Tư Mộc Đoan ngại ngùng dùng tay che lại.
Hắn dùng tay đưa lên gỡ từng nút cúc áo.
Không còn kiên nhẫn nên hắn mạnh bạo xé toạc ra khiến cho những cúc áo còn lại rơi tứ tung xuống sàn.
Hắn hôn nhẹ vào tai cô, rồi lại hôn xuống phần xương quai xanh: " Đây là do em tự chuốc lấy! ".
Đàn Nhạc Phong mò mẫm sờ vào bầu ngực săn chắc đầy đặn của cô mà tha hò bóp nắn đủ kiểu.
Một bên bị hắn nhào nặn như cục bột nằm trên thớt, bên còn lại hắn cũng không muốn bỏ lỡ mà cúi người cắn mút nó.
" Aaa~ ".
Bàn tay của hắn thì không nói, đầu lưỡi này...!thật sự rất điêu luyện! Người không biết còn tưởng hắn từng làm tình rồi cũng nên.
Hai bên ngực bị hắn làm cho ửng đỏ thì hắn mới buông tha.
Mục tiêu tiếp theo là bên dưới.
Hắn mò mẫn vào hang huyệt nóng ẩm của cô.
Hắn chỉ vừa mới chạm vào đã làm cô cảm thấy rùng mình mà ưỡn người lên không ngừng run rấy.
" Chú...!Mau dừng lại! ".
" Dừng lại? Cơ thể của em thì lại muốn tôi tiếp tục đó ".
" Không...!Mau dừng lại đi aa~ Ứ~...!".
Hắn dùng ngón tay thon dài của mình mà đâm chọt vào.
Hắn ngoáy sâu vào bên trong một cách thô bạo như con thú dữ bị bỏ đói lâu ngày.
Lúc rút ra chỉ thấy nhưng chất dịch màu đục nhơn nhớt chảy ra.
Hắn cởi bỏ những thứ còn lại trên người mình, ném chiếc quần xuống sàn nhà lạnh lẽo.
Dùng hai tay banh chân cô ra.
Cô khẽ giật mình, mặt đỏ ửng lên: " Chú! Chú đừng nhìn...!".
" Chẳng phải rất đẹp sao? Không nhìn thì phí lắm! ".
Chẳng mấy chốc nơi hang huyệt nhỏ bé đó của cô bị thứ gì đó cương cứng đâm vào.
" Aaa~Ư...!".
Cảm giác vừa đau vì lần đầu trải qua lại chen lấn một thứ gì đó rất sung sướng khiến đầu óc cô quay cuồng.
" Đau...!Chú ơi~ Đau quá...!Ưm~ ".
" Ngoan! Tôi sẽ nhẹ...!hơn chút ".
Hắn nhẹ nhàng nhấp nhô thứ đó ra vào trong cô.
Có thể thấy hắn đã kiềm chế lại sự khát dục của mình từ rất lâu rồi.
Bên dưới thì không ngừng ra vào, bên trên hắn dùng tay nhào nặn bầu ngực trắng nõn không tì vết của cô.
Hai ngón tay hắn nắm lấy hạt đậu nhỏ đang cương lên mà trêu ghẹo.
Bị hắn nắm trúng điểm yếu, cô ưỡn người khẽ kêu rên.
" Aaa~ Đừng...!Đừng chạm vào nó~ Ư~ ".
Cô càng nói không hắn càng làm tới, tay không yên phận ma xát vào hạt đậu nhỏ làm tay chân cô múa máy không thôi.
Được một lúc thì hắn lại buông ra, tiếp tục công việc phía dưới.
Hắn lật người cô lại, dùng tay đẩy hông cô lên, đâm chọt thằng nhỏ vào trong.
" Aa~ Ưm...!".
Cảm thấy hang huyệt đang siết chặt lấy thứ đó của mình, thật khó thở!
" Thả lỏng chút! Em sắp làm đứt thằng em tôi rồi đấy! ".
Hắn dùng tay đẩy mông cô theo nhịp, âm thanh rên rỉ của người con gái vang lên.
Khoái cảm dâng trào khiến cô gục người xuống trong sung sướng.
Thật sự rất sướng aa!
Bạch! Bạch! Một âm thanh dâm tục vang lên khiến cô ngại đỏ mặt.
Với tư thế này thứ đó vào rất sâu, cảm giác như nó chạm đến tử cung rồi cũng nên.
Vì mệt mà cô cũng dần thiếp đi.
...----------------...
Sáng hôm sau, mặt trời đã lên tận trên cao, trong căn phòng có một đôi nam nữ đang nằm trên cùng một chiếc giường.
Dưới sàn là quần áo rơi vãi cả ra.
Tư Mộc Đoan khẽ mở mắt, bị ánh sáng chiếu rọi của ánh nắng mặt trời bên của sổ rọi vào khiến cô chói mặt mà nhắm nghiền lại.
Người đàn ông đưa tay che đi ánh nắng giúp cô, cô lúc này mới bừng tỉnh về chuyện đêm qua.
Khẽ quay đầu nhìn nghời đàn ông, rồi lại nhìn xuống thân mình.
" Chú...!Chuyện này...!Sao cháu...!".
" Em muốn hỏi thì hỏi cho rõ ràng tôi mới trả lời được! ".
" Đem qua...!".
" Đêm qua em là người mời gọi tôi đấy! ".
Chết rồi! Chết thật rồi! Vậy là cô đã trải qua đêm đầu tiên với hắn rồi!
Cô ôm đầu mà thở dài, nghĩ đến chuyện hôm qua mà không dám nhìn thẳng vào mắt hắn.
" Đêm qua tôi không có vào trong em! Nên em yên tâm! ".
Yên tâm cái nổi gì chứ? Người ta đã mất đêm đầu tiên vì hắn rồi, sau này ai mà dám lấy cô chứ.
Mà may hắn cũng còn tình người, không bắn vào trong cô.
Không là cô trở thành bà mẹ còn học đại học mất!
" Tôi sẽ chịu trách nhiệm! Mau thay đồ đi! Tôi kêu người mang đồ vào rồi ".
Cô nhìn vào quần áo đã chuẩn bị từ trước, giật mình mà quay đầu nhìn đồng hồ hiển thị trên điện thoại.
Chết dở! Trễ học rồi!
" Tôi đã xin nghỉ phép cho em rồi! ".
Nghe đến đây thì cô cảm thấy yên tâm hơn phần nào, cô lết thân người xuống giường.
" Aaa! ".
Tên này có phải là người nữa không? Đau chết đi được.
Cô thầm nghĩ mà xoa xoa chỗ đau phía dưới bụng.
Hắn vén chăn qua một bên, đi xuống giường bước lại bế cô lên.
" Aa! Chú! Chú làm gì thế? ".
" Chẳng phải em đi không nổi nữa sao? Tôi phải bế em đi vệ sinh cá nhân chứ ".
Nói xong hắn một mạch vào nhà vệ sinh, đặt cô vào bồn tắm xả nước cho cô.
Hắn nhìn chằm chằm vào cô, bị ánh mắt nhìn vào mình cô mắc cỡ nên hai má ửng hồng.
" Chú nhìn gì vậy chứ? ".
Hắn khẽ nhếch mép: " Đâu phải là tôi chưa nhìn qua ".