Chú Nhỏ Mạng Ngươi Thiếu Ta FULL


Tần Tuấn Trì nói một hơi, Tô Khả Khả đều không chen vào nói được, nói rồi hắn lại thêm một câu: "Đại sư, sao cô không nói gì?""Đại sư, cô không nhớ tôi ư? Lúc trước chúng ta từng gặp nhau ở hội sở Quốc Sắc Thiên Hương, tôi chính là người đưa cô vào trong đó.Việc cô là đại sư chính là điều mà tôi không ngờ tới, đêm đó cô nói tôi sẽ gặp chuyện không hay liên quan đến máu me, vậy mà đêm đó thực sự xảy ra chuyện như thế.

Đại sư, bùa hộ mệnh cô cho tôi đúng là hàng tốt, tôi cảm thấy chính là bùa hộ mệnh này đã cứu tôi một mạng, nếu không phải vì có mấy vị trưởng bối trong nhà không tin chuyện này, À.


Cái này tôi thừa nhận là đã nhắc đến cô, cô chính là đại ân nhân của tôi, là đại ân nhân của bố mẹ tôi, dù sao bọn họ cũng chỉ có một mình tôi.."Tần Tuấn Trì nói một tràng dài ơi là dài, nói xong lại dường như lại ý thức được điều gì.Hắn nhìn về phía Ngô Tông Bách, vẻ mặt khó tin: "Đợi chút, sao cô lại ở cùng trợ lý Ngô? Trời ạ, không lẽ cô với chú Tư của tôi đã---"Ngô Tông Bách mặt không đổi sắc, ngắt lời hắn: "Đại thiếu, cậu nghĩ nhiều rồi, Tô tiểu thư hiện tại là người bảo vệ của Tứ gia.""Để cho nghé con làm bảo vệ, với tính cách của chú Tư tôi, sao có thể để một con nhóc yếu ớt như thế này đi làm bảo vệ cho hắn được? Anh đừng có mà dọa tôi!" Tuy rằng cô nhóc này một thân tây trang, ăn mặc rất chững chạc, nhìn khá giống người được việc, nhưng chú Tư hắn là ai, một mình hắn cũng có thể đánh một đám người, ngày thường còn nuôi một đám người thân thể cao lớn tùy thời đều có thể bảo vệ.Loại như con nhóc này, căn bản là không dùng được cũng không cần thiết, cho nên hắn sao lại để một cô nhóc tay chân mảnh khảnh như thế này đến để làm bảo vệ?Má ơi, sẽ không phải là bảo vệ trên giường chứ?Trời ạ! Tần Tuấn Trì ôm đầu, khiếp sợ chột dạ không thôi.Bản thân hắn ăn chơi thì chơi, nhưng tuyệt đối không muốn kéo chú Tư nhỏ của hắn xuống nước.Nếu như ông cụ biết, chắc chắn đánh gãy hai chân hắn, khiến cho hắn không bao giờ có thể ra ngoài chơi bời lêu lỏng được nữa, trong đó còn có chị Nguyệt Tương, hắn cũng không cách nào nói rõ.Ngô Tông Bách tiếp tục mỉm cười: "Đại thiếu, cậu thật sự nghĩ nhiều rồi."Không trách Tần Tuấn Trì muốn nghĩ nhiều, Tô Khả Khả sau khi được trang điểm cẩn thận đã mang trên người hương vị của một người phụ nữ thành thục quyến rũ, Tần đại thiếu vốn là người phong lưu, dưới góc nhìn của hắn, phụ trên người xuất hiện nhiều hơn một tia phong tình quyến rũ, thì là người đã có kinh nghiệm.Tô Khả Khả tuy rằng không biết giữa hai người có âm mưu gì, nhưng cũng thuận theo lời của Ngô Tông Bách: "Hiện tại.

Xác thực tôi chính là bảo vệ của chú Tư anh, trong vòng một tháng.""Được, tôi tin lời nói của đại sư, đại sư sao thì là vậy."Ngoài miệng thì hắn nói tin, nhưng trong lòng không tin.Mặc kệ, cái chân dư thừa này tuy là mọc trên người chú Tư của hắn, cho dù Tô Khả Khả là người do hắn đưa tới, nhưng bản thân chú Tư nhỏ hắn cũng không quản được cái chân nhỏ kia.Nói thật, sau khi Tần Tuấn Trì khiếp sợ chột dạ còn có một tia mừng thầm, có thể làm cho chú Tư nhỏ hắn thoát khỏi đội ngũ xử nam, cũng coi như hắn có công đức, chỉ là có chút xin lỗi chị Nguyệt Tương.Nhưng mà, đàn ông mà, trước khi kết hôn ai lại không có một đoạn tình sử kia chứ.Ông nội a ông nội, rốt cục ông cũng có thể yên tâm, chú Tư nhỏ của con không có bị bệnh, đây chính là chuyện vui chứ còn gì nữa.Tần Tuấn Trí nhìn Tô Khả Khả đại sư cười tủm tỉm nói: "Nơi đây nhiều người lại phức tạp, đến đây, đại sư, chúng ta tìm nơi không có ai nói chuyện thật tốt."Nói xong, hắn liền kéo cánh tay Tô Khả Khả đi ra ngoài."Tôi không thể đi! Tôi phải ở đây bảo vệ chú Tư anh." Tô Khả Khả đứng yên tại chỗ, mặt sa sầm nói: "Tần đại thiếu, duyên phận của tôi với anh đã hết, không còn chuyện gì để nói.""Ha ha, làm sao đã hết duyên phận? Nếu không phải nhờ tôi, sao cô có thể trở thành" bảo vệ "của chú Tư tôi? Nhưng mà cô là một đại sư vì sao lại muốn làm" bảo vệ "cho chú Tư tôi, tôi biết cô có bản lĩnh này, tùy tiện làm thầy tướng số cũng có thể kiếm một khoản tiền lớn, chẳng lẽ cô thuần túy thích sắc đẹp của chú Tư tôi?"Tô Khả Khả: ."Trợ lý Ngô, tôi mang người đi trước, cậu nói với chú Tư tôi một tiếng.""Đại thiếu, này..

Không tốt lắm." Ngô Tông Bách tiến lên ngăn cản người."Tôi nói cậu đúng thật là không thú vị gì hết, tôi chỉ muốn cùng ‘bảo vệ nhỏ’ của chú Tư nói mấy câu, cũng không ăn cô ấy, ngày đó, nếu không có tôi, chú Tư tôi làm sao tìm được một ‘bảo vệ’ nhỏ xinh đẹp đáng yêu đến thế này?"Tô Khả Khả nhíu mày: "Tôi không đi, có gì anh cứ nói ở đây.


Anh còn kéo tôi nữa, tôi sẽ không khách khí.""Phù, cô tay nhỏ chân nhỏ, vẫn là nên tự bảo vệ chính mình a---a!"Tô Khả Khả đột nhiên ra tay, hai đầu ngón tay trực tiếp chọc ở trên huyệt vị của Tần Tuấn Trì, hắn đau đến lớn tiếng kêu.Sau đó, cô nhanh nhẹn lui về sau từng bước: "Tôi, tôi không muốn đi, anh đừng ép buộc tôi, anh ép buộc tôi chính là khi dễ tôi, anh khi dễ tôi chính là muốn ăn đòn."Tần Tuấn Trì ôm lấy cánh tay mình, vừa rồi hắn đau đến mức cả khuôn mặt đều nhăn lại.Lúc đầu còn không tin cô có thể làm bảo vệ, hiện tại đã tin rồi.Tất nhiên cô không phải là loại "bảo vệ" mà hắn nghĩ đến, mà chính là bảo vệ.Lúc bên này hỗn loạn, Tô Khả Khả nghe được tiếng vang.Vừa gấp lại lộn xộn.Tô Khả Khả theo tiếng vang đi qua xem.Một người phụ nữ mặc váy dài màu vàng nhạt khí thế đang đi về hướng bên này, giẫm gót chân nhỏ lướt đi rất nhanh, một lát sau đã tới trước mặt.Ngọn lửa trong mắt đang phừng phừng, lại là hướng về phía cô sao?Tuy rằng cảm thấy không hiểu sao, Tô Khả Khả vẫn bày ra tư thế phòng ngự, chuẩn bị tốt để đánh nhau.Đợi lát nữa cô dùng chiêu sư phụ hay dùng, tuyệt đối có thể trực tiếp đem đối phương chế trụ, cũng không làm dáng vẻ cô ấy quá khó coi.

Dù sao nơi này cũng là yến tiệc, cũng không thể làm lớn chuyện.Tô Khả Khả đều đã chuẩn bị tốt, nhưng ai có thể nghĩ đến, cô gái kia căn bản không cùng cô trực tiếp đánh nhau, mà là---Cầm ly rượu đỏ bên cạnh, trực tiếp hắt ly rượu về phía cô.Nếu đối diện là âm khí sát khí hoặc là cái khác, Tô Khả Khả có rất nhiều cách để tránh, nhưng đây lại chỉ là rượu mà thôi.Tô Khả Khả nhất thời ngây người, một ly rượu đỏ mạnh mẽ hắt thẳng vào mặt cô, khiến cô..Rượu đỏ từ mặt cô chảy xuống, lông mày loang lổ, lớp trang điểm trên mặt cũng loang lổ, khắp nơi đều là dấu vết phấn trang điểm và nước rượu, cô gái nhỏ nhất thời biến thành con mèo nhỏ.Hai mái tóc cũng không thoát khỏi, đều dính rượu, biến thành một sợi lại một sợi, rượu đỏ cũng kết lại ở hai sợi tóc, tí tách rơi xuống.Tô Khả Khả chật vật trừng mắt nhìn, đem bọt nước dính trên lông mi chớp rơi một ít.Trong nháy mắt này, cả người cô đều mông lung.Cô không biết người này, người này vì sao lại hắt rượu cô?Người phụ nữ chân dài mới vừa hắt rượu cô trên tay còn cầm ly không, trừng mắt so với Tô Khả Khả còn tròn hơn.Cô đại khái có chút hối hận vì hành vi vừa rồi, ánh mắt lấp lánh, nhưng lại mang theo một chút thoải mái sau khi phát tiết.Trong lúc chuyện phát sinh, Tần Tuấn Trì còn vuốt cánh tay tê, Ngô Tông Bách xuất phát từ lễ phép, đứng cách Tô Khả Khả hai bước.


Hai người đều bị một màn bất thình lình này dọa choáng váng.Hết chương 72: ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận