Chú Ơi Bố Em Về Rồi

“ Chú sao phải hung dữ chứ? Em chỉ muốn học vài kỹ năng tự vệ thôi mà, sao hú cứ nhất quyết phải làm quá lên thế? “

Khương Từ Diễn từng bước nặng nề tiến về phía cô, mặt đối mặt ánh mắt anh trở nên hung dữ nhưng vẫn không giấu được tâm sự, người đàn ông này chắc chắn là đang nghĩ gì đó trong đầu, anh đang lo cho cô nên mới không kiểm soát được bản thân nhưng hành động vừa rồi khiến Hứa Tri Ý có chút sợ, hành động của người đàn ông này khiến cô nghĩ về anh là một người sẽ dùng đến bạo lực, còn chưa nói được mấy câu đã đập phá đồ như thế, Khương Từ Diễn thật sự thay đổi rồi.

“ Tôi đã nói tôi sẽ không để em gặp nguy hiểm, sao em cứ nhất quyết muốn học những thứ đó làm gì, em quan tâm đến nó làm gì? “

“ Chú đừng có lớn tiếng với em. Em cũng chỉ là muốn có thể tự bảo vệ bản thân thôi mà chú đừng xem thường em có được không?, chú như thế khiến em cảm thấy bản thân mình rất vô dụng, em không muốn trở thành nhược điểm của chú, cũng muốn có thể bảo vệ cho chú nữa, sao chú không nghĩ đến nếu có lúc chú rơi vào nguy hiểm đến bản thân cũng không lo được thì làm sao có thể bảo vệ cho em đây, em như vậy chẳng phải rất tốt hay sao? Sao chú cứ phải phản đối chứ? “

Khương Từ Diễn chạm nhẹ lên gò má cô, đáy mắt người phụ nữ đã óng ánh nước mới khiến người đàn ông nhận ra bản thân vừa không đúng với cô, Khương Từ Diễn còn chưa chạm vào cô được ba giây đã bị Hứa Tri Ý lạnh lùng hấc tay ra. Cô giận dỗi lùi về sau vài bước.

“ Chú còn muốn làm gì? “

“ Xin lỗi, là tôi không đúng với em “

Hứa Tri Ý kinh ngạc bởi lời nói đó, tuy đây không phải lần đầu cô nghe thấy người đàn ông này nói xin lỗi mình, vấn đề ở chỗ là sau lưng anh còn có thuộc hạ thân cận vậy mà anh có thể hạ mình nói xin lỗi cô, Khương Từ Diễn đối với cô thì không quan tâm đến những chuyện đó, anh cũng biết rõ sẽ không có bất cứ ai dám xem việc này của anh là trò cười.


Khương Từ Diễn lại tiến đến lần này cô không còn đẩy anh ra nữa, Hứa Tri Ý ngẩng người, bàn tay anh đang mớn trớn trên gương mặt cô dỗ dàng, bây giờ mới cảm thấy trong lòng được sưởi ấm hơn hẳn, cô mè nheo nhìn anh.

“ Sao chú không chịu hiểu cho em chứ? nếu chú muốn tốt cho em thì hãy cho phép em được không? “

“ Nhóc con, chuyện này để sau hãy nói bây giờ em phải ăn tối đi đã, nghe lời “

Hứa Tri Ý cuối cùng cũng chịu tạm thời bỏ qua chuyện này, cô cũng không muốn phải vì những chuyện nhỏ nhặt mà cãi nhau với anh, không muốn vì những chuyện này mà xích mích với anh càng không muốn khiến anh phải lớn tiếng với mình.

Hứa Tri Ý sau khi tắm rửa đã cùng Khương Từ Diễn và mấy tên đàn ông ngồi ăn bữa tối, trong bữa ăn không khí có chút khó thở còn ngượng ngùng, khi cô và anh chỉ nhìn nhau mà không nói gì, Hứa Tri Ý thì đợi người đàn ông lên tiếng trước còn Khương Từ Diễn thì lại không muốn bản thân trong lúc nói chuyện vì mất bình tĩnh mà nói những lời quá đáng với cô, đến khi không chịu được nữa Hứa Tri Ý cũng quyết định mở lời.

“ Chú, em muốn đến công ty chú làm việc, em ở nhà cảm thấy buồn chán lắm “

Người đàn ông ngẩng đầu, anh nhìn cô hồi lâu mới gật đầu, cái gật đầu khiến Hứa Tri Ý có chút ngờ vực sao lần này Khương Từ Diễn lại đồng ý với cô mà không có một lời trách móc nào. Hứa Tri Ý khẽ cười với anh, cô vốn dĩ vẫn còn chưa tốt nghiệp học viện hàng không nhưng dù sao đi nữa cô cũng không có hứng thú với công việc đó sau khi tốt nghiệp xong cũng sẽ không làm những công việc liên quan, thứ Hứa Tri Ý hứng thú là tài chính và chính trị bởi vì bố cô là một nhà chính trị nổi tiếng, cô muốn nối gót bố mình, Hứa Tri Ý cũng nghe sơ sơ qua về tập đoàn của Khương Từ Diễn rồi, cô có thể chắc chắn mình hợp với nơi đó của anh.

“ Chú, chú không có câu hỏi nào muốn hỏi em sao? “


“ Thế nào?, lẽ nào em muốn tôi phỏng vấn em như những người khác hay sao? “

Hứa Tri Ý nhanh nhẹn lắc đầu.

“ Ý em không phải như thế. Ý em là sao chú không phản đối gì mà đã đồng ý rồi “

“ Em vui là được “

Khương Từ Diễn lại chỉ hời hợt đáp lại như thế, đến cả việc nhìn cô anh cũng không nhìn được quá năm giây, Hứa Tri Ý lập tức buông đũa chắc chắn người đàn ông này vẫn còn giận hờn cô chuyện lúc nãy rồi, Hứa Tri Ý lại rất ghét việc chiến tranh lạnh, thà hai người cứ lớn tiếng cãi vã với nhau còn hơn là nói chuyện nhẹ nhàng nhưng hời hợt, vô tình như bây giờ. Hứa Tri Ý vừa định mở miệng đã bị người đàn ông ngắt lời như thể anh đang cố tình.

“ Á Khanh, điều tra đến đâu rồi? “

Á Khanh đặt đũa ngay ngắn trên bát mình rồi nghiêm túc trả lời anh.


“ Đã điều tra ra, là người của Hắc Biên Hội, bọn chúng đã theo dõi chúng ta suốt quãng đường từ Khương Thế đến ngoại ô muốn trong lúc chúng ta lơ là mà ra tay”

Khương Từ Diễn nhếch môi cười khẩy một tiếng, anh dùng khăn giấy lau qua khóe miệng mình ánh mắt trở nên sắc lạnh, đôi mày nhếch lên cao lãnh.

“ Hắc Biên Hội? đến giờ vẫn chưa xử lí triệt để bọn chúng, tôi cần mấy tên vô dụng các cậu làm cái gì hả? “

Đột nhiên anh gào lên khiến Hứa Tri Ý giật bắn mình, cô sửng người nhìn anh, tại sao người đàn ông này lại càng lúc càng đáng sợ như thế. Bốn tên đàn ông kia cũng sợ hãi mà rời khỏi bàn ăn đứng thành hàng cúi đầu run rẩy. Á Khanh cố gắng kiềm hãm lại nỗi sợ của mình.

“ Khương gia, Hắc Biên Hội vốn dĩ không chỉ ở Mạt Thành, bọn chúng rải rắc khắp nơi ở đâu cũng có người của Hắc Biên Hội, chúng ta có thể trong thời gian nhanh nhất giải quyết người của Hắc Biên Hội ở Mạt Thành nhưng không thể trong một lần xử lí triệt để tổ chức bọn chúng “

“ Vậy thì sao? thứ tôi cần là những lời biện hộ này của cậu sao? Bây giờ các cậu chỉ cần cho tôi biết trong vòng một tháng có thể giải quyết triệt độ Hắc Biên Hội hay không? “

Mấy tên đàn ông âm thầm nhìn nhau, Hứa Tri Ý cũng ngẩng đầu nhìn đến bọn họ, cô cảm thấy người đàn ông trước mắt mình có chút quá đáng rồi nhưng cô cũng đủ thông minh để hiểu được tình thế hiện tại không phù hợp để chen vào, cô biết Khương Từ Diễn là người thế nào nơi đây là Mạt Thành, là đất của anh, anh là người đứng đầu của nơi này, cô…không có quyền gì lên tiếng, quan trọng hơn là cô không hiểu gì về những chuyện này của bọn họ.

“ Được thưa Khương gia. Trong vòng một tháng chúng tôi sẽ giải quyết xong Hắc Biên Hội “


“ Chú, em ăn no rồi, em lên phòng…trước nhé “

Hứa Tri Ý rụt rè đứng lên, giọng cô khe khẽ còn nghẹn từng chữ, không chỉ mấy tên đàn ông đó ngay cả cô cũng đang sợ hãi trước Khương Từ Diễn, cô cũng biết đột nhiên anh trở nên tức giận như thế là vì mình, là vì cô nên bọn người Á Khanh mới bị vạ lây còn gì nhưng cô cũng không giúp gì được cho bọn họ ai biết được nếu bây giờ cô lên tiếng nói giúp thì Khương Từ Diễn còn giận dữ đến mức nào.

“ Ăn gì đâu mà no, ăn thêm một bát đi “

“ Em…thật sự…thật sự no rồi “

Cô lại nói lắp rồi nhưng lần này không phải vì xấu hổ mà là vì quá sợ, chính sự nói lắp bất ngờ này của cô đã khiến Khương Từ Diễn nhận ra dường anh lại vừa khiến cô sợ. Khương Từ Diễn đứng lên vuốt qua lọn tóc bay phấp phơi trước mắt cô, nó cản trở việc nhìn ngắm người phụ nữ này của anh khiến anh ngứa mắt, giọng anh đột nhiên hạ xuống.

“ Được rồi, về phòng đi, lát tôi sẽ lên với em “

Hứa Tri Ý gật gật đầu rồi quay người đi vội, bóng cô khuất khỏi tầm mắt anh, Khương Từ Diễn bất lực ngồi mạnh xuống ghế, anh thở dài một hơi hai mắt nhắm nghiền, không hiểu tại sao lại mất bình tĩnh như thế, vì cô nhóc này mà anh càng lúc càng trở nên khó hiểu bản thân mình.

***

Vote! Vote! Vote


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận