Chú Là Của Em


"Mẹ, đây là chuyện riêng của con, con không muốn nói." “Được rồi, con không nói cho mẹ biết thì thôi vậy.

Tối hôm qua con bị Noãn Tâm gọi đi, con bé chắc sẽ biết chuyện gì xảy ra chuyện với con, mẹ sẽ gọi điện thoại hỏi con bé” “A, mẹ! Đừng gọi, chuyện này không liên quan gì đến Noãn Tâm.

Tất cả đều là do con tự nguyện.

“Vậy thì nói cho mẹ biết, đêm qua ai đã bắt nạt con.

Lâm Xuân Mạn bị buộc đến bất đắc dĩ, cúi đầu nói: “Là Tần Thiên.”
Lâm Đức Trung và bà Lâm sững sờ, là Tần Thiên”
Thảo nào con gái nói là tự nguyện, con gái họ rất thích người này, nhưng nhà họ Lâm và nhà họ Tần hoàn toàn không phải là môn đăng hộ đối.


Con gái nhà họ Lâm không xứng với cậu chủ nhà họ Tân.

Nhưng mà, mọi việc đã phát triển đến mức này.

“Mẹ, mẹ đừng hỏi có được không? Không khí tối hôm qua rất tốt, con có chút say.

Hơn nữa Tần Thiên nói sẽ chịu trách nhiệm với con, hiện tại con mới 21 tuổi thôi, con còn rất trẻ.

Sẽ chịu trách nhiệm.

Vậy là con gái của họ đã may mắn chó ngáp phải ruồi
Thật sự có duyên phận này với cậu chủ nhà họ Trần sao?
Có thể.

“Vậy vết thương trên mặt của con là sao?” “Ừm, cái này là lúc Lệ Minh Viễn và Tần Thiên đang luyện quyền mà con tưởng họ đánh nhau, nên con chạy qua can họ lại, lúc đó mới bị ngộ thương” “Con không nói dối?” “Mẹ, tất cả là thật! Con nói dối mẹ làm gì? Tần Thiên đã nói rồi xin lỗi con rồi, anh ấy còn mua thuốc cho con rồi đích thân chở con về nhà”
Lâm Xuân Mạn vốn đã rất may mắn rồi, lúc đó bị đánh vào một bên mặt chứ không phải là sống mũi, nếu không thì giờ đã bị vẹo mất rồi.

Cô ấy đã động dao kéo trên gương mặt, đó là độn mũi và cắt mắt hai mí.

Lâm Đức Trung thấy không thể tin được: “Cậu Tần nhà người ta không chế con đã phẫu thuật thẩm mỹ sao?”
Bà Lâm lập tức nhìn chằm chằm nói: “Ông đang nói cái gì? Con gái chúng ta cũng đã phẫu thuật hết rồi, ông không thích thì làm cái gì được.

Nhưng mà Lâm Xuân Mạn lại có chút ngượng ngùng nói: “Tần Thiên biết con đã phẫu thuật thẩm mỹ, nhưng mà anh ấy nói không quan tâm đến ngoại hình, mà chú ý bên trong nhiều hơn.


Mẹ, mẹ thấy nội hàm con như thế nào?”
Bà Lâm lập tức nói: “Con gái của mẹ có bên trong tốt rôi? đẹp, rất tốt!”
Khóe miệng Lâm Đức Trung giật giật: “Tôi vẫn không thể tin được là thiếu gia nhà họ Tần có thể xem trọng con gái tôi.”
Bà Lâm cũng cảm thấy có chút không chân thực.

Dù sao thì so với tứ đại gia tộc nhà họ Tần thì nhà họ Lâm bọn họ thật sự không đẻ vào mắt được.

Việc nhà họ Cố có thể kết thông gia với nhà họ Tần hoàn toàn là do Lệ Minh Viễn và Tần Thiên từ sớm đã hợp tác dự án, sáng sớm đã quyết định.

Nhưng Tần Thiên thì khác, anh là người thừa kế nhà Tần, chạy không được.

Hôn lễ của anh ta, nhà họ Tần nhất định sẽ đặc biệt coi trọng.

Nếu như Xuân Mạn nhà bọn kết hôn với nhà họ
Tần thì cô ấy sẽ là nữ chủ nhân của nhà họ Tần!

Nghĩ như vậy, bà Lâm không khỏi nói: “Xuân Mạn, chuyện này có chút đột ngột, để làm yên lòng ba mẹ thì tốt nhất con nên nhanh chóng xác định quan hệ với cậu Tần đi.

Nếu không thì nỗi lòng này cũng không lắng xuống được.”
Lâm Xuân Mạn sửng sốt một chút nói: “Vậy thì mẹ, mẹ có muốn gọi điện thoại cho Tần Thiên không?” “Có được không?”
Lâm Xuân Mạn suy nghĩ một chút nói: “Vậy thì con đưa cho ba mẹ số điện thoại cho ba mẹ tự gọi nhé.” Dù sao thì Tần Thiên đã nói rằng anh ta sẽ phụ trách với cô ấy nên giờ cô ấy cũng tin vào điều đó.

Cô ấy cũng quyết định rằng cô ấy sẽ ngoan ngoãn và không gây rắc rối cho anh ta.

Nhưng mà về phía Tần Thiên, chuyện ba mẹ của LâmXuân Mạn gọi điện cho anh ta khiến anh ta đau đầu.

Trong lòng lại mắng Lệ Minh Viễn một cái, hít một hơi thật sâu nói với đầu dây bên kia: “Chào dì Lâm..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận