Ngày diễn ra hôn lễ, Hứa Sơ Sơ thức dậy từ sáng sớm.
Cô bận rộn trang điểm và chuẩn bị mọi thứ cho bản thân thật tốt.
Mạc Lệ và Thẩm Băng cũng có mặt cùng lúc, giúp đỡ Hứa Sơ Sơ trong mọi việc.
Ngay từ khi gà gáy, người làm trong Hứa gia đã bắt đầu lục đục thức giấc, bọn họ vừa kiểm tra lại các nghi thức, vừa bàn tán rất sôi nổi.
Trên mặt ai nấy cũng treo 1 nụ cười chân thành và vui vẻ, gặp nhau thì câu 1 là chúc mừng, câu 2 cũng là chúc mừng, tâm trạng vô cùng tốt.
Các tộc trong Hứa gia tại lễ đường làm lễ cùng Hứa Mạnh Trưởng, thực hiện những nghi thức truyền thống lâu đời.
Hôm nay, hôn lễ diễn ra gồm 2 phần.
Phần thứ nhất là cử hành bái đường tại sảnh Hứa gia, Thời Cảnh Thường và Hứa Sơ Sơ đều mang áo cưới truyền thống, với trang phục thành hôn màu đỏ là sườn xám cách tân.
Phần thứ 2 là mang đồ hiện đại và tổ chức tiệc thành hôn chính thức tại khách sạn The Peninsula Beijing Hotel - 1 trong những chi nhánh của chuỗi khách sạn PJH.
Vốn là muốn tổ chức đám cưới tại đảo Bali, nhưng vì phải tham gia nghi thức lễ truyền thồng của Hứa gia nên Thời Cảnh Thường phải đổi địa điểm để tiện cho việc di chuyển ở cả hai nơi.
Lúc này, Hứa Sơ Sơ ngồi trong phòng, cô nhìn người con gái đang phản chiếu trong tấm gương, đẹp đến không thể tả.
Mạc Lệ đang búi tóc cho cô, nghe tiếng nuốt nước bọt thật mạnh, cô bật cười, nghiêng đầu hỏi nhỏ:
- Sơ Sơ, cậu đang căng thẳng đó sao? Bình tĩnh, thả lỏng bản thân 1 chút đi nào!
Thẩm Băng đứng bên cạnh, cô đừng khoanh tay, nhìn Hứa Sơ Sơ, cũng không kiềm lòng mà cười nhe, nói:
- Ở khoảng cách 10cm này, mình vẫn có thể nghe tiếng thở của cậu đấy, hô hấp câu đang chạy với vận tốc xe cảnh sát bắt cướp đó à? Làm gì mà hồi hộp nhiều vậy?
Hứa Sơ Sơ chớp mắt, cô liếm môi, hơi liếc mắt nhìn Thẩm Băng, đáp:
- Thẩm Băng, mình...!thân thể là nó tự run thôi...!không phải mình cố ý run đâu...!
Câu trả lời của cô làm Mạc Lệ và Thẩm Băng cùng lúc cười lớn, cả hai người đều không ngờ, Hứa Sơ Sơ mà cũng có ngày run rẩy cơ đấy.
Trước đây trải qua nhiều chuyện như vậy, cô ấy chảy máu có, khóc có, sắp chết cũng có, nhưng những lúc như thế còn không run, nói bây giờ run, có phải rất buồn cười không?
Thẩm Băng cười xong, cô tiến lên, đặt tay lên vai Hứa Sơ Sơ, cúi đầu áp sát má cô, cùng nhìn vào gương, lên tiếng:
- Sơ Sơ, cậu...!hôm nay rất xinh đẹp, cực kì xinh đẹp, vô cùng xinh đẹp, là tân nương đẹp nhất cuả Trung Quốc trong vòng 24 giờ tới, có biết không? Vì vậy, hãy nhìn vào trong này, tự tin lên một chút, mỉm cười lên một chút, để chuẩn bị rước người đàn ông ngoài kia về nhà mình, được chứ?
Thẩm Băng vừa dứt lời, cửa phòng liền mở ra, Hứa Á Nhan tiến vào, nói:
- Đồ dâu phụ đến rồi, cả hai người cũng mau thay đi!
Nói xong, cô để hai cái túi bên tay phải xuống bàn gần đó, rồi mang cái túi của mình đi vào trong thay ra.
Đúng lúc này, Mạc Lệ vừa buộc xong tóc cho Hứa Sơ Sơ, cô nhìn vào gương, vô cùng hài lòng mỉm cười, khen:
- Đẹp lắm!
Hứa Sơ Sơ gật đầu đáp lại, rồi như nhớ đến gì đó, cô lên tiếng hỏi:
- À phải, Á Nhan, em đã đi lấy bánh kem chưa? Một lát, là Lệ Lệ cầm thứ đó đấy!
Hứa Á Nhan đang thay đồ, cô thò đầu ra, đảo mắt đáp:
- A, em lại quên rồi, chị đợi chút gia chủ, em sẽ gọi cho Vĩ Sâm, bảo anh ta mang tới liền!
Nói rồi, cô rút điện thoại, bấm liền một dãy số gọi đi....!