Lý Vy Khiết ăn trọn một gạy sắt đau đớn may mà vẫn lấy tay đỡ, tên kia định đánh tiếp thì cô tức giận vươn chân đá vào bụng hắn một cú rất mạnh làm hắn ôm bụng đau đớn một chỗ.
Lý Vy Khiết đau đớn ôm cánh tay trái liếc qua nhìn Tịnh Y Tâm la lớn.
- ‘’ Chị bị điên à ‘’
- ‘’ Tôi …tôi không cố ý đâu ‘’
Lý Vy Khiết thật sự rất đau ôm tay ngồi bệt xuống bức bối nhìn Tịnh Y Tâm.
- ‘’ Báo cảnh sát đi nhanh lên ‘’
Tịnh Y Tâm nghe lời nhan chóng lấy điện thoại ra, Lý Vy Khiết nhìn lên một đám hoản loạn kia tức giận thốt lên.
- ‘’ 4 tên ngốc còn không chạy đến cởi trói cho chị Dương Di còn lo múa tay múa chân ‘’
Trương Tiêu tức giận vì sắp đánh không lại rồi, hắn rút trong túi quần ra con dao lại gần Dương Di kéo cô đi ra xa nói lớn.
- ‘’ Tụi mày còn đánh nữa là tao giết Hạ Dương Di đấy mau dừng lại ‘’
Một đám trong phút chốc đừng lại, ai cũng có vết thương trên mặt.
Tạ Kiến Minh hốt hoảng liền hạ giọng nói.
- ‘’ Trương Tiêu mày bình tĩnh lại đi, đừng làm bậy ‘’
- ‘’ Mau đưa giấy tờ lại cho tao, nhanh lên ‘’
Hắn mệt thở dốc ra lệnh cho Tạ Kiến Minh, tay kia đầy vết xước rỉ máu run rẩy đưa xuống từ từ tháo dây tró cho Dương Di.
Cô cảm nhận được hắn đang cởi trói cho minh liền ngạc nhiên lại vừa khó hiểu bỗng giọng của Trương Tiêu nói rất nhỏ chỉ đủ cho cô và hắn nghe thấy.
- ‘’ Hết hợp đồng sau này nhanh chóng rời khỏi Tạ Kiến Minh, đừng dây dưa với hắn ‘’
Dương Di đôi mắt trà ngập sự khó hiểu lại vừa nghi ngờ lời nói của Trương Tiêu.
Chợt nhớ lại ngày mà Trần Chí Phong phát hiện cũng từng nói câu này với cô.
Ánh mắt lại đưa lên nhìn Tạ Kiến Minh gương mặt máu me, tay chân đau đớn vì muốn cứu cô.
Sợi dây chuyền hình mặt trời lộ ra trên cổ Tạ Kiến Minh, đó là một đôi với thứ cô đang đeo trên cổ.
Trương Tiêu lại cất giọng lên.
- ‘’ Tạ Kiến Minh mày nghe không? mau đưa đồ cho tao ‘’
Tiếng reo xe cảnh sát vang lên,một đám người cầm súng vươn lên đi vào bao vây xung quanh Trương Tiêu và Dương Di.
- ‘’ Nghe lệnh mau bỏ dao xuống chúng tôi sẽ xử lý nhẹ tội cho cậu ‘’
Trương Tiêu tuyệt vọng nhìn xung quanh,dao kề trên cổ Dương Di cũng đã khứa một đường rỉ máu rồi, Trương Tiêu nhẹ nhàng đặt môi lên mái tóc cô rồi buông lỏng dao.
Dương Di nhân cơ hội chạy nhanh tiến về phía trước nơi mà Tạ Kiến Minh đang đứng, anh vươn tay ra chờ Dương Di chạy đến.
Cô nhanh chóng chạy đến ôm chặt Tạ Kiến Minh.
- ‘’ Không sao rồi Di Di, em đừng sợ ‘’
Cảnh sát nhanh chóng bắt lấy Trương Tiêu và đàm em của hắn.
Hai tay Trương Tiêu bị cảnh sát giữ lấy đi ngang lướt qua Dương Di, hắn nhìn cô đôi mắt ấy làm Dương Di có một suy nghĩ trong đầu ‘’ Trương Tiêu …liệu hắn thật sự yêu cô à? ‘’
…
Nhanh chóng 1 tháng sau cảnh sát bắt bố của Trương Tiêu và hắn.
Bố Trương Tiêu bị phán tội tham ô nguyền liệu xây dựng công trình của nhiều công ty làm tổn thất, và đền bù tiền lại cho tất cả các công ty vì thế tập đoàn Trương Thị bị phá sản.
Trương Tiêu ở tù 2 năm vì tội gián tiếp sai người c.
ư.
ỡ.
n.
g h.
i.
ế.
p một nữ sinh, và tột giam giữ người trái phép.
Thật ra Trương Tiêu sẽ ở tù 5 năm nhưng vì Hạ Dương Di một mình đến phiên toà tha lỗi và cô tự ý cầu xin giảm cho hắn 3 năm tù, Đương nhiên điều này không ai biết cả.
Mọi thứ quay về quỷ đạo cũ, Lưu Hiểu Hiểu cực kỳ vui khi nghe tin Trương Tiêu ở tù.
Tay của Lý Vy Khiết bị gãy xương sau một tháng cũng hồi phục lại.
Tạ Kiến Minh và Dương Di vẫn ở bên nhau vì hợp đồng vẫn còn 1 năm 4 tháng.
Phàm Tư lại bị đuổi việc ở tiệm gà, ngày nào cũng qua nhà Dương Di ăn vạ chỉ tiếc rằng cô ngày nào cũng thường xuyên ở nhà Tạ Kiến Minh đếch thấy ở nhà.
Cũng vì vậy mà Phàm Tư và Hạ Tử Hầu rất thân với nhau.
Lý Quân Hạo và Lưu Hiểu Hiểu vì thường xuyên qua chơi với Hạ Tử Hầu mà từ bao giờ cũng chơi thân với tên giao gà nướng Phàm Tư kia.
Trần Chí Phong vẫn bận rộn cong việc ở công ty cả ngày có thời gian rảnh đều đi ăn chung với Lưu Hiểu Hiểu và Hạ Tử Hầu.
.