Hứa Hấn Trung nhìn mặt ba mình, nghiêm túc trả lời:
- Ba....!đây là vợ và con của con!!!
"Chát" - Ngay lập tức, một bạt tai giáng xuống, đánh nghiêng mặt của ông sang một bên, cùng với một tiếng quát giận dữ:
- Anh đang nói cái gì vậy?? Tôi hỏi đây là cái gì?????
Tiếng hét của Hứa Mạnh Trưởng làm tất cả mọi người giật mình, nhưng không bao gồm cả Hứa Sơ Sơ, cô từ đầu chí cuối chỉ nhìn vào cô con gái tên Yết Yến đó, không dời tầm mắt....!
Hứa Hấn Trung bị đánh, Hà Như và Yết Yến cùng đồng loạt thốt lên:
- Hấn Trung!
- Ba!!
Khóe miệng Hứa Hấn Trung tóe máu, cái tát đó ...!mạnh đến mức...!làm ông rách khóe miệng....!
Ông nắm lấy tay Hà Như, lắc đầu ý nói không sao, sau đó quay lại nhìn vào Hứa Mạnh Trưởng, lên tiếng:
- Ba...!họ không phải thứ gì...!họ là vợ và con của con!!!
"Chát" - Một cái tát nữa từ Hứa Mạnh Trưởng cứ thế rơi xuống mặt ông, kèm theo giọng nói giận dữ gấp bội lần:
- Hứa Hấn Trung- Tôi hỏi đây là cái gì!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Tiếng gầm giận dữ làm rúng động toàn bộ biệt thự Hứa gia, làm ngay cả những vệ sĩ đứng ngoài canh gác cũng run sợ...!
Hứa Mạnh Trưởng....!thật sự tức giận rồi!!!!
- Hấn Trung/ Ba!!!! - Hà Như và Yết Yến lại bàng hoàng thốt lên, họ không thể tin nổi là Hứa Hấn Trung lại bị ba mình tát những hai lần.
Ngay lập tức, Hà Như hướng mắt về phía Hứa Mạnh Trưởng, nói:
- Hứa lão gia, ngài....!
Nhưng chưa kịp nói xong, Hứa Mạnh Trưởng đã quát:
- Hứa gia này còn chưa tới lượt người ngoài như cô lên tiếng!!!
Một câu! Đủ để chặn họng Hà Như, khiến bà mím môi không thể nói lại.
Hứa Hấn Trung nhìn bà, sau đó một lần nữa quay sang đối mặt với Hứa Mạnh Trưởng, lên tiếng:
- Cô ấy là vợ và....!
Lần này, lời chưa kịp nói xong của Hứa Hấn Trung, tiếp tục bị ngăn cản:
- Đủ Rồi!!!!
Nhưng mà...!tiếng nói phát ra không phải từ Hứa Mạnh Trưởng, từ Hà Như, hay là từ bất cứ ai....!mà lại là ...!từ Hứa Sơ Sơ!!!