hú À! Em Yêu Anh! - Chương 350: Muốn Kết Thúc Cuộc Tình Này Bằng Một Tờ Giấy Đỏ!Hôm sau,Hứa Sơ Sơ theo lịch làm việc đi đến chỗ làm, lịch trình của cô không cho phép xuất hiện kì nghỉ lâu dài, vậy nên, gần như một ngày sau buổi cầu hôn đó của Thời Cảnh Thường, cô bắt buộc phải đi làm lại ngay.
Ngồi trước mặt quản lí và giám độc công ty, Hứa Sơ Sơ lên tiếng:
- Việc này tôi đã chịu toàn bộ trách nhiệm, bao gồm việc vi phạm hợp đồng và đối mặt với báo chí, tôi sẽ tự mình giải quyết hết.
Không để ảnh hưởng gì đến các anh đâu!
Lâm Ngọc là quản lí của cô, anh ngồi đối diện, nghe Hứa Sơ Sơ nói, lắc đầu lên tiếng:
- Tiểu Sơ, cô còn quá trẻ, tại sao lại muốn kết hôn ngay bây giờ? Hơn nữa, sự nghiệp của cô là đang trên đài vinh quang, từ bỏ như vậy, cô không thấy tiếc sao?
Hứa Sơ Sơ chớp mắt, cười đáp:
- Tiếc chứ! Sao lại không tiếc được,.
Đây là cái nghề mà tôi đã sống chết lắm mới có thể làm được nó mà! Thế nhưng...!tôi nghĩ, so với công việc này, tôi càng muốn được kết hôn với người mình yêu hơn.
Vũ Quang là giám đốc, anh ta biết rất rõ quan hệ giữa Hứa Sơ Sơ và Thời Cảnh Thường, tuy cũng vui vì hai người đã có thể về bên nhau, nhưng mà, anh không muốn để tuột mất Hứa Sơ Sơ.
Cô ấy là nhân tài hiếm gặp trong giới showbiz này.
Ra đời bao nhiêu năm, gặp bao nhiêu diễn viên ca sĩ, anh chưa từng thấy người nào có thiên phú diễn xuất như Hứa Sơ Sơ.
Nếu không, làm sao mà từ một cô diễn viên nhỏ trên mạng lại trở thành một diễn viên được đề cử tận 3 giải xuất sắc chỉ trong thời gian 2 năm chứ? Có nhiều diễn viên lão làng còn chưa từng có vinh dự như vậy!
Đó là một thành công, là một thành công mà hàng ngàn diễn viên khác mơ ước cả cuộc đời của họ!
Nhìn Hứa Sơ Sơ từ bỏ cơ hội tốt như vậy, anh cũng thật lấy làm tiếc.
Nhưng...!cô đã kiên quyết thế rồi, có thể làm được gì nữa đây?
Hứa Sơ Sơ biết Vũ Quang đang nghĩ gì, cô cười mỉm, lên tiếng:
- Giám đốc, đối với sự chiếu cố của anh, tôi thật sự rất cảm ơn, nhưng mà tôi vẫn phải nói, tôi chỉ có duyên đi với nghề này đến đây thôi, tuy là gắn bó không lâu, nhưng nó cũng là ước mơ mà tôi đã thực hiện được, tôi không thấy hối hận gì cả.
- Đối với người ngoài, có lẽ tôi và Thời Cảnh Thường là quá vội vàng, nhưng đối với hai chúng tôi mà nói, nó đã rất muộn rồi.
- 2 năm sống trong sự xa cách, 3 năm lạc nhau, thêm 2 năm nữa ở bên cạnh không tiến tới, đời người sẽ có bao nhiêu cái 7 năm để tìm kiếm điểm dừng chân cho một mối tình đây? Tôi với Thời Cảnh Thường đã để lỡ quá nhiều thời gian rồi, bây giờ, chúng tôi muốn kết thúc mối tình này bằng một tờ giấy đỏ, nơi mà cả hai chúng tôi được ở cùng một chỗ!
- Kết thúc nó, cũng là mở đầu cho một cuộc sống mới, cuộc sống của hôn nhân và gia đinh.
Tôi thấy, mình sẽ nghĩ về nó rất hạnh phúc đấy!
Nhìn Hứa Sơ Sơ cười, ánh mắt cô đong đầy yêu thương và hạnh phúc, Vũ Quang và Lâm Ngọc cũng hiểu ra, đối với một cô gái, thứ quan trọng nhất, vẫn là một bến đỗ tuyệt vời nơi cuối con đường.
Hứa Sơ Sơ giờ đây đã có tất cả, tiền bạc, nhan sắc, tiếng tăm, cả ước mơ và sự thành công nữa, điều cuối cùng để hoàn thiện cuộc đời cô chỉ còn mình Thời Cảnh Thường mà thôi! Vậy nên, cô không cảm thấy hối tiếc gì khi lựa chọn anh ấy cả.
Bởi mọi thứ....!cô đều đã đạt được cả rồi!!!!
Hai người ngồi đối diện Hứa Sơ Sơ không nói nữa, họ âm thầm chấp nhận sự nuối tiếc này, chôn nó sâu trong đáy lòng, và chỉ cầu mong Hứa Sơ Sơ sẽ hạnh phúc như cô ấy đã nói.
Bên ngoài, bầu trời bỗng nhiên xuất hiện một cầu vồng, giăng lối những ánh màu đẹp đẽ từ bên này sang bên kia, tô vẽ thêm cái đẹp cho đời.
Cuộc đời này thật ra rất mong manh, sống cho ngày hôm nay ai biết trước ngày mai sẽ thế nào.
Lần này, chỉ cần trái tim hai người họ đều cùng hướng về một phía, vậy là được rồi! Đi đến cuối con đường, luôn là ánh sáng hạnh phúc chờ đón ta!