Diệp chế trụ tay Vương Huyền, giữ chặt người đang muốn trốn mình, đi vào thật sâu.
“Ô……………A a!” Vương Huyền không ngừng bị Diệp va chạm kịch liệt, lần sau so với lần tươớc càng sâu hơn, càng dùng sức hơn, bức Vương Huyền càng thêm điên rồ hơn.
“Thoải mái không……………tiểu miêu khả ái của anh…………?” Diệp thở hổn hển, hướng Vương Huyền cười tà ác.
“Ô……………..Diệp……..Diệp…….” Vương Huyền chỉ có thể ôm Diệp không thể nói thành lời, chỉ có thể rên rỉ một cách dâm đãng.
“…………….Thật nóng nga………….Ngày hôm qua ăn kông no sao? Thật là ham ăn nga…………” Diệp xoay xoay thân mình, nơi kết hợp không ngừng vang ra tiếng va chạm.
“Mới…………….Mới không phải…………..A………Em muốn ra……………” Vương Huyền ôm lấy Diệp, cắn vai của hắn.
“Phải a…………Sức em càng lúc càng tốt……………..có thể duy trì……………Anh nghĩ anh cũng không thể kém em………..” Diệp chậm rãi đem vật nóng của mình rút ra.
“Ư…………..Diệp………Không cần đi………….Anh làm cái………….A!” Khi vật nóng của Diệp hoàn toàn rút ra khỏi Vương Huyền, trong chớp mắt hai người liền cùng giải phóng.
Diệp bắn tinh dịch ở bụng dưới của Vương Huyền, cả phòng đều mang theo hương vị nam tính đặc biệt.
“Anh, anh vì sao……………?” Vương Huyền thấp giọng trừng mắt Diệp.
“Cái gì?” Diệp giả bộ không biết.
“Anh…………….Anh trước kia…………Đều bắn ở trên mặt người ta………” Thanh âm của Vương Huyền rất nhỏ, cũng bị Diệp nghe.
Diệp tà tà nở nụ cười, “Sao lại thế? Thích anh bắn ở trên mặt sao?”
Vương Huyền nghe xong liền đẩy Diệp, “Không hề! Em là ghét nhất!”
Hừ! Chỉ biết khi dễ cậu mà thôi!
“Được rồi được rồi, không cần tức giận, anh giỡn…………….” Diệp hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của Vương Huyền, “Nếu bây giờ bắn ở trên mặt, một chút nữa liền chơi không vui………….”
“Anh, anh cái………………..” Vương Huyền cảm thấy Diệp đang rất xấu xa.