trưa cũng không kịp ăn. Hic hic… Đại Tinh Tinh chịu mời người chăm sóc cho em trai mình, mình rất cảm kích cậu ta, có điều… mình không muốn ở bên cạnh cậu ta. Mình nên làm gì bây giờ? Khả Nhân, tại sao nhà mình lại gặp chuyện như vậy? Hic hic…”
Đại Tinh Tinh đây là có ý gì? Tình huống này nếu trong tiểu thuyết chính là một điều tốt đẹp bắt đầu, nam chính dần yêu nữ chính, nữ chính cũng yêu nam chính, sau đó ở chung, sau đó kết hôn. Nhưng trong hiện thực thì chuyện này sẽ khiến người ta tức giận đến muốn đánh người. Ngoại hình của Đại Tinh Tinh, không phải do tôi nói, chỉ có tinh tinh cái là xứng với cậu ta.
Y Y dù cho không phải là đỉnh cấp mỹ nữ gì thì cũng không hề thua kém ai, đi theo Đại Tinh Tinh như vậy coi như hủy cả đời người.
Tôi do dự một chút, nói: “Y Y, cậu đừng đồng ý với hắn ta vội. Tớ sẽ nói với Khúc Thiên, đến nhà cậu một chuyến xem có phải nhà cậu có vấn đề gì hay không.”
- --
Sant: Mai có thể mình bận, hẹn cuối tuần đăng bù cho mọi người nhé