Hứa Sơ Sơ ho khù khụ vì lời nói của Hứa Mạnh Trưởng, đưa tay che miệng, đỏ mặt ho khan, Thời Cảnh Thường bên cạnh liền lấy khăn giấy đưa cho cô, đồng thời vuốt lưng cho cô thoải mái hơn.
Nếu như là lúc trước, anh nhất định sẽ mắng cô vì thiếu ý tứ, thế nhưng bây giờ Thời Cảnh Thường chỉ dám nhiếu mày, không lên tiếng nói gì cả.
Hứa Sơ Sơ thở hắt một hơi, cô xoay người nhìn Hứa Mạnh Trưởng, ho thêm hai phát, lớn tiếng hỏi:
- Ông nội, ông vừa nói gì? Định chức gia chủ lâm thời là sao?
Hứa Sơ Sơ hiện tại đang là gia chủ của Thời gia, cùng với Thời Cảnh Thường, cả hai vốn còn trẻ, còn năng lực, lập chức gia chủ kế nhiệm lúc này là quá sớm rồi.
Ông nội là muốn trù ẻo cô chết sớm hay sao mà lại đòi lập chức đó bây giờ chứ??
Hứa Mạnh Trưởng nhìn qua, phong thái ông cực kì bình tĩnh, khẳng định:
- Đúng vậy, ông muốn định chức gia chủ lâm thời ngay từ bây giờ, mà người nhận chức đó, chính là đứa bé trong bụng con, nó sẽ là trưởng tử của Thời gia!
Một câu nói, thành công làm cả Hứa Sơ Sơ và Thời Cảnh Thường bất ngờ, hai người nhìn nhau, đáp:
- Ông nội, nó...!chỉ mới là một cái phôi thai! Còn chưa biết là trai hay gái mà?
Đứa bé bây giờ trong bụng của cô còn chưa được hình thành, nói quịt tẹt ra thì nó chỉ mới là một vật chắn dạng rắn nhỏ xíu xíu, cho nó chức gia chủ luôn? Đùa kiểu gì vậy?
Hơn nữa, định sẵn trọng trách lớn như vậy ngay từ trong trứng, là bắt nó phải gánh vác quá nhiều, sẽ rất áp lực!
Hứa Sơ Sơ cô không muốn như vậy!
Hứa Mạnh Trưởng lắc đầu, ông đưa tay lên, quyết không nghe thêm lời nào của Hứa Sơ Sơ, nói:
- Thời gia chúng ta không phân biệt trai gái, chỉ cần có khả năng, là có trách nhiệm đứng đầu gia tộc.
Con cũng biết mà.
- Đứa bé của con và Thời Cảnh Thường, là sự kết hợp hoàn hảo giữa hai gia chủ đứng đầu Thời gia, vậy nên dù có là con trai hay con gái, nó vẫn không thoát khỏi cái tên "trưởng tử"
Hứa Sơ sơ mím môi, cô cắn răng muốn phản bác:
- Ông nội...!
Thế nhưng, Hứa Mạnh Trưởng không nghe thêm gì nữa, ông đứng dậy, lớn tiếng tuyên bố:
- Từ nay, tiểu gia chủ đã được lập! Các tộc tự bàn bạc với nhau, chọn ngày ghi vào chí Thời gia.
Còn nếu như có ai phản đối, cứ đến gặp tôi!
Dứt lời, Hứa Mạnh Trưởng đi thẳng ra ngoài, không hề quay đầu nhìn lại hay đi chậm bước.
Hứa Sơ Sơ đứng dậy, cô muốn chạy đến chỗ ông, nhưng Thời Cảnh Thường liền ngăn cô lại, Hứa Sơ Sơ chỉ biết đứng đó, kêu gào trong tuyệt vọng:
- Ông nội! Ông nội!!!
36 tộc nhìn nhau, không hẹn mà cùng rời khỏi ghế tiến lên, chúc mừng tiểu gia chủ lâm thời, cũng chúc mừng Hứa Sơ Sơ!
Thế nhưng, mọi lời nói cô lại không nghe lọt một chữ nào, ánh mắt Hứa Sơ Sơ chỉ nhìn vào bóng lưng Hứa Mạnh Trưởng, mím môi không can tâm....!