Chú Là Của Em


Hôm nay trên người cô nhóc như tỏa ra hào quang, khiến người ta cực kỳ muốn chinh phục cô.

Có thể chinh phục phụ nữ như thế, đối với đàn ông mà nói, là có tính thách thức.

Sau khi chinh phục thành công, cũng sẽ có cảm giác thành tựu.

Bây giờ Lệ Minh Viễn chính là loại tâm tình này.


Đã không có tâm tư tiếp tục công việc
Tô Noãn Tâm vừa đi, anh liền từ trước bàn làm việc đứng dậy, đi tới cửa phòng làm việc, dặn dò Lý Mạnh nói: "Buổi chiều tôi sẽ không gặp bất kỳ một ai, cũng không xử lý bất kỳ công việc gì." "Vâng, tổng giám đốc...!Nhưng mà, buổi chiều anh còn có một cuộc họp qua điện thoại với đối tác nước ngoài cần tham dự." "Anh thay tôi tham dự là được." "Đây là tổng giám đốc...!Muốn cùng cô Tô đi ra ngoài sao?" "Không phải, bồi cô nhóc ngủ trưa"
Cho nên ngày xưa hoàng đế bị phi tần quyến rũ đều không lên thượng triều, cũng không phải là chuyện giả dối không có thật, đều phải có ví dụ chân thật, thì mới có thể lưu truyền đến hiện tại được!
Sau khi cửa đóng lại, Lê Minh Viễn xoay người đi về phía phòng nghỉ.

Tô Noãn Tâm vừa nằm vật xuống giường, còn chưa bắt đầu ngủ, chợt nghe thấy cửa ra vào có tiếng bước chân.

Lập tức cảnh giác từ trên giường đứng lên, nhảy vọt lên một cái nhanh chóng hướng phía người đi vào tấn công bất ngờ.


Lệ Minh Viễn suýt chút nữa bị cô đạp cho một cái, đạp vững vàng, cũng may phản ứng cực nhanh nghiêng mình tránh thoát.

Sau đó trong lòng tan vỡ nhìn cô nhóc nói: "Em là Tô Noãn Tâm thật hay giả?"
Hóa trang, cần chân thực thế này sao?
Chỉ thấy Tô Noãn Tâm nhíu mày một cái nói: "Lệ Minh Viễn?" "Không phải anh còn có thể là ai?" "Anh vào đây làm gì?" "Cùng em ngủ trưa.

"Một mình em ngủ cũng được." "Anh muốn ngủ cùng em.

"A, vậy ngủ chung đi.img

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận