Chủ Nhân Cầu Nại Hà


Tôi giúp Lí Tuyết an táng thi thể của cô ấy.

Thi thể của cô ấy không kiểm tra được bất kì nguyên nhân nào dẫn tới cái chết, chỉ có thể kết luận là đột tử.

Sợ rằng không có ai giúp cô ấy thu cất thi thể, tôi bỏ tiền ra để an táng cho cô ấy.

Nhưng lần này, chúng tôi không nhận được bất cứ lợi nhuận nào.

Nha Cô cũng giúp tôi hoàn thành mọi việc, sau khi giải quyết xong, tôi ngồi xuống bàn, cô ấy đặt xuống trước mặt tôi một tờ hóa đơn, nói: “Lỗ quá rồi!” “Sao?” “Một đồng cũng không kiếm được, tôi còn lỗ thêm với cậu 10 vạn.” Tôi đặt bút xuống, nghi hoặc hỏi: “Tận 10 vạn cơ á?” “Đương nhiên….”, Nha Cô đáp, “An táng hết 5 vạn, lại còn 5 vạn tiền rượu pín hổ nữa.” “Sao tôi lại phải trả tiền rượu pín hổ, 5 vạn đó cũng có đưa cho Lí Phi đâu.” Nha Cô trịnh thượng nói: “Mặc dù là nói rằng chưa đưa cho Lí Phi, nhưng tôi lần này cũng phải thu tiền công phục vụ chứ? Cho nên tôi lấy 5 vạn, quá là đúng chứ sao?” “Quá đáng thì có, tôi chỉ cho cô 1 vạn là nhiều.” “Hừ, hào phóng với người ngoài mà kẹt sỉ với tôi vậy sao???” Tôi lườm Nha Cô, cũng lười tới mức chẳng muốn đáp lại cô ta.

Nha Cô gập quyển sách của tôi lại, nghiêm túc nói với tôi: “Hỏi thật cậu nhé, cậu đã từng nghĩ đến việc nâng cao trình độ lên không?” “Là ý gì….”, tôi hỏi, “Là tôi phải chăm chỉ học cái gì sao? Tôi có thể kiểm tra được quyển này, nhưng phải chăm chỉ hơn.” Nha Cô vẻ mặt bất lực nhìn tôi nói: “Tôi không hỏi cái này, tôi hỏi là câu có muốn nâng cao trình độ trong cái nghề này không ấy?” “Là như thế nào?” Chỉ thấy Nha Cô ngồi dựa lưng vào ghế, chầm chậm nói: “Tôi thấy như thế này, cậu khá là có thiên phú, nói thật lòng đấy.

Cho nên cậu có muốn thử….nâng cao trình độ lên?” “Như thế nào mới tính là nâng cao trình độ?”Nha Cô giải thích: “Những “Người Đưa Sông” như chúng ta, thực ra cũng có một tổ chức chính thức, mặc dù nói là ẩn danh nhưng số người cũng không ít đâu.” Tôi gật đầu đáp: “Tôi hiểu, cô chắc chắn vẫn có những người cùng nghề khác, mà cô cũng từng nói là cô có sư phụ mà.” Nha Cô cười nói: “Ha ha, cậu bây giờ ấy cũng có thể được tính là….Người Đưa Sông ẩn danh, nếu như cậu nhận được sự xác nhận của tổ chức chúng tôi, như vậy chắc chắn sẽ khác bây giờ.” “Xác nhận của tổ chức?” “Chính xác, tổ chức của chúng tôi tên là Cầu Nại Hà, nếu như cậu có được sự xác nhận của tổ chức, vậy đồng nghĩa với việc cậu đã trở thành Người Đưa Sông chân chính rồi.” “Vậy tôi phải làm gì?” “Đi thi.” “Không có hứng.” “Ấy đừng….”, Nha Cô vội vàng nói: “Nếu như cậu hoàn thành được bài thi thì địa vị của cậu không còn tầm thường nữa.

Đến lúc đó chúng ta còn nhận được những ủy thác từ tổ chức, cơ hội kiếm tiền ngày càng nhiều hơn.

Tôi thực sự cảm thấy câu có thiên phú với cái nghề này, muốn đào tạo cho cậu.” Tôi nghe lời của Nha Cô, trong lòng bỗng chốc trầm tư suy nghĩ.

Trở thành Người Đưa Sông…… Vậy không phải là đồng nghĩa với việc tôi trực tiếp làm cái nghề này rồi sao? Nha Cô thấy tôi vẫn còn đang do dự, vội vàng nói tiếp: “Đừng có quên một điều nữa là, tiền lương của cái nghề này không thấp đâu à nha.

Cứ cho là cậu chăm chỉ học hành rồi tốt nghiệp, cậu có thể kiếm được bao nhiêu tiền? Vả lại cậu chỉ cần kiên trì, cũng có thể giúp đỡ được bao nhiều người trêи thế giới này.” “Nghe cũng thú vị đấy….”, tôi đáp, ”Tôi phải làm thế nào?” Nha Cô cười kɧօáϊ chí: “Tôi có thể giới thiệu tiến cử cậu đi thi, bài thi này có phân chia thời gian và địa điểm, chia thành hai miền Nam và Bắc.

Ở miền Nam đã diễn ra bài thi từ tháng trước rồi, bây giờ chỉ còn ở miền Bắc, tháng sau sẽ diễn ra bài thi.

Thế nào, cậu có muốn đi đại náo một phen.” “Ờ.”, tôi đáp.

“Đừng có nói giọng lạnh lùng như thế nữa…”, Nha Cô cười nói, “Vậy thì, để tôi cho cậu một khóa học cấp tốc!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui