Chú À! Em Yêu Anh! FULL


Một tháng qua đi, tháng 2 ánh nắng rực rỡ đem đến sự ấm áp, trong gió đã không còn hơi lạnh của mùa đông, mà thay vào đó là những hương thơm ngot ngào thoang thoảng của hoa mai, khiến không khí càng thêm mát mẻ.

Hứa Sơ Sơ ngồi trong phòng họp, hôm nay là ngày cuối cùng chuẩn bị cho hôn lễ diễn ra vào ngày mai, các tộc đều tổng kết những công việc mà mình đã được giao, toàn bộ báo cáo hết cho cô.

Thành phần tham dự, số người, số bàn.....!tất cả đều tính toán và chuẩn bị kĩ lưỡng.

Hứa Sơ Sơ ngồi đung đưa chân, cô nhìn từng bản tài liệu, nghe từng phân tích, cũng không để ý mình đã họp bao lâu.

Cho đến khi mặt trời đã lên tới đỉnh cao chót vót, các tôc mệt mỏi nằm nghiêng ngả, cô mới sực nhớ đến thời gian, liền đẩy nhanh tiến độ họp.

Hứa Sơ Sơ nhìn bản phân tích, cô ngước mặt nói với Hứa Á Nhan ngồi đầu tiên:
- Á Nhan à, váy cưới đến ngày đó em đi lấy đi, cứ đem thẳng tới phòng chị cho các dâu phụ thay là được.

- Còn nữa, bánh kem em đã đi đặt chưa? Chị không thấy mẫu nào ở đây cả?

Hứa Á Nhan chớp mắt, chợt nhớ đến gì đó, liền lên tiếng đáp:
- À phải rồi, em quên cái đó mất! Hay là để bây giờ em đi đặt?
Hứa Sơ Sơ gật đầu, cô đóng tập tài liệu lại, nói:
- Vậy được, cái đó em làm đi! Còn những thứ khác, cứ theo như đã chuẩn bị mà làm.

Các tộc cố gắng hoàn thành càng nhanh càng tốt, tối nay tôi sẽ đi kiểm tra lần cuối.

Những người khác nghe cô nói, đồng thanh trả lời:
- Biết rõ, gia chủ!
Hứa Sơ Sơ mỉm cười, cô nhướng mày, lên tiếng:
- Được rồi, tan họp đi!
Dứt lời, mọi người đều thở phào đứng dậy, nhanh chóng rời phòng đi.

Hứa Á Nhan đóng tập tài liệu lại, cô ưỡn người ra sau, duỗi tay căng 1 lượt, nhìn Hứa Sơ Sơ vẫn còn xem, cô nhướn người tới, hỏi nhỏ:
- Gia chủ, chị thích bánh kem loại nào? Có cần hoa gì đặt biệt không?

Hứa Sơ Sơ liếc cô, cười nhẹ 1 tiếng, đáp:
- Không cần, đơn giản 1 chút là được! Nói chung em cứ thấy cái nào đẹp thì đặt, chị không quan trọng lắm đâu!
HỨa Á Nhan vểnh môi, cô nhíu mày nói:
- Không được, làm sao có thể xuề xòa cho qua chứ? Em không có mắt thẩm mĩ lắm, bắt em đi chọn, cho em đi làm nhiệm vu còn tốt hơn!
Hứa Sơ Sơ bật cười, nhưng không đáp lại.

Thấy vậy, Hứa Á Nhan mạnh dạn đề nghị:
- À, hay là...!chị đi với em đặt bánh đi, cái nào chị thấy đẹp thì mình đặt luôn? Đỡ phải chọn qua chọn lại!
Hứa Sơ Sơ lắc đầu, ngay lập tức từ chối:
- Thôi, chị không đi đâu, em đi đi, mang theo Vĩ Sâm đi, anh ấy rất có thẩm mĩ, có thể chọn giúp em!
Hứa Á Nhan giật mình, cô nhíu mày, nói:
- Sao chị lại nhắc đến anh ta chứ? Em với anh ta đâu có quan hệ thân thiết gì, hơn nữa, bây giờ bắt em gọi anh ta tới đi chung hả? Em thà đi 1 mình còn hơn!
Lần này, Hứa Sơ Sơ ngẩng đầu, cô chỉ tay về một hướng, lên tiếng:
- Không cần gọi đâu, anh ấy đã đến đây rồi mà!
Hứa Á Nhan mở to mắt, liền xoay người nhìn lại, chợt thấy Thời Cảnh Thường và Vĩ Sâm đang đứng ngay trước cửa.

Hứa Á Nhan: "...."
Cái quái gì mà linh vậy?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận