Chú Là Của Em


Vừa khóc vừa oan ức nói: “Đến cả chết cũng không dám chết…”
Tô Noãn Tâm hít sâu một hơi, hai mắt đỏ ửng nói y thì sống, miễn là còn sống thì sẽ có hy vọng”
Lan Bảo Khiết đột nhiên bò về phía bên này, nhỏ giọng hỏi cô: “Tô Noãn Tâm, Lệ Minh Viễn sẽ đến cứu cô đúng không… Anh ấy nhất định sẽ tới, đúng không?”
Tô Noãn Tâm cũng hy vọng chú nhà cô sẽ đến cứu cô.

Nhưng cô đã đổi mấy đội xe… Làm sao chú có thể tìm được cô chứ.

Hiện tại còn chạy ra tới tận nước ngoài.

‘Vành mắt cô đỏ ửng nói: “Tôi không biết”
“Chắc chắn anh ta sẽ… Anh ta vì cô mà khiến cho nhà họ Lan phá sản, tôi bị bắt cóc, bị người làm nhục, bị người bán vào chỗ này đều là vì cô, làm sao anh ấy có thể không tới cứu cô được…”
Giống như đó là hy vọng duy nhất cô ta có thể sống sót ra ngoài, Lan Bảo Khiết nghẹn ngào thầm nói.

‘Tô Noãn Tâm trợn tròn mắt: “Cô nói cái gì?”
Lan tuyệt vọng nói: “Bởi vì cô… Tất cả là bởi vì cô.

.


“Tại sao chú lại làm như vậy.

“Ha ha ha, vì sao… Bởi vì tôi giúp Tân Viên bắt cóc cô, chúng ta là đồng lõa”
*“.

” Má nó chứ.

“Vậy cô đáng đời!”
Nếu không phải bị bắt cóc thì làm sao cô có thể rơi xuống tình cảnh này chứ?
“Tôi hối hận…Tô Noãn Tâm, tôi hối hận, chắc chắn Lệ Minh Viễn sẽ tới cứu cô, đúng không? Hiện tại tôi vẫn còn muốn sống.

.


Mẹ nó làm như ai không muốn vậy!
Cô rơi xuống tình cảnh như vầy là do cô tự tìm.

Con mẹ nó chứ tôi trêu ghẹo ai mà bị các người bắt cóc, sau đó lại còn phải chịu tình cảnh như hiện tại!
Nhưng mà nhìn thấy tình trạng bây giờ của Lan Bảo Khiết, cô cũng không nói nổi lời gì nặng lời.

“Tôi cũng hy vọng…”
“Tôi cũng hy vọng chú tìm thấy tôi”
Nhớ chú.

Nhớ mẹ.

Bị bầu không khí xung quanh lây nhiễm, Tô Noãn Tâm cũng bắt đầu khóc ra tiếng.

Hu hu.

Cô sợ hãi!
Cô cũng muốn sống, không muốn chết.

Cũng may là bọn họ cũng không có bị nhốt ở đây quá lâu.

Bởi vì người lái buôn đã tới.

Một con chó hình người đã tới mang tất cả mọi người đi.

Sau đó cho người chỗ này một số tiền.

Sau đó Tô Noãn Tâm và mọi người bị mang đến thị trường nô lệ chợ đen ở nước ngoài.

Không sai, chính là thị trường nô lệ, là nơi được buôn bán người hợp pháp Tô Noãn Tâm chưa từng biết là sẽ có chỗ như vậy.

Mẹ nó.

Thật là được mở mang kiến thức!
Bị giam tại nơi chuyên dùng để giam nhốt nô lệ… Phóng tâm mắt nhìn bốn phía chung quanh nơi bày, phụ nữ có một đống lớn phụ nữ, quốc gia nào cũng có.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận