Nhóm dịch: Thất Liên HoaTrần Kiến Cường lắc đầu: "Con không có đánh nhau, con bị liên lụy, có mấy học sinh xảy ra mâu thuẫn với giáo viên, nói là do suy nghĩ của giáo viên không đúng gì đó, cuối cùng không biết làm sao lại ầm ĩ lên.
Con đứng ở bên cạnh nên bị liên lụy đến, bị đánh trúng ngã xuống, đập trúng tảng đá.
"Trần Kiến Quân cũng nhíu mày: "Loại chuyện này các em không nên xen vào, ngoan ngoãn học tập, cũng có thể giáo viên sẽ có những suy nghĩ không theo kịp sự phát triển của thời đại, nhưng kiến thức của bọn họ tuyệt đối đáng để mấy người tôn trọng.
Nếu đến bọn em cũng không tôn trọng họ, làm sao họ có thể truyền thụ kiến thức cho các em chứ?""Bọn em đều học hành chăm chỉ, mấy chuyện kiểu này bọn em chưa từng tham gia vào đâu.
" Trần Kiến Cường vẫn luôn rất lạnh đạm với mấy hành vi bạo lực như vậy.
Trần Hướng Quyên thở dài: "Em cũng không biết làm sao nữa, cô Hoàng ở lớp bên cạnh, bị đánh ngất xỉu luôn, trên đầu còn chảy máu.
"Lưu Điền Phương đi ra chụp vai hai người bọn họ: "Trường học loạn như vậy cơ à? Giáo viên còn đứng lớp dạy được sao?""Mấy ngày nay cũng không đi học được, hầu như bọn con tự học.
""Chỗ của con vẫn rất tốt.
""Nhà trường có nói gì không?""Không nói gì cả.
"Lưu Điền Phương nhìn về phía Trần Kiến Quân: "Chờ bọn họ đi học, con cũng đi theo xem thế nào.
Nếu loạn quá thì lập tức đưa bọn nó về nhà, tạm nghỉ học đã.
"Trần Kiến Quân gật đầu, anh không nghĩ tới cái trấn nhỏ này cũng xảy ra chuyện như vậy.
.