Chồng Trước Lại Muốn Phục Hôn

Tình yêu của Dung Thành Vân Dật không có cách nào tiếp nhận được, cậu gỡ tay Dung Thành ra nói: "Dung Thành, cậu còn rất nhiều lựa chọn tốt khác, không cần lãng phí thời gian lên người tôi."

"Đây không phải là lãng phí thời gian." Dung Thành nhìn Vân Dật chăm chú: "Học trưởng, em rất thích anh, trước giờ vẫn luôn thích anh. Em nằm mơ cũng muốn hai chúng ta được ở bên nhau. Cầu xin anh cho em cơ hội này. Em không thể đánh dấu anh, vậy thì anh đánh dấu em. Lúc anh phát tình có thể đi tìm Dạ Lăng Hàn, em chấp nhận được. Chỉ cần em và anh được ở bên nhau, làm gì em cũng chấp nhận được."

Dung Thành bộc lộ thâm tình khiến Vân Dật càng thêm áp lực, cậu thật sự chẳng thể nào đáp lại tình cảm Dung Thành.

"Thật xin lỗi! Tôi không thể làm như vậy được."

Vân Dật lùi một bước, kéo giãn khoảng cách với Dung Thành: "Tôi sẽ nói rõ với anh tôi, về sau chúng ta vẫn nên làm bạn bè thì hơn!"

"Học trưởng ——" Dung Thành còn muốn nói thêm chút gì đó nhưng lại bị Vân Dật cắt lời: "Cậu về đi! Tôi muốn nghỉ ngơi."

Dung Thành nhìn Vân Dật mấy lần, muốn nói lại thôi, hắn nhìn ra sự kiên quyết của Vân Dật, nếu tiếp tục níu kéo nữa chỉ chọc cậu thêm khó chịu.

"Học trưởng, anh nghỉ ngơi đi. Mấy hôm nữa em lại đến thăm."

Sau khi Dung Thành rời khỏi biệt thự liền đi thẳng đến khách sạn Dịch Tầm đang ở, hắn muốn lấy hảo cảm từ Dịch Tầm trước.

Ở khách sạn một khoảng thời gian khá lâu Dung Thành mới rời đi.

Vân Dật dưỡng bệnh ở nhà một tuần mới coi như khỏi.

Tuế Tuế vẫn ở đây, Dịch Tầm đã ra lệnh không cho bé đi đâu, càng không cho phép Dạ Lăng Hàn tới gặp bé.

Sau khi khỏi bệnh Vân Dật liền tìm Vân Tùng: "Chú Vân, tôi muốn xoá kết ấn."

Vân Tùng hoảng hồn: "Thiếu gia, không được!"

Vân Tùng từ trước đến giờ vui buồn biểu cảm cũng không đổi, lần đầu tiên ông nôn nóng như vậy: "Thiếu gia, cậu bình tĩnh một chút. Kết ấn không thể bỏ."

"Tôi muốn xoá, phiền chú liên hệ với bác sĩ giúp tôi."

Khẩu khí của Vân Dật rất nghiêm túc, Vân Tùng kinh hồn táng đảm: "Thiếu gia, cậu đừng xúc động quá. Kết ấn không thể nói xoá là xoá, lần trước xoá bác sĩ đã nói qua việc này rất nguy hiểm. Cậu không phải Omega thật sự nên tuyến thể rất yếu ớt, lần đầu xoá kết ấn đã suýt nữa xảy ra chuyện rồi, bác sĩ nói không thể xoá lần hai."

Vân Dật siết chặt nắm tay, đuôi mắt ngập tràn kiên quyết: "Liên hệ bác sĩ đi! Nếu chú không liên hệ, tôi tự mình tìm."

"Thiếu gia ——"

Vân Tùng muốn khuyên tiếp, Vân Dật lại không muốn nghe: "Chú Vân, chú đừng nói nữa! Thân thể của tôi đương nhiên tôi sẽ yêu thương nó, nhưng tôi sẽ không sống với cái kết ấn này, cái này với tôi mà nói chính là một sự sỉ nhục. Không đời nào tôi chấp nhận Dạ Lăng Hàn, tôi không muốn cả đời này phải sống trong bóng ma quá khứ."

"Thiếu gia, tôi biết rồi. Tôi đi sắp xếp."

Vân Tùng nhấn mạnh thêm: "Nếu bác sĩ không đồng ý phẫu thuật, ngàn vạn lần mong cậu không được xúc động. Cậu vẫn còn tiểu thiếu gia, nếu cậu xảy ra chuyện, tiểu thiếu gia phải làm sao bây giờ?"

Vân Dật: "Chú Vân, tôi hiểu."

Rất nhanh Vân Tùng đã liên lạc được với bác sĩ tốt nhất đến biệt thự kiểm tra cơ thể cho Vân Dật.

"Vân thiếu, thân thể cậu quá yếu, vẫn cần nghỉ ngơi một thời gian nữa."

Bác sĩ nói xong Vân Dật liền nhíu mày: "Cơ thể tôi vẫn ổn, bây giờ có thể xoá kết ấn."

Biểu cảm của bác sĩ nghiêm túc: "Vân thiếu, việc này thật sự rất nguy hiểm. Tố chất thân thể của một người khoẻ mạnh sẽ giảm đi rất nhiều, hiện tại tình trạng thân thể của cậu thật sự không thích hợp để xoá bỏ kết ấn. Cậu hãy nghỉ ngơi thêm hai tháng nữa, chờ đến khi đạt tiêu chuẩn để kiểm tra. Nếu kết quả kiểm tra báo có thể làm, chúng tôi mới có thể tiến hành phẫu thuật. Cậu đã từng xoá bỏ kết ấn một lần rồi, lần thứ hai sẽ càng nguy hiểm, thật sự không thể tùy tiện phẫu thuật được."

"Hai tháng là quá lâu, có thể liệt kê thực phẩm bồi bổ giúp tôi, tôi sẽ bồi bổ nhanh chóng."

Vân Dật đợi hai tháng không nổi, dựa theo lần phát tình gần đây nhất mà tính thì không lâu nữa cậu lại sẽ phát tình.

Sau khi bị đánh dấu, để mà tự thân trải qua kì phát tình sẽ rất khổ sở.

Cậu không muốn bị dục vọng chi phối, phải vẫy đuôi lấy lòng Dạ Lăng Hàn.

"Tạm thời không thể bồi bổ." Bác sĩ muốn nói lại thôi: "Thật ra....Thật ra thì không xoá bỏ ngay cũng có nguyên nhân khác."

Vân Dật nhíu mày: "Bác sĩ, có việc gì ông có thể nói thẳng."

"Vân thiếu, cậu vừa mới bị đánh dấu, vẫn nên chờ một tháng xem sao......" Bác sĩ gian nan nói: "Vạn nhất cậu mang thai, nếu xoá bỏ kết ấn sẽ ảnh hưởng rất lớn đến thai nhi."

Thấy sắc mặt Vân Dật trắng bệch, bác sĩ cuống quít giải thích: "Đã từng có trường hợp như vậy, xoá bỏ kết ấn lúc không biết mình mang thai, lúc phẫu thuật bị xuất huyết rất nhiều, thiếu chút nữa mất đi tính mạng. Đến cuối cùng, con không có, tử cung cũng không còn khả năng mang thai. Vân thiếu, cậu chờ một tháng đi! Hoặc là chờ tới lần phát tình thứ hai. Nếu vẫn phát tình chứng tỏ cậu không mang thai, đến lúc đó lại điều trị thân thể cũng không muộn."

Cả người Vân Dật run lên, cậu cảm thấy cậu đang rơi vào một cái hầm băng lớn.

Cậu thất thần nói: "Bác sĩ, đưa tôi thuốc tránh thai khẩn cấp."

Sao cậu lại quên chuyện quan trọng này chứ? Bị Dạ Lăng Hàn đánh dấu xong lại không uống thuốc?

Nhỡ đâu cậu mang thai thì làm sao bây giờ?

"Vân thiếu, cậu đã bị đánh dấu mười ngày rồi! Lúc này uống cũng chẳng còn tác dụng gì."

Bác sĩ thấy sắc mặt Vân Dật rất dọa người, cuống quít an ủi nói: "Cậu đừng lo lắng, không nhất định sẽ mang thai. Không có trăm phần trăm tỷ lệ cao như vậy đâu."

"Không có trăm phần trăm, nhưng có 80%."

Vân Dật biết xác suất Omega thụ thai, xác suất thụ thai vào kì phát tình rất cao, xác suất không thụ thai rất nhỏ.

Ngày xưa khi lần đầu tiên bị Dạ Lăng Hàn đánh dấu, một lần cậu đã mang thai Tuế Tuế.

Bây giờ......

Bực bội cùng với sợ hãi ập đến khiến Vân Dật không thể bình tĩnh được.

Cậu với lấy chén trà trên bàn ném mạnh xuống đất, chén sứ lập tức vỡ vụn, mảnh vỡ văng tứ tung.

"Thiếu gia!"

Vân Tùng nghe tiếng động liền chạy tới, bảo bác sĩ ra ngoài trước.

Bác sĩ bị doạ sợ, cầm theo hòm thuốc run run rẩy rẩy rời khỏi phòng.

"Thiếu gia, cậu bình tĩnh một chút, không nhất định sẽ mang thai lập tức đâu."

Lời an ủi của Vân Tùng không chút tác dụng, Vân Dật hận bản thân thiếu kiên định, ngày đó sao không đâm cho Dạ Lăng Hàn thêm mấy dao chứ, sao lại không đâm chết hắn đi?

Nếu thật sự mang thai, cậu nên làm cái gì bây giờ?

Việc có con rồi nuôi dưỡng là một việc thiêng liêng cao cả, tại sao đối với cậu, mỗi một lần đầu là đau thương tuyệt vọng đến vậy?

Nghe thấy tiếng động Tuế Tuế liền chạy vào phòng, khẩn trương mà nhìn Vân Dật: "Baba ơi, baba làm sao vậy?"

Bắt gặp ánh mắt của Tuế Tuế, Vân Dật nhanh chóng bình tĩnh lại: "Baba không có chuyện gì, Tuế Tuế mau đi chơi đi!"

"Baba, baba là có em bé sao ạ?" Tuế Tuế ném máy bay giấy ở ngoài hành lang nghe được đôi câu, bé chớp mắt to, rất vui vẻ nói: "Baba sẽ đẻ em gái cho Tuế Tuế đúng không ạ? Tuế Tuế muốn có một em gái đáng yêu! Đáng yêu như bạn Thiến Thiến lớp con đấy ạ!"

Trong lòng Vân Dật đầy chua xót, một chữ cũng không trả lời được.

"Baba, em gái cũng giống Tuế Tuế đúng không ạ, đều là con của bố đúng không?"

Câu hỏi ngây thơ của Tuế Tuế khiến sắc mặt Vân Dật lập tức trầm xuống.

Cậu cắn chặt răng, nuốt đau khổ xuống bụng, nỗ lực cười lên: "Tuế Tuế à, không có em gái! Baba chỉ có mỗi bảo bối là con thôi."

Tuế Tuế đưa tay sờ bụng cậu: "Thật sự không có em gái ạ?"

"Không có đâu. Mau đưa tiểu thiếu gia ra vườn hoa chơi."

"Tuế Tuế, con ra vườn chơi nhé! Có thể chơi xích đu, còn có thể lái xe."

Vân Dật xoa đầu Tuế Tuế, giao bé cho bảo mẫu.

Sau khi Tuế Tuế rời khỏi phòng, bé không ra vườn hoa mà quay về phòng mình.

Bé con lấy cớ mệt mỏi muốn nghe kể chuyện đi ngủ, bảo mẫu lấy loa Bluetooth cho bé, kết nối rồi bật chuyện cổ tích cho bé nghe.

Tuế Tuế trốn trong góc phòng gọi điện thoại cho Dạ Lăng Hàn.

Vết thương trên ngực Dạ Lăng Hàn đã đỡ hơn, nhưng tay vẫn chưa tháo bột.

Bởi vì chuyện đánh dấu Vân Dật đã hoàn toàn chọc giận Dịch Tầm, chẳng những đưa Tuế Tuế đi, còn tiện tay chèn ép Dạ thị.

Gần đây Dạ Lăng Hàn vội đến sứt đầu mẻ trán, một bên dưỡng thương, một bên củng cố công ty.

Cũng may Dạ thị lớn mạnh, sẽ không lập tức phá sản.

Dạ thị là tài phiệt số một ở Long Tê đại lục, thật sự nếu phá sản sẽ ảnh hưởng cực lớn đến GDP cả nước.

Tổng thống của Long Tê cũng đứng ra xoa dịu mối quan hệ giữa Dạ Lăng Hàn và Dịch Tầm.

Dịch Tầm nể mặt Tuế Tuế nên không ra tay tàn nhẫn, nhưng Dạ Lăng Hàn cũng ăn khổ không ít.

Khi nhận được điện thoại của Tuế Tuế, Dạ Lăng Hàn đang ở xử lý đống văn kiện đang chồng lên như núi: "Con trai, baba con có khoẻ không? Có ăn cơm đầy đủ không? Tâm tình thế nào?"

Dạ Lăng Hàn quan tâm nhất vẫn là Vân Dật, hắn đã đi tìm gặp Vân Dật rất nhiều lần nhưng đều bị người của Dịch Tầm đá về.

Hắn giờ chỉ có thể lo suông như vậy, nhận được điện thoại của Tuế Tuế liền không ngừng hỏi han Vân Dật.

Tuế Tuế nói: "Hôm nay có một ông bác sĩ đến nhà, bác sĩ đến khám bệnh cho baba."

Dạ Lăng Hàn lập tức khẩn trương: "Baba con làm sao vậy? Chỗ nào không thoải mái?"

"Bác sĩ nói baba có em bé, con hỏi baba có phải baba có em gái không, baba nói không có."

Tuế Tuế nói: "Nhưng con nghe thấy rất rõ, thật sự là có em bé."

Tuế Tuế nói xong Dạ Lăng Hàn lập tức ngu người, hơn nửa ngày hắn mới lấy lại tinh thần: "Con....Con nói cái gì?"

"Bố ơi, có phải baba muốn sinh em gái nhỏ cho Tuế Tuế không ạ? Tuế Tuế muốn có một em gái đáng yêu giống Thiến Thiến."

"Baba của con......"

Dạ Lăng Hàn quả thật không có cách nào hình dung được tâm tình hiện tại của hắn.

Hắn đứng dậy đi đi lại lại, sự vui sướng trong lòng không có cách nào kiềm chế được.

Vân Dật mang thai!

Hai người họ lại có con.

"Tuế Tuế, Tuế Tuế, từ nay trở đi con phải ngoan ngoãn, không được làm phiền baba con biết chưa."

Dạ Lăng Hàn tỉ mỉ dặn dò: "Trong bụng của baba con có em bé, bây giờ cần nghỉ ngơi, con không được cứ quấn lấy baba nghe chưa."

"Yeah, baba thật sự có em bé!" Tuế Tuế hoan hô ra tiếng.

"Đúng rồi, hôm nay bác sĩ tới còn nói gì nữa không?" Sau khi Dạ Lăng Hàn bình tĩnh lại, hắn cảm thấy theo tính tình của Vân Dật, chỉ sợ sẽ không giữ lại đứa nhỏ này.

Chẳng lẽ em ấy tìm bác sĩ để phá thai?

Tuế Tuế nghĩ nghĩ: "Bác sĩ nói làm phẫu thuật......Bố ơi, phẫu thuật là cái gì? Con chỉ biết làm thủ công."

Đầu Dạ Lăng Hàn ong một tiếng, trong đầu rối loạn không thôi.

Hắn dặn dò Tuế Tuế vài câu liền vội vàng cúp máy.

Giờ Dạ Lăng Hàn chẳng rảnh lo đến việc chọc giận Dịch Tầm, bây giờ việc cần thiết nhất là gặp Vân Dật, tuyệt đối không thể để em ấy bỏ đứa bé.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui