Chủ Động Xâm Lấn

Lưu Trì Thành cùng Trương Khâm Từ về nhà riêng của hắn, căn nhà này hắn mua cũng được một năm rồi.

" Căn nhà này anh mua từ khi nào vậy? "

Trương Khâm Từ tròn mắt nhìn sơ bộ căn nhà, căn này diện tích rất rộng, có hai tầng nội thất mới tinh lại sạch sẽ thoáng mát.

" Mua được một năm rồi, em cứ thoải mái chọn phòng mình thích đi, anh đi tắm trước. "

" Được! Anh đi tắm đi, em sẽ đi mua chút đồ về nấu cơm chúng ra cùng ăn. "

" Ừm! Muốn đi đâu thì nhờ tài xế đưa em đi "

" Vâng! "



Nhà họ Lâm


Bốn người ngồi ăn tối cùng nhau, nhìn những món ăn đẹp mắt trên bàn Lâm Nam Hữu lại thêm tự hào về cô con gái rượu.

Con gái nhà ông đúng là không có điểm nào chê, vừa học giỏi vừa xinh đẹp, lại mạnh mẽ cá tính, còn nấu ăn rất ngon nữa đúng là bình rượu quý.

Bà Thục nếm thử tay nghề của con gái, cũng phải gật gù khen ngon, con bé nhà bà nấu ăn không thua gì đầu bếp cả, vừa ngon vừa trang trí đẹp mắt, nhìn thôi cũng muốn ăn rồi.

" Tay nghề của con được chứ ba mẹ? "

" Ngon! Con gái nấu ăn rất ngon, ba rất tự hào về con! "

" Con gái nấu ăn ngon như thế này thì gả chồng được rồi đó, ai mà cưới được con gái của mẹ người đó chắn chắn rất may mắn. "

" Ba con nói con có người yêu rồi, chàng trai đó là người như thế nào tên là gì, tính cách ra sao, con không tính dắt về cho ba mẹ biết mặt à? "

Vân Đường cười cười, cầm cầm lấy chén của anh múc canh vào chén rồi trao đổi ánh mắt với anh.

Hoàng Cẩn Đình bắt được tín hiệu

" Anh chị không cần lo em tin tưởng mắt nhìn người của Đường Đường mà, con bé tiêu chuẩn cao lắm người bình thường đâu dễ lọt vào mắt của con bé, chú nói có đúng không Đường Đường? "

Vân Đường gật đầu phụ họa theo lời nói của anh: " Đúng! Chú nói đúng đó, ba mẹ phải tin tưởng vào mắt nhìn của con chứ! Con gái bà mẹ rất kén chọn đó, người con yêu tất nhiên không tầm thường. Hiện tại chưa đúng lúc dắt về ra mắt ba mẹ, để khi nào thích hợp thì con tự khắc sẽ đưa ảnh về gặp ba mẹ. "

Vân Đường nói như thế thì ông bà cũng không hỏi thêm gì nữa, dù sao ông bà luôn tôn trọng ý muốn của con gái chỉ cần con gái họ vui vẻ hạnh phúc là họ mãn nguyện rồi.



Nằm trên giường mặc dù nhiệt độ phòng mát lạnh nhưng Lưu Trì Thành lại đổ mồ hôi khắp mặt, bàn tay của hắn vô thức dơ lên, hắn bất ngờ giật mình tỉnh lại.


Hai mắt hắn mở to trên mặt vẫn còn biểu hiện sợ hãi, hắn chậm rãi nhìn xung quanh căn phòng, rồi ngón tay sờ chạm lên dưới mí mắt, là nước mắt…hắn khóc ư?

Qua khoảng mấy giây hắn mới nhận ra căn phòng quen thuộc của mình, một tin nhắn được gửi đến, màn hình điện thoại sáng lên thu hút sự chú ý hắn cầm điện thoại lên xem. Thì ra chỉ là một tin nhắn rác, hắn nhìn thấy ngày tháng năm 26 - 6 - 2024.

Ngón tay của hắn vội vàng lướt trên màn hình, tất cả đều cho thấy đúng là ngày tháng này, vậy là hắn được trùng sinh sống lại một năm trước?

Tiếng gõ cửa vang lên, Trương Khâm Từ lên tiếng: " Anh Thành em có nấu bữa sáng anh xuống ăn cùng em nhé? "

Ký ức từng đợt ùa về trong đầu Lưu Trì Thành, vậy là bây giờ hắn bị đuổi khỏi nhà họ Lâm rồi, Đường Đường và ba mẹ đã biết chuyện hắn có ý xấu hại nhà họ Lâm rồi?

Nhớ lại từng chuyện mà mình đã làm với họ, Lưu Trì Thành hối hận đến cùng cực, hắn ôm đầu dằn vặt, hai tay liên tục đánh vào đầu mình.

" Mày là tên khốn! Mày không đáng được thả thứ, xin lỗi xin lỗi, Đường Đường anh xin lỗi, tôi sai rồi…tôi sai rồi. "

Trương Khâm Từ không nhận được lời hồi đáp, cô ta lại gõ cửa lần nữa.

" Anh Trì Thành! Anh Thành anh ngủ dậy chưa? "

Trương Khâm Từ nghĩ rằng hắn chưa tỉnh dậy nên quay người đi xuống lầu một mình ăn sáng vậy.


Phải qua hơn 30 phút hắn mới bình tĩnh lại, hắn đi xuống giường, đi vào nhà tắm vặn vòi nước, cúi đầu dùng làn nước sạch mát lạnh mà rửa mặt.

Nước lạnh làm hắn tỉnh táo bình tĩnh hơn, hắn nhìn mình trong gương.

Hình như Vân Đường cũng được trùng sinh giống như hắn, những thay đổi gần đây của cô là minh chứng rõ ràng nhất.

Nếu không sống lại thì Đường Đường sẽ không nhìn hắn ta bằng ánh mắt hận thù lạnh lẽo đó, nếu không được trùng sinh thì Đường Đường sẽ không bảo giờ nặng lời hay đánh hắn.

Lâm Vân Đường trước kia trong mắt chỉ có hắn, sự quan tâm dịu dàng cũng chỉ dành riêng cho hắn, Lâm Vân Đường trước khi bị hắn làm tổn thương chỉ dành trọn trái tim cho hắn.

Hắn đã sai thật rồi

Hắn phải xin họ tha thứ, hắn phải dành lại cô, bây giờ hắn chưa làm chuyện gì không thể cứu vãn cả, đúng rồi hắn sẽ dành lại Đường Đường, hắn sẽ theo đuổi cô khiến cô yêu hắn thêm một lần nữa.

Hắn cười ngây ngốc vỗ vỗ mặt mình để trấn an bản thân, Lưu Trì Thành thoáng một cái đã thấy đồ xong chỉnh tề, hắn mặc kệ Trương Khâm Từ mà lái xe rời khỏi nhà.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận