Chú Là Của Em


“Quà tặng tân hôn cái gì cơ chứ…Còn nữa, em cũng chưa có hỏi mẹ của em, loại tình huống như thế này, em cần phải tặng bao nhiêu tiền mừng…Dù sao thì em vẫn chưa có gả cho nhà họ Lệ mà, hơn nữa, Lệ Kiên dù sao cũng được xem như là một bề trên…thế hệ đi sau cần phải tặng quà không nhỉ…Còn có, chú ấy và mẹ chú ấy năm mới đều đã lì xì cho em rồi…Em có cần phải lì xì lại hay không”
“Cái đầu nhỏ như thế này mà nghĩ ra lại cũng nhiều phết nhỉ?”
“Ôi trời, chú à, chú đừng có cười em nữa mài Người ta đang rất sốt ruột đấy”
“Ngoan, những cái này anh đều đã chuẩn bị hết rồi, chỉ cần em thu xếp ổn thỏa cho bản thân mình là được rồi, vậy là thành rồi…Tiệc hôm hôn lễ của nhà họ Lệ sẽ có rất nhiều thân thích và rất nhiều những người có quan hệ tốt với gia tộc đến tham gia.

.

còn có cả người ở bên phía nhà gái nữa”
“Được, em lập tức rời giường đi tắm rửa sạch sẽ! Chú ơi, chú giúp.

em chọn một bộ quần áo có được không…Em không biết là nên mặc bộ đồ nào nữa”
“Anh chọn cái nào thì em mặc cái đấy à?”
“Đúng vậy, miễn là đến lúc đó nếu như ăn mặc không ra thể thống gì, bị người khác nói ra vào, thì em sẽ nói là do chú của nhà tôi giúp tôi chọn một cái…cái nồi này cứ úp lên người chú nhé.



Lệ Minh Viễn nhướng nhướng mày: “Cho phép em ụp nồi”
Tô Noãn Tâm lúc này mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, nhanh chóng đứng dậy mà đi đến buồng vệ sinh rửa sạch sẽ, thu xếp rồi đo.

Cô chưa từng tham gia cái yến hồi gì đó của một gia tộc lớn, cũng có lúc hồi ở sinh nhật của Lâm Xuân Mạn, có đi một lần.

Thế nên, chọn quần áo như thế nào, cô thật sự không biết thế nào.

Trong nhà có nhà thiết kế, thiết kế lễ phục dạ hội cho cô, còn chưa có mặc qua lần nào, tòa lâu đài ở phía bên kia cũng có rất nhiều.

Dựa vào chính mình là lòng nóng như lửa đốt vì sợ thời gian không có kịp để đi chọn trang phục, thì không bằng, nhường cho chú nhà cô luôn đi.

Như thế, thời gian cũng kịp rồi.

Tô Noãn Tâm biết là, Lệ Minh Viễn không có ưa Lệ Kiên, cho nên đối với hôn lễ của anh ta cũng không có quan tâm lắm.


Dù sao có đi trễ đi nữa, thì cũng không có để ý đến mấy cái kiểu này.

Nhưng ông cụ Lệ thì lại rất chú tọng đến lần này, chuyện đại hỉ lớn mà nhà họ Lệ bàn được.

Nếu như bọn cô đến muộn, đến lúc đó ông cụ Lệ nhất định sẽ có ý kiến ngay.

Thế nên, cô phải thu xếp nhanh chóng.

Xử lí thật tốt đầu tóc, còn phải trang điểm cho mình thật trang nhã nữa.


mái tóc của cô, một mái tóc dài đen nhánh xinh đẹp, thẳng từ vai xuống hông….

màu xanh lá của chiếc váy ngắn, phối hợp với lại mái tóc dài xanh, rõ ràng cảm nhận được chất lượng của đầu tóc và lễ phục, xem ra là vô cùng tốt đẹp.

Lệ Minh Viễn đứng ở đăng sau lưng cô, đôi mắt đều sáng hết cả lên.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận