Chú Ơi Bố Em Về Rồi

Người đàn ông hai tay bấu chặt ga giường, ngửa mình nhìn lên trần nhà cắn chặt môi cố gắng không để phát ra âm thanh mê muội, hai mắt Khương Từ Diễn chỉ toàn còn là một màn sương mờ, khoảng không trước mắt trở nên mờ mờ ảo ảo, anh âm thầm cụp mi mắt xuống muốn ngắm dáng vẻ quyến rũ của cô nhóc. Hạ thân dưới của mình được cô nhiệt tình chăm sóc cho dù chuyển động của Hứa Tri Ý vẫn còn nhiều thiếu sót nhưng cũng có thể khiến anh sướng đến phát điên.

Hứa Tri Ý cúi mình một tay vén tóc sang một bên tay kia nhẹ nhàng cầm nắm thứ đó của anh, cô là lần đầu tiên làm việc này tuy ban đầu còn cảm thấy nó hết sức lỳ lạ còn vì xấu hổ nhưng bên tai cứ truyền đến tiếng than của anh khiến anh chua xót, không đành bỏ mặt, cô có thể hiểu cho anh bởi vì ai cũng có ham muốn riêng của bản thân mà ham muốn của Khương Từ Diễn thì chỉ có cô mới có thể giúp được.

Hứa Tri Ý khi mới bắt đầu đã được anh chỉ dẫn khi miệng cô vừa ngậm lấy nó đã bất cẩn để răn mình in dấu lên của quý của Khương Từ Diễn làm anh khẽ rên lên vì đau, càng về sau lưỡi cô chuyển động mềm mại như thể tan chảy ra cùng với những dòng tinh dịch kia, người đàn ông này đã bắn hai lần nhưng dường như vẫn chưa thể giải tỏa được dục vọng của anh.

Hứa Tri Ý dần cảm nhận được cơ thể mình nóng bừng lên, nhờ có cơ hội này cô mới được chiêm ngưỡng cái thứ vừa to vừa dài này, Hứa Tri Ý không biết thứ này của đàn ông vừa nhìn lần đầu lại trông đáng sợ như thế, cô cũng bắt đầu thấy khó chịu cảm thấy một cảm giác bồn chồn còn khẩn trương, cô nắm càng chặt lấy thứ đó hai mắt nhắm nghiền như muốn dồn hết tâm trí vào để cảm nhận nó, đến khi cơ miệng đơ cứng không thể nhúc nhích được nữa cô mới mở mắt nhìn anh, đôi mắt óng ánh nước mang vẻ uất ức khiến người đàn ông đau lòng.

“ Được rồi, nhóc con dừng lại được rồi “

Giọng người đàn ông hỗn hễn như làn hơi bay qua tai cô, anh đỡ Hứa Tri Ý ngồi dậy, nhẹ nhàng lau đi tinh dịch còn dính trên khóe miệng cô, thấy cô nhóc đến cả miệng cũng không mở nỗi mà xót, Khương Từ Diễn hôn lên đầu mũi cô rồi ngã đầu lên vai gầy, thỏ thẻ.

“ Em làm tốt lắm nhóc con “

“ Chú…chú…c…ó…có còn khó…chị…u…chịu không…ng “


Cô xấu hổ quá rồi đến mức mặt nóng như muốn nổ tung, căn bệnh nói lắp khi xấ hổ cũng tái phát, cô bấu chặt hai bên hông cứng cáp, ngại đến mức không dám nhìn thẳng vào mặt anh, hạ cằm xuống ngực người đàn ông tay cô bất giác rơi tự do xuống ga giường rơi trúng ngay chỗ ướt át, cô lặng lễ mơn trớn nó những ngón tay khẽ sờ lên nơi tinh dịch do người đàn ông này bắn ra, chợt cảm thấy thật lãng phí.

“ Tôi không sao rồi, bây giờ em có thể đi ngủ rồi “

Hứa Tri Ý giật mình rụt tay lại, cô không muốn anh biết cô vừa mới làm gì. Hứa Tri Ý đột nhiên nghĩ đến một chuyện cô lấy hết can đảm ngẩng đầu nhìn vài đôi mắt còn sương của người đàn ông, giọng khe khẽ.

“ Sao chú… uống nhiều…rượu… rượu thế? chú đã…đi… đi đâu thế? “

Cô không biết mình có nên hỏi những lời này hay không nhưng cô thật sự có chút suy tư trong lòng nếu không được giải đáp cô sẽ thấy khó chịu, bức rức, cũng không biết Khương Từ Diễn sau khi nghe câu hỏi này có tức giận hay không nữa, cô còn sợ anh sẽ vì đó mà cảm thấy cô phiền phức, chưa gì đã muốn quản thốc chuyện của anh. Hứa Tri Ý nhìn anh cũng chỉ được vỏn vẹn năm giây rồi cũng tự mình hù mình mà sợ khi thứ cô nhận lại được là ánh mắt mang vẻ lạnh lùng của anh, cô cúi đầu lẻn sang một bên gối âm thầm chỉnh sửa lại chăn, ga vừa nói.

“ Em…em nhất thời…th…ời…thắc mắc thôi, chú…chú…không phải…ph…ải để…tâm…để tâm đâu “

Khương Từ Diễn bất giác cong khóe môi, anh nhìn cô bằng ánh mắt nuông chiều như mọi khi, người đàn ông nhào đến ôm lấy cô nhóc của mình từ đằng sau, anh âu yếm cắn vào hõm cổ cô một nhát để lại vệt đỏ yêu, Khương Từ Diễn biết cô nhóc này của anh đang suy nghĩ cũng như đang sợ hãi chuyện gì.

“ Nhóc con, đừng suy nghĩ lung tung, tôi chỉ uống vài ly với đối tác thôi, em yên tâm đối tác là đàn ông, buổi gặp mặt này không có bóng dáng của người phụ nữ nào hết. Em không phải để tâm đâu“


Hứa Tri Ý ngỡ ngàng, cô còn chưa thể hiện gì anh đã tự nguyện báo cáo mọi chuyện cho cô rồi, lúc này Hứa Tri Ý cảm thấy bản thân thật ngu ngốc, cô cũng quá trẻ con rồi tại sao lại không tin tưởng vào người đàn ông này của mình chứ…Hứa Tri Ý cười tươi từ từ quay người về phía anh, hai tay cô đặt lên gương mặt tuấn tú bây giờ cô mới nhận ra Khương Từ Diễn vốn không hề say nếu không làm sao có chuyện anh tỉnh táo mà chỉ dẫn cô việc đó lại còn sảng khoái sau khi được cô làm cho. Hứa Tri Ý bĩu môi.

“ Chú lừa em. Chú vốn không say “

“ Tôi đâu có nói là tôi say, tôi chỉ nói là tôi khó chịu và muốn em làm cho tôi thôi “

“ Chú…”

Khương Từ Diễn bật cười, anh lại lẻn vào hõm cổ cô nhóc cắn thêm một phát, lần này thời gian kéo dài thêm được vài giây, sau đó anh lại ghì cô chặt vào lòng mình, vuốt ve nơi nhân tâm đang chau lại của cô, giọng sủng hạnh.

“ Đừng giận nhóc con, tôi không say chẳng phải em càng thấy yên tâm hơn sao? Nếu tôi thật sự uống say tôi nghĩ sẽ rất khó để tôi có thể trở về nhà với em đó “

Đương nhiên lời này của anh chỉ đơn giản là muốn trêu cô, bởi vì không ai hiểu cơ thể này của anh hơn anh, Khương Từ Diễn chưa từng uống rượu đến say mềm càng không có bất cứ ai có thể chuốc say được anh, Khương Từ Diễn là người giỏi tính toán anh luôn tự biết điểm dừng.


Người đàn ông cố gắng giấu đi nụ cười của mình, anh muốn xem cô nhóc này sẽ có phản ứng gì sau đó anh lại chính là người bất ngờ vì không thể nghĩ đến HỨa Tri Ý lại làm việc này, cô mạnh mẽ đè anh nằm ra giường còn mình thì đè lên người anh hai chân dang rộng sang hai bên cánh tay người đàn ông, cô hạ mình hôn lấy Khương Từ Diễn một cách điên cuồng như thể đang trút toàn bộ cơn phẫn nộ trong lòng mình sang cho anh, hai tay Khương Từ Diễn cũng bấu lấy eo nhỏ cô thật chặt anh còn cố tình ghì eo nhỏ xuống như muốn hòa tan cô vào cơ thể mình.

Hôn sâu Hứa Tri Ý thở dốc vài giây đôi mắt cô như mèo con hung dữ.

“ Chú,…sau…sau này…ch…ú đừng uống…uống rượu nữa…đượ…c…không, em không…muốn…muốn thấy chú say…càng không muốn người…ph…ụ nữ…nào nhìn thấy dáng vẻ…uống…say…ay…của chú đâu “

“ Được, tôi hứa với em “

Ước hẹn với nhau xong, Hứa Tri Ý ngã người nằm ra cô vùi mình vào lòng người đàn ông ra hiệu muốn được anh ôm chặt, rồi dần dần chìm vào giấc ngủ.



“ Chú ơi, chúng ta đi làm thôi, em dậy trễ nên trễ giờ mất rồi “

Khương Từ Diễn thì thảnh thơi ngồi đó lướt cái máy tính bảng trên tay đọc tin tức còn cô thì vội vội vàng vàng đến mức tóc còn chưa kịp chải mà chạy đến hối thúc anh, Khương Từ Diễn nhìn thấy dáng vẻ qua loa này mà khó chịu anh đường đường là người đứng đầu công ty lí nào lại trừng phạt người phụ nữ của mình vì cô đi làm trễ được.


“ Em qua đây “

Khương Từ Diễn đi đến lấy cái lượt rồi nhấn cô ngồi xuống vừa chải tóc cho cô anh vừa càu nhàu.

“ Em xem đến tóc còn không chịu chải cho đàng hoàng, tôi còn đang ngồi đây thì em vội cái gì? “

“ Nhưng em không muốn đi làm trễ như vậy sẽ gây sự chú ý lắm “

Khương Từ Diễn nhìn cô cau mày rồi đi lại cái bàn lấy điện thoại của mình anh đứng nhìn ra bên nhoài lang can kia một tay đút vào túi quần, giọng trở nên sát khí.

“ Bắt đầu từ ngày mai, giờ vào làm và giờ tan làm của công ty sẽ được thay đổi từ tám giờ sáng đến năm giờ chiều, mau thông báo cho nội bộ công ty bắt đầu chấp hành “

Hứa Tri Ý: “ … “

***

Vote! Vote! Vote


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận