Ngày hôm sau, Hứa Sơ Sơ tổ chức một buổi tiệc nhỏ ở nhà cùng Thời Cảnh Thường.
Trong sân vườn, mọi người cùng nhau nướng đồ ăn và vui chơi với nhau.
Trong lúc Mạc Lệ đang hái một ít dâu để ép nước trái cây, Hứa Sơ Sơ đã tới bên cạnh, hỏi cô:
- Lệ Lệ, mấy hôm nay ở đâu vậy? Bên công ty bận rộn lắm sao?
Mạc Lệ nhìn cô, cánh tay hơi khựng lại, sau vài giây chớp mắt đáp:
- Ừm, gần đây đúng là có chút bận rộn.
Nên..
có ở lại công ty làm thêm vài hôm.
Mạc Lệ từ 1 năm trước đã lên tiếp quản công ty của gia đình, trở thành nữ giám đốc trẻ tuổi thành đạt của Mạc gia.
Vì lịch trình bận rộn và khác nhau, hai người không thường xuyên gặp mặt, nhưng vẫn hay nói chuyện liên lạc qua điện thoại.
Thế nhưng, dạo gần đây Mạc Lệ lại không gọi điện cho Hứa Sơ Sơ nữa.
Cô chờ điện thoại rất lâu, nhưng...!lại không có thấy một chút tín hiệu nào.
Hứa Sơ Sơ nhìn Mạc Lệ vẫn cúi đầu hái dâu, cô suy nghĩ một lúc, liền hỏi:
- Cậu với Mạnh Huyền Chân dạo này thế nào rồi?
Quả nhiên, nghe cái tên đó, Mạc Lệ như có tật giật mình, cô ấy ngay lập tức quay phắt qua nhìn Hứa Sơ Sơ, lên tiếng đáp:
- Không có gì cả!
Hứa Sơ Sơ nhíu mày, hỏi ngược lại:
- Mình hỏi cậu với Mạnh Huyền Chân thế nào, đâu có hỏi cậu với anh ấy có chuyện gì đâu?
Hứa Sơ Sơ nhìn Mạc Lệ, cô đã đoán ra Mạc Lệ có chuyện từ lúc nãy rồi.
Khi cậu ấy đi vào đây một mình, rồi Mạnh Huyền Chân đi vào phía sau.
Trong lúc vui chơi, hai người cũng luôn đứng ở xa, không hề thân thiết như lúc trước nữa.
Nghĩ vậy, Hứa Sơ Sơ liền tiến lên, hỏi:
- Lệ Lệ, cậu với Mạnh Huyền Chân xảy ra chuyện gì sao?
Mạc Lệ im lặng vài giây, cô nhìn chiếc giỏ đã đựng đầy dâu tây, đứng lên nói:
- Như mình nói lúc nãy đấy! Tụi mình không xảy ra chuyện gì cả!
Nói rồi, Mạc Lệ toan bước đi.
Hứa Sơ Sơ cũng đứng dậy đi theo, cô kéo Mạc Lệ lại, tiếp tục hỏi:
- Mình chơi với cậu bao lâu rồi, Lệ Lệ, chẳng lẽ cậu nghĩ mình
sẽ không nhận ra được cậu có chuyện gì hay không sao?
Mạc Lệ bị ép quay lại, cô mím môi nhìn Hứa Sơ Sơ, đáp:
- Mình với Mạnh Huyền Chân chia tay rồi! Vừa lòng cậu chưa?
Nói xong, Mạc Lệ vùng tay ra khỏi người Hứa Sơ Sơ, quay đầu bước đi.
Một mình Hứa Sơ Sơ đứng lại, ngạc nhiên không thốt nổi nên lời.
Cô liếc mắt qua nhìn Thời Cảnh Thường và Mạnh Huyền Chân đang ở chung một chỗ, nhíu mày nghĩ.
Chia tay rồi? Anh ấy chấp nhận chia tay ư?