Chồng Yêu Là Quỷ

Nói xong anh ây đã đây cửa xe bước xuông đi tới một ngôi nhà cũ.

Tô Đoàn lại càng nôn nóng, cũng nhanh chóng lao xuống níu Tô Mộc lại: “Nhưng ông Hai, bây giờ chúng ta không thể tới, hôm nay là thu tế, Diệp gia hôm nay... sẽ có một tràng ác chiến, cho dù chúng ta có tới cũng phải qua mười ngày nửa tháng nữa hãy tới.”

“Ổng biết, chính bởi hôm nay là thu tế nên chúng ta mới tới, đây chính là thời cơ tốt nhất để lôi kéo Diệp gia.” Tô Mộc khẽ cười một tiếng, một sự tự tin mãnh liệt trong nháy mắt tản ra từ người anh ấy.

Nói xong anh ấy cũng không để ý tới Tô Đoàn nữa mà móc ra hộp đá chứ bùa yêu vật từ trong ngực, sải bước hướng tới cửa ngôi nhà cũ.

Mặt Tô Đoàn đầy vẻ lo âu, nhưng thấy Tô Mộc đã quyết đi nên cũng không có cách nào ngăn cản, chỉ thở dài một cái rồi đi theo.

Tôi cũng theo sát sau lưng Tô Đoàn, nhìn thấy tâm tư nặng nề của cậu ấy khiến tôi cũng lo lắng theo, liền hôi Tô Đoàn thu tế là cái gì, cậu ấy vừa nói Diệp gia có tràng ác chiến có phải là có liên quan tới lang vương kia không.

Tô Đoàn gật đầu một cái, nói hai ngày hôm nay cậu ấy chú tâm tìm hiểu thông tin về Diệp gia, Diệp gia này quả nhiên là tự yêu sư Diệp gia mà Giao tiên nhắc đến. Không biết tại sao hơn một trăm năm trước bọn họ lại hợp lực vây

• • • • • JL •

đánh lang vương, sau đó liền ẩn núp ở Lạc Dương ngăn cách với đời, đều tuyệt giao với tất cả các dòng họ phong thủy trước kia đều đang rất giao hảo, bình thường bọn họ chỉ ở Lạc Dương tiếp tục làm ăn sinh sống. Còn thu tế chính là thời điểm mỗi mười năm bầy sói đến cửa trả thù, bắt đầu từ hai mươi tháng chín âm lịch kéo dài bày ngày đến ngày hai mươi bảy sẽ kết thúc. Trước nay thuộc tính bầy sói không bao giờ tới gần thành phố, hai ngày trước chúng ta đã thấy lang yêu, cho nên năm nay nhất định là thời khắc bầy sói báo thù, lúc này chúng ta đi Diệp gia không phải là đi chịu chết sao.

Vừa nói Tô Đoàn còn bảo tôi khuyên nhủ Tô Mộc, tình cảm của tôi với Tô Mộc tốt như vậy, tôi nói nhất định Tô Mộc sẽ nghe.

Tình cảm tôi với Tô Mộc tốt…

Nghe Tô Đoàn nói như vậy tôi khẽ cười khổ trong lòng.

Nếu tình cảm chúng tôi tốt thì tại sao anh ấy lại dễ dàng quên mất sinh nhật của tôi như vậy, càng không thể nào biết rõ bầy sói tới tìm Diệp gia báo thì lại còn mang tôi tới đây gặp nguy hiểm.

Tôi không khỏi đưa mắt nhìn theo bóng lưng Tô Mộc.

Bóng lưng anh ấy lộ ra một sự kiên nghị khó hiểu, hai cánh tay luôn giơ lên bưng hộp đá, lúc này đã đi xuyên qua hai cánh cửa, tiến vào trong sân Diệp gia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui