Chú À! Đừng Nên Thế!

Đèn rực rỡ mới lên, thành phố dần dần an tĩnh lại, nhưng ở Ám Nhữ lại là thời gian bắt đầu tối phồn hoa.

Nơi này xa hoa truỵ lạc, lãng phí phồn hoa, người đứng đắn vào ban ngày đến nơi này, đều đã thay đổi mặt khác hoàn toàn.

Hà Chí Tường xả buông cà- vạt, cởi bỏ hai nút áo sơmi, ở trên quầy bar hung hăng rót rượu vào ly.

Vị rượu cay của XO xâm nhập vào cuống họng, ở trong dạ dày nóng rát như muốn bốc cháy lên, lại vẫn như cũ không tiêu tan phiền não ở trong lòng hắn.

"Đàn bà chết tiệt!" Hà Chí Tường nghĩ tới Tô Thi Thi cùng gian phu của cô, trong lòng hắn liền giống như bị ngàn vạn con kiến tại cắn nuốt.

"Nói tôi không thể cho cô hạnh phúc? Thứ "tiểu bạch kiểm" kia, có gì đặc biệt hơn người! Cô ấy vĩnh viễn là vợ của tôi, các người mãi chỉ là đôi gian phu dâm phụ!" Hà Chí Tường càng nghĩ càng giận, không biết có phải hay không bởi vì tác dụng của cồn, khí lực cũng so với bình thường lớn hơn rất nhiều, bóp nát chén rượu trong tay. #_#

"Tôi nhất định hẳn không cho các người dễ chịu!" Tuy rằng ép buộc Tô Thi Thi ký thỏa thuận không li hôn, trong lòng hắn vẫn như cũ không thoải mái.

"Thêm một ly nữa!" Hà Chí Tường hất tất cả mảnh vở ném đến trên quầy bar, căm giận hô.

Nơi này động tĩnh hấp dẫn rất nhiều người, một cô gái trang điểm tinh xảo liền đi đến gần Hà Chí Tường cô ta vừa rồi nhìn thấy anh bóp nát ly rượu kia, trong mắt sáng long lanh, giống như gặp được con mồi một dạng.

Cô ta thích nhất liền là loại đàn ông thích dùng vũ lực này!

"Tiên sinh, sao lại một mình uống rượu giải sầu, có chuyện gì không vui sao?" Hà Chí Tường chính đang uống đến choáng váng, bên cạnh bỗng nhiên vang lên một thanh âm quyến rũ.

Hắn mê mang ngẩng đầu, đang nhìn đến bộ dáng cô gái khi đó, theo bản năng hô một tiếng: "Tô Thi Thi?"

Cô ta trên mặt tươi cười bỗng dưng cứng ngắc.

"Làm sao có thể gọi cái tên của kẻ tiện nhân kia! Thực xui xẻo!" Cô ta mất hứng khơi gợi kéo cằm Hà Chí Tường, bỉu môi nói, "Người ta tên là Đoàn Ngọc Lộ, nhớ kỹ?"

"Đoàn Ngọc Lộ?" Hà Chí Tường choáng váng đến mơ hồ, lá gan cũng so với bình thường lớn hơn rất nhiều, nắm ở thắt lưng của cô ta nói, "Là người của Đoàn gia?"

Đoàn Ngọc Lộ tự hào nói: "Ở thành phố này có thể đến Ám Nhữ người của Đoàn gia có thể có mấy người? Anh nói thử xem?"

Hà Chí Tường trong lòng rùng mình, rượu cũng tỉnh táo lên rất nhiều. Đây là người của gia tộc Đoàn thị? Đoàn gia đúng là gia tộc giàu có nhất thành phố này, đứng thứ hai không ai dám xưng thứ nhất!

Bất quá cô gái này cùng Tô Thi Thi bộ dáng thật là rất giống nhau.

Hắn còn chưa kịp hiểu rõ ràng, Đọan Ngọc Lộ đã khiến cho hắn uống thêm rượu.

Phục vụ rót cho hai người ly mới, mới xuống chưa hết, hai người uống vào sau đó càng mơ màng, xem đối phương ánh mắt cũng càng ngày càng nóng bỏng, trong cơ thể giống như có mấy con rồng lửa khí huyết dâng trào.

Người biết chút ít về y thuật liền biết, đây là ăn phải thuốc kích tình rồi.

Lúc này, bên cạnh xuất hiện hai người phục vụ, nâng đỡ hai người không còn tỉnh táo, đưa lên trên lầu vào một phòng nghỉ dành cho khách.

Chỗ tối, mắt Tần Phong nhìn qua Bùi Dịch ngồi uống rượu, lòng còn sợ hãi nói: "Đắc tội cậu thật sự là quá thảm rồi."

Bùi Dịch thu hồi ánh mắt đang nhìn hai người Hà Chí Tường bọn họ, cười lạnh nói: "Tôi hỗ trợ hắn một đêm xuân phong, chẳng lẽ không nên là cảm tạ tôi?"

Tần Phong giật giật khóe miệng, nếu để cho Hà Chí Tường biết một đêm này đắt giá, phỏng chừng tự sát cũng đều có thôi?

Đối với Hà Chí Tường mà nói, một đêm này là hắn vui vẻ nhất, thỏa mãn nhất trong 26 năm cuộc đời mình, tự hào làm cả một đêm.

Hắn rốt cục cũng giống một người đàn ông rồi! Lại vẫn đem tiểu yêu tinh Nhị Tiểu Thư của Đoàn thị triệt để chinh phục rồi. Chuyện này đối với hắn mà nói, so với năm đó biết ba hắn trúng số mừng rỡ lại còn có phần hưng phấn hơn!

Chỉ là giữa trưa ngày thứ hai, Đòan Ngọc Lộ vừa tỉnh dậy liền tát hắn một cái.

Đọan Ngọc Lộ mặt trầm xuống nhìn Hà Chí Tường: "Tô Thi Thi là vợ anh?"

Tối hôm qua hai người hưng phấn nhất, cái này người đàn ông chết tiệt này vậy mà một cái lại kêu cô ta là Tô Thi Thi!

Nếu không phải hắn làm rất tốt, cô ta nhất định đạp hắn xuống giường rồi.

Hà Chí Tường bị đánh đến mơ hồ ngu muội, hắn hoàn toàn không nhớ rõ chính mình tối hôm qua nói qua cái gì. Đúng lúc này, đi động của Hà Chí Tường vang lên.

Đòan Ngọc Lộ hai mắt nhíu lại, giành lấy điện thoại trong tay Hà Chí Tường, vừa thấy màn hình bảo vệ là ảnh chụp của Tô Thi Thi, mặt triệt để trầm tiếp xuống: "Thật đúng là kẻ tiện nhân này!"

"Tôi... Tôi còn chưa kịp đổi đi. Tôi đối với cô ấy không có tình cảm, đang ở giai đoạn sắp ly hôn. Cô ấy vẫn quấn lấy tôi không chịu buông..." Hà Chí Tường cho rằng Đọan Ngọc Lộ biết hắn có vợ nên tức giận, cuống quít giải thích nói.

So với việc giữ lại Tô Thi Thi bên mình, hắn tự nhiên muốn lựa chọn Đọan Ngọc Lộ.

"Vậy sao?" Đòan Ngọc Lộ khóe miệng lộ ra một nụ cười quỷ dị, ngón tay nhất điểm liền muốn nhận cuộc điện thoại này.

Hà Chí Tường trong lòng rùng mình, nhào lên liền đoạt được điện thoại di động, rất nhanh tắt máy, miệng khẩn cấp hoang mang rối loạn nói: "Không thể để cho cô ấy biết, cô ấy đặc biệt yêu tôi, nếu để cho cô ấy biết... Cô ấy nhất định sẽ tự sát!"

"Hừ, anh cho là bản tiểu thư là người tùy tiện sao? Anh hiện tại là người đàn ông của tôi, còn muốn vợ của anh sao?" Đọan Ngọc Lộ lạnh giọng nói.

Cô ta lại vẫn thật không nghĩ tới, chính mình tìm đàn ông chơi đùa có một ngày chơi đến chồng của chị gái cùng cha khác mẹ!

Cô ta cực kỳ hận Tô Thi Thi, cho dù cô đã cùng Đoàn gia đoạn tuyệt quan hệ nhiều năm, cô ta vẫn lại là hận cô!

Suy nghĩ đến có thể để cho Tô Thi Thi thống khổ, cô ta liền cao hứng!

"Anh, lập tức cùng cô ấy ly hôn!" Đọan Ngọc Lộ vênh váo tự đắc.

"Cái này..." Hà Chí Tường trong lòng đánh tính toán, nếu hắn có thể cùng Đọan Ngọc Lộ cùng một chỗ, đương nhiên hẳn không muốn dây dưa với Tô Thi Thi nữa.

Nhưng trèo cao Đoàn gia, hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.

Hắn nào biết đâu rằng, người vợ hiện tại của hắn Tô Thi Thi cũng là con gái của Đoàn gia.

"Như thế nào, anh không muốn?" Đọan Ngọc Lộ mặt mày tối sầm lại tức giận.

Hà Chí Tường nghĩ nghĩ, nổi lên tiểu tâm tư: "Đoàn tiểu thư, kỳ thật... Tôi thành thật nói cho cô, tôi cùng Tô Thi Thi kết hôn nửa năm lại chuyện gì cũng chưa phát sinh qua. Nếu để cho Thi Thi biết tôi không đụng đến cô ấy lại ra ngoài tìm phụ nữ, cô ấy nhất định rất thống khổ."

"Ý anh là anh không được?" Đọan Ngọc Lộ trừng lớn mắt, Hà Chí Tường là người đàn ông lợi hại nhất trong đám người cô từng lên giường qua, vậy mà nói không được?

"Tôi nghĩ chắc là, cô ấy đối tôi thật sự không lực hấp dẫn rồi. Đúng là dù sao cũng là vợ của tôi, tôi..."

"Anh lập tức cùng cô ấy ly hôn đi! Sau đó - -" Đọan Ngọc Lộ nhãn cầu xoay một vòng, bổ nhào vào người Hà Chí Tường, " Kết hôn với tôi!"

Cô ta chính là muốn cướp đoạt hết tất cả mọi thứ của Tô Thi Thi! Nhà cô, cha của cô, còn có chồng của cô!

Có thể để cho Tô Thi Thi thống khổ, Đọan Ngọc Lộ cô liền vui vẻ!

Hà Chí Tường ở trên giường dũng mãnh như thế, gả cho hắn cũng không tệ. Dù sao cô ta đến lúc đó nghĩ muốn ly hôn, Hà gia còn dám nói một chữ không? Chỉ cần hiện tại có thể khiến Tô Thi Thi thống khổ, cô ta liền cao hứng!

Bên này, Tô Thi Thi nhìn thấy di động màn hình báo từ chối cuộc gọi, tâm liền trầm trầm.

"Tên khốn nạn này, rốt cuộc hắn đang muốn làm gì đây?" Tô Thi Thi cắn răng, cô hiện tại không dám tùy tiện trở về Hà gia, chỉ nghĩ muốn mau chóng cắt đứt với Hà gia, nhắm mắt làm ngơ!

Ngay tại lúc cô đang vắt óc nghĩ biện pháp giải quyết, Phú Tuyết Trân gọi điện thoại đến.

"Tô Thi Thi, nếu cô còn nghĩ muốn ly hôn mà nói, hiện tại liền đến đây một chuyến. Cho cô nửa giờ, không đến mà nói đời này đều đừng nghĩ đến việc ly hôn nữa!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui