Chú Là Của Em


Nhiếp Hạo nhìn qua chỗ Minh Dao nói: “Em quyết định”
“Ha ha, bởi vì em là người bị hại sao?”
“ừ “Em muốn đi ra ngoài ăn, đàn chị, có được không ạ?”
“Được chứ được chứ, vậy thì phải trang bị đầy đủ … Chúng ta bây giờ đều là người nổi tiếng rồi”
“Ha ha, mũ và khẩu trang đúng không! Trong phòng Nhiếp Hạo có, còn có rất nhiều!”
“Đúng thế!”
Sau khi về đến khách sạn, ba người cùng nhau thay trang phục thường ngày, thoạt nhìn qua bọn họ đều không chú ý cách ăn mặc.

Sau đó mang thêm mũ và khẩu trang liền ra khỏi cửa.

Nhiếp Hạo lái xe đến chở hai người bọn họ cùng đi.

Tô Noãn Tâm tìm kiếm, quán lẩu xung quanh trong thành phố, nhận được rất nhiều lời khen ngợi.

Sau đó chia sẻ đường đi với Nhiếp Hạo.


Nhiếp Hạo nghe được địa chỉ, con ngươi trở nên u ám.

“Tôi biết rồi”
Mùa hè, người đi ăn lẩu vẫn nhiều như cũ.

Tô Noãn Tâm đã sớm gọi điện thoại để đặt phòng riêng, đợi sau khi đến nơi, ba người họ trực tiếp đi thẳng vào trong phòng riêng.

Anh ta gật đầu nó Sau đó mới lần lượt bỏ mũ và khẩu trang xuống.

Người phục vụ cầm thực đơn đi lên, lịch sự nói: “Ba vị muốn dùng nổi lẩu nào?”
“Nhiếp Hạo anh ăn cay không?”
“Có thể ăn được một chút”
“Vậy thì lấy nồi lẩu hai ngăn đi, Minh Dao không thể ăn cay được”
“Được, cô quyết định”
Tô Noãn Tâm quay đầu nhìn về phía nhân viên phục vụ nói: “Dùng nồi lẩu hai ngăn là được rồi”
Lại phát hiện người phục vụ đứng ngây ngốc ở đó.


Ngay lập tức che miệng lại, sợ răng bản thân sẽ hét lên.

Trời ơi!
Nhiếp Hạo!
Người thật!
Tô Noãn Tâm cười khổ nói: “Cô gái này … Lát nữa để cho Nhiếp Hạo.

tự tay kí tên cho cô, được không nào, trước tiên giúp chúng tôi gọi món đã … Vừa mới quay phim xong, đều rất đói đó”
“Thật vậy ư! Tự tay kí tên?” Chị gái phục vụ có chút không dám tin tưởng, nhìn sang Nhiếp Hạo nói.

Nhiếp Hạo gật đầu nói: “Ăn ngon, liền “Ngon lắm, nhất định sẽ ngon! Tôi sẽ để đầu bếp của chúng tôi, đích thân chuẩn bị một phần nước lẩu đặc biệt cho anh! Sau đó tất cả các món ăn kèm, tôi đều tự đi chuẩn bị cho mọi người! Tôi biết cách nên nếm gia vị phù hợp nhất cho món ăn!
Tôi sẽ làm hết, tôi đảm bảo nhất định sẽ ngon, Nhiếp Hạo anh nhất định phải kí tên giúp tôi nha! Tôi thích anh rất nhiều năm rồi!”
Tô Noãn Tâm khóc không được cười cũng chẳng xong nói: “Bếp trưởng ở tiệm các cô, nghe lời của cô?”
“Anh ấy là bạn trai của tôi, dám không nghe lời tôi chắc!”
“Oa! Nhiếp Hạo nhất định sẽ tự mình kí tên cho cô, anh ta chính là một người thích ăn uống! Chỉ cần cho anh ta ăn ngon, đừng nói là kí tên, cho dù là chụp ảnh cũng được! Chị gái à, mau đi chuẩn bị đi!”
“Thật vậy ư! Nhiếp Hạo là người thích ăn uống, vậy bữa ăn này để tôi mời mọi người nhé!”
“Không cần đâu, vẫn là để chúng tôi tính tiền đi, Nhiếp Hạo không tiêu tiền của fan hâm mộ”
“Vậy được thôi, tôi sẽ đi chuẩn bị thật tốt cho mọi người!”
“Cảm ơn chị!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận