Chú Là Của Em


Tô Ngọc Mỹ uống mấy ngụm, sau đó bắt đầu cảm thấy mệt rã rời, không bao lâu sau thì thấy đầu óc mơ hồ, trực tiếp tiến vào trong mộng đẹp”
Không sai, Dương Diễm bỏ thuốc ngủ vào trong nước.

Trước khi đến, cô đã đến bệnh viện trước đó Tô Ngọc Mỹ chữa trị để nghe ngóng.

Tô Ngọc Mỹ mới làm phẫu thuật xong chưa tới một năm, thân thể bà ấy không chịu nổi tình huống quá hao tổn tinh thần.

Nhìn bộ dáng ngủ say của Tô Ngọc Mỹ, Dương Diễm thở dài, ngồi ở bên cạnh kiên nhẫn chờ đợi.

Người của nhà họ Tô cũng không quấy rầy.

Nợ của Tô Noãn Tâm còn nấu sẵn canh gà để ở trong nồi, chờ Tô Ngọc Mỹ tỉnh dậy ăn.

Trong lòng người nhà họ Tô đều đang rất kích động.

Bởi vì tổng giám đốc Lệ đã hứa hẹn cho bọn họ một khoản tiền!
Chỉ cần chăm sóc tốt cho Tô Ngọc Mỹ, số tiền kai sẽ cho bọn họ.

Đối với bọn hộ mà nói, đó là việc không phải rất khó làm.

Lệ Minh Viễn ở trong phòng làm việc bận rộn không ngừng suốt cả ngày.

Nhưng vẫn ăn cơm chưa.

Lý Mạnh biết, anh đang dùng công việc để làm tê liệt bản thân mình, di dời sự chú ý.

Nhưng dù vậy, thỉnh thoảng anh vẫn thất thần….

Cuối cùng, anh cũng nhịn được đến lúc tan làm, trời đã tối rồi, Lý Mạnh mệt mỏi suốt một ngày, ngáp một cái đi đến tới: “Tổng giám đốc, tan làm rồi”
Lệ Minh Viễn đứng dậy, nhanh chân đi ra khỏi phòng làm việc”
Lý Mạnh vội vàng đuổi theo nói: “Tổng giám đốc về nhà chứ?”
“Không về, bảo thím Lý không cần phải chuẩn bị bữa tối”
“Tổng giám đốc muốn đi đâu?”
“Đi đến chỗ Tân Thiên, nếu cậu không bận thì đi với tôi một chuyến”
“Dạ”
Đây quả thật là, một ngày cô Tô chưa trở về thì đừng ai mong sống dễ chịu.

Nhưng mà Lý Mạnh không hiểu, người đã bắt lại rồi, lúc này còn đến đó làm cái gì?
Nhưng mà rất nhanh, anh ta đã biết/ Cửa nhà kho đột nhiên bị kéo ra.

Ba bố con nhà họ đầy bộ dáng đầy u ám, cả người nhìn chật vật không chịu nổi.

Mặc dù mấy người của Lệ Minh Viễn không có ngược đãi bọn họ, nhưng tra tấn tinh thần cũng rất là đáng sợ.

Mấy sát thủ biến thái chuyên nghiệp kia động tí là lại đến dọa Tân Kiên, Tân Kiên sắp bị dọa điên rồi.

Ban đầu còn ngủ được, sau đó thì không ngủ nổi luôn.

Tân Thiên cùng Tân Nghĩa cũng rất là khó chịu, nhưng cũng không có cách gì cả, bọn họ không thoát được.

Đi vệ sinh cũng có sát thủ biến thái đi theo… không thể rời khỏi ánh mắt của bọn họ dù chỉ một chút.

Đến cả ngồi bồn cậu cũng bị ánh mắt của đám sát thủ nhìn chăm chằm, sợ bọn họ giở trò gì.

Của nhà kho bị mở ra, ba người nhìn thấy thân ảnh quen thuộc.

nhưng không ai dám lên tiếng.

Lệ Minh Viễn nhanh chân bước vào, ánh mắt lạnh nhạt lướt qua mặt ba người bọn họ.

“Mang Tân Thiên đi ra”
Sát thủ đi theo phía sau anh lập tức cung kính nói: “Dạ, đại ca”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận