Chú À! Đừng Nên Thế!

Hà gia.

Hà Chí Tường cùng Phú Tuyết Trân mới từ cục cảnh sát trở về nhà, mệt đến mức tê liệt ngã xuống ở trên ghế sofa.

"Thật sự là buồn cười, con nhất định sẽ không bỏ qua cho Tô Thi Thi cái con tiện nhân kia!" Hà Chí Tường nghiến răng nghiến lợi nói.

"Bây giờ thật sự là thuyền lật trong mương rồi. Chí Tường, Đòan Ngọc Lộ bên kia con cũng không thể nhả ra. Hiện tại chúng ta chỉ có thể dựa vào Đoàn gia thôii." Phú Tuyết Trân sau khi tính toán trong đầu liền nói.

Tại cục cảnh sát bị hành hạ hỏi cung cả một ngày một đêm không chợp mắt, đã sớm mệt mỏi không thôi.

Hà Chí Tường cau mày nói: "Nếu như Đòan Ngọc Lộ nhất định phải ly hôn thì sao? Là Đoàn gia đó mẹ, Hà gia chúng ta làm sao mà chọc được."

Hà gia chỉ là nhà giàu mới nổi, mở được cái công ty hạng ba mà thôi, đâu nào so được với Đoàn gia.

"Con trai ngốc, con đừng quên, Đoàn gia bọn họ rất coi trọng sĩ diện. Mẹ cũng không tin bọn họ dám buộc con ly hôn! Con yên tâm, mẹ đã có biện pháp đối phó bọn họ! Bất quá tạm thời vẫn lại là không cần trở mặt, chúng ta liền cùng Ngọc Lộ thương lượng một chút, có thể lừa liền lừa."

Trong mắt Phú Tuyết Trân, Đoàn Ngọc Lộ cùng Tô Thi Thi đều giống nhau, đều là người không đầu óc. Trước kia bà ta có thể đem Tô Thi Thi lừa đến xoay quanh, hiện tại làm theo cách đó vẫn có thể đem Đoàn Ngọc Lộ lừa ở lại.

Hà Chí Tường đang muốn hỏi mẹ hắn có biện pháp gì, điện thoại bỗng nhiên vang lên.

Hắn nhíu mày bắt máy, không nghe được hai câu liền tức giận ném luôn điện thoại di động đi.

"Xảy ra chuyệnn gì?" Phú Tuyết Trân hỏi.

Hà Chí Tường sắc mặt khó coi nói: "Là luật sư của Tô Thi Thi mời gọi đến, nói muốn phân chia tài sản. Chết tiệt, cô ấy đã sớm tính kế rồi!"

Hà Chí Tường nghĩ tới liền bực bội. Hắn hiện tại là tiền mất tật mang.

"Đúng là con tiện nhân! Con điều tra được không, cái người họ Bùi kia thế lực tới cùng có bao lớn?"

Hà Chí Tường biến sắc, mới nhớ tới này đã cho người điều tra, cầm lấy điện thoại bàn gọi cho bạn thân của mình. Sau khi cúp điện thoại xuống, hắn sắc mặt có hơi trắng bệch.

"Sao vậy nói mau?" Phú Tuyết Trân sốt ruột nói.

"Cái tên Bùi Dịch này quả nhiên không đơn thuần là chủ của khách sạn lớn mà thôi, bạn của con điều tra được, anh ta cùng Đoàn gia cũng có quan hệ dây mơ rể má."

"Cái này coi bộ khó làm rồi. Tô Thi Thi đang ở nơi đó chúng ta trước tiên yên lặng xem xét, dù sao đến lúc người đàn ông kia chơi ngán rồi, chúng ta có cũng sẽ có biện pháp dày vò nó thôi. Mẹ nghĩ, hiện tại chúng ta vẫn lại là mau chóng đến tìm gặp Ngọc Lộ một lần, để ngừa đêm dài lắm mộng."

Phú Tuyết Trân nói xong liền đi đến nhà bếp làm qua loa vài món, tính toán cơm nước xong nghỉ ngơi một chút liền đi Đoàn gia.

- - - - - - - -

Cao ốc của công ty Xây dựng Tiệp Khắc tọa lạc tại kinh đô Bắc Kinh nằm ngay trung tâm khu vực phồn hoa nhất của thành phố này. Công ty này còn có trung tâm tập thể hình, giải trí nghỉ ngơi cho nhân viên được xem là thánh địa phúc lợi danh tiếng nhất.

Tô Thi Thi đầu tiên nhìn thấy liền thích màu sắc ánh lên hào quang sáng ngời của tòa Cao ốc này.

Mỗi người ra vào nơi này, đều là quần áo ngăn nắp, nam thì bộ dáng tinh anh, nữ thì dung mạo tinh xảo.

"Mỹ nữ thật nhiều." Từ đại sảnh đi đến trước quầy lễ tân khá ngắn khoảng cách chưa đầy 6 mét, Tô Thi Thi liền gặp được ba vị mỹ nữ, không khỏi có chút bắt đầu ghen tỵ.

"Tiểu thư, xin hỏi cô là..." Trước quầy lễ tân một vị tiểu thư mang theo khuôn mặt ngọt ngào mỉm cười nhìn chăm chú vào Tô Thi Thi.

"Vâng xin chào, tôi gọi là Tô Thi Thi, là đến để phỏng vấn." Tô Thi Thi đem theo thư mời phỏng vấn đưa ra.

Mỹ nữ trước quầy lễ tân liền hai tay tiếp nhận, dùng máy móc quét mã kiểm tra sau lưng thư mời một hồi, xác định thư mời là thật, mới lấy ra một tờ khai đưa cho Tô Thi Thi, mỉm cười nói:

"Phiền cô điền thông tin vào bảng tờ khai này, rồi mới đến lầu hai khu vực phỏng vấn chờ đợi. Đến lúc đó lại có chủ quản sẽ thông báo cô vào phỏng vấn."

"Cảm ơn." Tô Thi Thi tiếp nhận bảng tờ khai, trong lòng tim cứ đập thình thịch.

Còn cần quét mã, nơi đây cũng quá nghiêm khắc rồi!

Cô điền bảng tờ khai xong liền đi lên lầu hai, mới ra thang máy liền sửng sốt một hồi.

"Vượt qua cả số lượng được mời phỏng vấn sao?" Tô Thi Thi phát hiện nơi này thậm chí có hơn 50 người đang đợi tham gia phỏng vấn.

Mỗi một người đều là khí chất xuất chúng hơn người, người không biết còn tưởng công ty Xây dựng Tiệp Khắc này là tuyển chọn mỹ nữ chứ không phải đang tuyển chọn Thiết Kế Sư.

Cô hỏi thăm một chút, thế mới biết chính mình may mắn gặp đúng lúc công ty Xây dựng Tiệp Khắc ba năm một lần thông báo tuyển dụng nhân tài.

Tới tham gia phỏng vấn có rất nhiều chức vụ khác nhau, có người tham gia phỏng vấn ở vị trí quản lý, vị trí kế toán, có người phỏng vấn làm lễ tân, thậm chí có cả lao công....

Tô Thi Thi nhận lời mời tham gia phỏng vấn vị trí Thiết Kế Sư cương vị, đợi một giờ mới đến phiên cô.

Vừa vào văn phòngphỏng vấn, cô đã bị trận địa trong phòng làm cho hoảng sợ.

Chỉ thấy hai mươi mấy cái bình trong phòng, bốn phía đều có hình cung ngồi đầy hơn mười người giám sát phỏng vấn.

"Bắt đầu đi." Ngồi ở tối trung tâm một người phụ nữ dáng vẻ chuyên nhàn nhạt mở miệng.

Tô Thi Thi đem bảng đăng ký thông tin lúc nãy chuyển đi lên, trước giới thiệu một chsut về danh tính của mình.

Cô mới vừa nói xong, người phụ nữ ngồi ở trung tâm lúc nãy lên tiếng nói: "Đem bảng lý lịch tóm tắt của cô đến đây, nếu có lý lịch tóm tắc bằng điện tử càng tốt."

Cô ta nói xong chỉ chỉ bên cạnh đặt một bàn hình chiếu. Đây là máy chuyên dụng cho người sử dụng lý lịch tóm tắt bằng điện tử, nhận lời mời triển lãm lý lịch của chính mình dùng.

Tô Thi Thi lập tức liền lờ mờ rồi. Cô là đột nhiên lấy thư mời phỏng vấn đi đến đây, đâu nào có rảnh chuẩn bị lý lịch sơ lược?

"Thật ngại quá, tôi không có mang lý lịch sơ lược." Tô Thi Thi xấu hổ nói.

Trong đó một vị đang là giám sát phỏng vấn mặt nhất thời trầm tiếp xuống, nhìn thẳng Tô Thi Thi nói: "Cô cứ như vậy liền đi tới. Tiệp Khắc chúng tôi không chào đón những người không có chuẩn bị tốt liền đến phỏng vấn. Việc này chỉ có thể giải thích thái độcủa cô đối với công ty chúng tôi là không hề coi trọng rồi."

"Tôi..." Tô Thi Thi á khẩu không trả lời được, đứng ở nơi đó trơ ra không biết làm gì

Bên cạnh vài vị giám khảo phỏng vấn tựa hồ cảm thấy được có hay không lý lịch sơ lược cũng không phải vấn đề rất trọng yếu, còn không mở miệng, đã bị người phụ nữ ở trung tâm kia lạnh lùng liếc qua vài lần.

Vị giám khảo ở trung tâm kia vẫn như cũ mặt không chút thay đổi nhìn Tô Thi Thi: "Tôi biết cô nhất định cảm thấy được tôi yêu cầu quá nghiêm khắc, nhưng đây là tác phong làm việc của Xây dựng Tiệp Khắc chúng tôi. Tôi cũng cho phép cô thêm một cơ hội, tuyển dụng còn có hai ngày, cô ngày mai và ngày mốt mỗi ngày đều có thể tới phỏng vấn. Chỉ cần cô có thế để cho tôi chấp nhận cô, cô liền là một thành viên của công ty Xây dựng Tiệp Khắc chúng tôi."

Cô ta nói xong nhìn quét xung quanh một lần, đối với mấy vị giám khảo đang ngồi cái khác hỏi ︰ "Mọi người có ý kiến gì không?"

"Không có, không có." Các vị giám khảo phỏng vấn khác đều cùng nhau ra động tác nhất trí.

Một người ngồi ở bên cạnh cô ta nói: "Chúng tôi tin tưởng ánh mắt của Diêu phó tổng."

Tô Thi Thi đứng tại chỗ, tâm đang nhỏ máu.

Cô - - cũng không ý kiến!

Là chính mình có lỗi, chính mình nhận thức! Cô từ biệt, nói một tiếng ngày mai gặp, liề ra khỏi phòng phỏng vấn.

Sau khi đi ra ngoài, cô dài thở phào nhẹ nhõm, lòng còn sợ hãi.

Quá khủng bố rồi!

Bất quá Tô Thi Thi tinh thần chiến đấu bị kích thích cũng tăng thêm vài phần rồi.

"Ngày mai gặp!" Cô sẽ không thua.

Chỉ là vừa ra khỏi Cao ốc của Khắc Tiệp nghĩ muốn về căn nhà thuê của mình, di động của Tô Thi Thi liền có tin nhắn đến.

"Đừng nghĩ chạy, ngoan ngoãn cùng lái xe trở về."

Tô Thi Thi tức giận đến nghiến răng nghiến lợi. Người đàn ông này có phải hay không ở trên người cô gắn thiết bị định vị rồi hả?

Cô hướng bốn phía nhìn quanh, phát hiện chiếc Cayenne kia của Bùi Dịch còn đứng ở chỗ lúc nãy cô xuống xe.

Tô Thi Thi trên đường đi vẫn quyết định về căn nhà thuê của mình thu dọn ít đồ đạc rồi mới trở về.

Trong văn phòng tổng giám đốc, một người đàn ông anh tuấn phóng khoáng ngồi ở trên ghế sofa, bắt chéo hai chân, đang cúi đầu trộm cười.

"Có lời cứ nói. Đừng phát ra những âm thâm ghê tởm như thế, nếu không tôi liền ném cậu ra ngoài." Trên bàn làm việc bên kia truyền đến âm thanh lạnh lùng.

"Bùi Dịch, qua cầu rút ván, không ngờ cậu lại là người như vậy." Tần Phong ngồi thẳng thân thể, thật sựrất sợ bị đá văng ra ngoài.

Bùi Dịch vẫn như cũ nhìn chằm chằm laptop trên bàn làm việc vủa mình. Computer chính là đang truyền phát một đoạn video theo dõi, rõ ràng liền là cảnh tưởng của Tô Thi Thi đi vào phỏng vấn.

Anh cong cong khóe miệng, đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy Tô Thi Thi kinh ngạcnhư vậy.

"Tôi nói này, bộ phận quản lí nhân sự của cậu vẫn là còn có người như thế này sao? Cũng là do cậu cố ý gây khó dễ cho Tô Thi Thi đúng không?"

Bùi Dịch nhíu mày: "Tôi không được làm khó cô ấy sao?"

Tần Phong cười xấu xa nói: "Cô ấy còn không biết nơi này là công ty của cậu đi?"

Bùi Dịch lạnh nhạt nói: "Trên đời này người biết chuyện này không vượt qua năm người. Sao vậy, cậu muốn đi nói cho cô ấy?"

"Không dám, không dám!" Tần Phong toàn thân da căng thẳng, anh ta cũng không dám quấy rầy nhã hứng mèo vờn chuột của Bùi Dịch.

Chỉ là suy nghĩ đến biểu tình của Tô Thi Thi sau biết chân tướng sẽ thế nào, anh ta liền hưng phấn.

Bùi Dịch sờ sờ cái mũi, khóe miệng kìm lòng không đậu lại cong lên.

Đây là Tô Thi Thi chính mình lựa chọn, anh cũng không có ép buộc cô!

10 công ty kia trong đó quả thật chỉ có 1 cái là công ty của anh, chẳng qua 9 công ty kia đều phải cho Xây dựng Tiệp Khắc mặt mũi, anh cũng đã sớm đoán chắc Tô Thi Thi sẽ chọn công ty này.

Bên này, Tô Thi Thi còn không biết chính mình bị anh bày mưu tính kế. Lúc ngồi xe về đến trang viên Đoàn gia, chợt nghe phía trước truyền đến tiềng ồn ào.

Cô ló đầu ra vừa thấy, con ngươi đã trỏ nên căng thẳng.

Chỉ thấy cửa lớntrang viên bị một già một trẻ hai người vây quanh, đang ở cùng bảo vệ tranh cãi ầm ĩ.

Là mẹ con Hà gia.

Rốt cục đến đây!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui