Chủ Nhân Xin Chào!

Không phải chỉ có phụ nữ là thù dai, đàn ông cũng vậy đấy.

Bách Nghiêu Nhất nhớ lại bé con từng vì một gã tên Đại Hắc mà cãi nhau với anh, điều này làm cho Bách Nghiêu Nhất khắc sâu trong lòng không thể quên được.

Phải nói rằng Jill đối với anh bảo sao nghe vậy chưa bao giờ phản bác nửa lời vậy mà vì một gã đại hắc mà cùng anh đối nghịch.

Thực ra anh là người lòng dạ hẹp hòi hơn bất kỳ ai.

Không phải chưa từng nghĩ đến tra khảo Jill xem tên Đại Hắc đấy là ai nhưng có cần phải như vậy không? Nếu như hỏi thì có nghĩa là anh đang ghen hay sao?

Còn lâu đi anh không bao giờ ghen “Anh chỉ là…chỉ là tò mò mà thôi”

Tóm lại vì lòng tự trọng của bản thân, mặc dù hết sức tò mò nhưng anh vẫn phải đè nén lại trong lòng. Sau đó đên một ngày anh đang đi trên đường bỗng có người gọi lại “Cậu không phải là Bách tiên sinh sao?” người đàn ông kia hết sức kinh ngạc nhìn Bách Nghiêu Nhất “Đã lâu không gặp, không ngờ lại gặp được anh ở đây”

Bách Nghiêu Nhất cũng nhận ra người đàn ông này. Anh ta hay lui tới cửa hàng bán vật nuôi tại NY. “thực khéo quá! Anh đến Paris chơi sao?”

“Tôi mới cưới cách đây không lâu” người đàn ông nở nụ cười hạnh phúc “đang đưa bà xã đi hưởng tuần trăng mật.”

“Chúc mừng” Bách Nghiêu Nhất gật đầu một cái cảm thấy hai người cũng không còn chuyện gì để nói định tìm lý do rời đi.


“Đúng rồi! Miu Miu có khóe không?” Tuy Bách Nghiêu Nhất rất lạnh lùng nhưng vật nuôi của bọn họ lại thân nhau. “Đại Hắc nhà tôi rất nhớ Miu Miu của anh đó.”

“Đại Hắc?” Bách Nghiêu Nhất sửng sốt một chút.

“Đúng vậy! anh quên con mèo nhà tôi rồi sao?”

Đúng thật là khéo quá!

Bách Nghiêu Nhất bĩu môi. Anh cứ nghe đến cái tên Đại Hắc là thấy khó chịu, nay lại nghe đến tên sủng vật của anh ta là Đại Hắc đúng thật chói tai.

“Sửa tên thì hay hơn”

“Sao cơ?”

“Cái tên đại hắc này quá xấu” ném lại một câu Bách Nghiêu Nhất vẫy tay nhanh chóng xoay người rời đi, để lại cặp vợ chồng mới cưới ngẩn ngơ nhìn nhau “Xấu? xấu ở đâu cơ chứ?”

Bách Nghiêu Nhất mang vẻ mặt buồn bực về nhà.


Jill nghi hoặc nhìn anh “Nhất, anh sao vậy?” mặt khó chịu như vậy… gần đây cô đâu có gây ra chuyện gì.

“Không có việc gì” anh lườm Jill, Đại hắc là ai???? Anh xuýt chút nữa thốt ra câu này, cũng may cắn răng nhịn xuống.

“Anh đi tắm đây” anh đứng dậy đi về phía nhà tắm.

Jill nghiêng đầu suy nghĩ. Mặc dù không hiểu chủ nhân giận dỗi chuyện gì nhưng với cá tính vô lo của cô, cô sẽ không suy nghĩ sâu xa mấy vấn đề rối rắm.

Có thể như Đại Hắc nói đây là thời kỳ mãn kinh?

Jill ngáp một cái quyết định đi ngủ.

Bách Nghiêu Nhất tắm rửa xong đi ra thì Jill đã yên tĩnh ngủ trên giường, tâm tình anh thực siêu kém.

Cô còn ngủ được?

Đáng giận!

Nhìn khuôn mặt ngây thơ đang ngủ say bên cạnh Bách Nghiêu Nhất không nỡ đánh thức, đành nằm xuống giường quay lưng lại phía cô.

Trong lòng khó chịu khiến Bách Nghiêu Nhất không thể ngủ được, đến khi trời sáng anh vẫn còn thức. Một đêm mất ngủ khiến mắt anh thâm quầng trừng mắt liếc người bên cạnh vẫn còn đang ngủ say.

Tức chết đi được! Đại Hắc rốt cuộc là ai?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận