Lối đi được tưới đẫm nước nhầy bôi trơn, nhiệt độ từ từ tăng cao kết hợp với tiết tấu cọ xát khiến thành ruột bao bọc và muốn hòa tan kẻ xâm lăng đang ra ra vào vào.Đâm vào vẫn còn chặt cứ như muốn kẹp đứt cậu nhỏ ra vậy, nhưng không còn siết chặt đến mức không rút ra được mỗi khi kéo dương vật ra.
Anh cũng không còn thấy khó khăn trong mỗi lần thọc vào rút ra nữa.“Hộc…” Khúc Liêu thở hổn hển, vòng eo đang cong lên của Thành Bách An càng lúc càng hạ thấp xuống, chổng mông lên cao hùa theo tiết tấu thọc mau rút nhanh của anh.Có vài lần cột sống muốn nâng lên nhưng đều bị đâm thụt xuống lại.
Gậy thịt ướt đẫm dữ tợn cứ đâm “phụt phụt” moi móc chất lỏng ở trong động làm tiếng nước nhão nhão dính dính âm vang không ngớt.
Từng sợi gân xanh lồi lõm cọ xát thịt ruột non mềm, xương chậu đập “bạch bạch” vào hai bắp đùi non dập dền sóng thịt.Đâm vào mạnh mà rút ra còn thô bạo hơn, lần thọc vào sau còn sâu hơn cả lần trước.Thành Bách An vẫn cảm thấy khó chịu dù đã mê mang, bắp đùi kẹp chặt, cẳng chân cũng gác lên nhau bởi những cú thúc dũng mãnh.
Cậu hận không thể co rúm cơ thể mình thành cái bánh quai chèo để chống đỡ những cơn tiến công điên cuồng của Khúc Liêu ở trên người mình.Nhưng cậu càng muốn co người lại, Khúc Liêu lại cho rằng cậu đang muốn chống đối mình nên đè nặng lên người cậu rồi banh rộng sang hai bên.Đùi cậu bị đầu gối của anh chen vào tách mở tới hết cỡ.
Khúc Liêu bóp mông thịt của cậu, anh dồn sức cho từng cú thúc đẩy chim bự giã vào lỗ thịt càng sâu hơn.A, quá đáng, tên khốn này...Tất cả đều là Alpha đầy cơ bắp.
Mỗi lần chim bự đâm vào đều rất sâu, làm cho con đà điểu đang chôn đầu ở trong chăn vốn đã khó thở nay lại suýt chút nữa đã tắt thở theo từng cú nắc.Dường như cái khung giường cũ kỹ cũng không chịu nổi trọng lượng của cả hai.
Một cú đâm vào mà đáp lại là ba tiếng “kẽo kẹt, kẽo kẹt, kẽo kẹt” vang lên.“Cái giường tồi tàn sắp sập này.” Khúc Liêu đụ chưa được hai phút đã bị tiếng động ồn ào quấy nhiễu chịu không nổi.
Anh vớt Thành Bách An lên, chỉnh lại tư thế quỳ cho cậu, còn bản thân bước xuống giường.Thành Bách An nhân lúc anh đang điều chỉnh tư thế, cậu thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Nhưng thả lỏng chưa được một nửa, lúc Khúc Liêu nắm lấy eo cậu, cậu có cảm giác yết hầu mỏng manh bị thít chặt giống như hơi thở bị mắc kẹt lại trong yết hầu vậy..