Nhã Lệ nói xong điện thoại, cô ta vừa cúp máy xoay qua thì đột nhiên bị một cánh tay vung tới tát thật mạnh vào má phải.
Người phụ nữ không biết từ đâu xuất hiện, khuôn mặt méo mó nhìn Nhã Lệ, tức giận lên tiếng:
- Tôi đã nói với cô là không được đụng vào Hứa Sơ Sơ bây giờ mà, tại sao cô dám cãi lời?
Nhã Lệ bị đánh đến tê má, cô ta lảo đảo lùi về sau, khi thấy người phụ nữ trước mặt, liền nói:
- Bà dám đánh tôi? Bà nghĩ bà là ai mà dám đánh tôi hả?
Người phụ nữ nhíu mày, nhìn kẻ không hiểu chuyện trước mắt mà cảm thấy cực kì ngu ngốc, tóm lấy áo cô ta nói:
- Có cái gì mà tôi không dám đánh cô? Cô ngu ngốc như vậy, chẳng trách sao 3 năm trước Thời Cảnh Thường không thích cô, đúng là thảm hại!
Nhã Lệ cắn răng, trừng mắt gầm gừ:
- Bà nói cái gì đấy?
Người phụ nữ híp mắt, lên tiếng nói:
- Tôi đã nói với cô rồi, phải nhẫn nhịn một chút mới có thể làm nên đại sự, Hứa Sơ Sơ quay về mới chỉ một ngày, cô đã vội muốn trừ khử cô ta? Cô nghĩ Thời Cảnh Thường có nghi ngờ cô không?
Nhã Lệ nghe người phụ nữ nói, bất giác phản bác:
- Không, anh ấy không thể nào biết được!
Môi người phụ nữ nhếch lên, không để tâm nói tiếp:
- Cô đúng là ngu ngốc , cái thá gì cũng không biết cả.
Thời Cảnh Thường là người thế nào cô chưa biết mẹ gì đâu, còn dám tự tin như vậy sao? Chưa kể, cô tưởng Sở Bắc chỉ là tên bù nhìn thôi sao, hắn ta là tổng thống, là người điều hành cả đất nước này, cô tưởng làm chuyện này có thể qua mắt được hắn ta hả?
- Tôi vốn dĩ đã lên kế hoạch kĩ càng, thật không ngờ cô ngu dốt như vậy, phá hỏng kế hoạch của tôi ngay từ đầu, bây giờ chỉ cần Thời Cảnh Thường hoặc Sở Bắc điều tra một chút, đến tôi cũng có thể bị cô làm liên lụy!.
Nói rồi, người phụ nữ hất văng Nhã Lệ vào tường, làm cô ta ngã nhào xuống đất, ánh mắt hiện lên tia hoảng sợ.
Cô ta ngay lập tức nhận ra được vấn đề, ngước đầu nhìn người phụ nữ, hỏi:
- Tôi...!tôi không biết.
Tôi chỉ muốn thấy Hứa Sơ Sơ chết càng nhanh càng tốt mà thôi.
Bây giờ...!Bây giờ tôi phải làm gì đây?
Vừa nói, Nhã Lệ vừa nắm lấy tay áo người phụ nữ, không ngừng hoảng sợ cực độ.
Cô ta nhất thời vì ghen tức mà không kiềm được lòng mình, mới sai người trừ khử Hứa Sơ Sơ.
Đâu có biết mình đã gây ra chuyện lớn gì đâu! Cô ta thật sự vô tội mà!!!
Người phụ nữ híp mắt, nhìn Nhã Lệ mà cảm thấy phiền lòng, khó chịu hỏi:
- Cô đã giết cô ta chưa?
Nhã Lệ ngay lập tức lắc đầu, đáp:
- Chưa, tôi vẫn chưa giết cô ta, tôi chỉ kêu người đưa cô ta đến một nơi khác mà thôi, tôi sợ giết cô ta ở bệnh viện sẽ xảy ra chuyện lớn.
Người phụ nữ hừ nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn Nhã Lệ, xem như cô ta còn một chút thông minh, không giết Hứa Sơ Sơ ở đây, nếu không, bây giờ cái gì cũng không thể cứu vãn được.
Nghĩ vài giây, người phụ nữ lên tiếng hỏi:
- Cô nhốt Hứa Sơ Sơ ở đâu?