Chú Ơi Bố Em Về Rồi

Nhà Hàng Ánh Trăng

Khương Từ Diễn cả đoạn đường không nhìn cũng không nói với cô một câu nào, Hứa Tri Ý cũng không mấy quan tâm đến người đàn ông này nhưng lâu lâu cô lại không kiềm được mà lén nhìn anh, nét nghiêng thật sự rất đẹp, cô luôn tự hỏi làm sao lại có người đàn ông xuất thần như thế, vậy mà không ngờ anh lại hẳn 40 tuổi rồi lại còn là người anh em với bố của cô, Hứa Tri Ý dường như có suy nghĩ không đứng đắn cô liền tự mình lắc mạnh đầu trấn an bản thân hàng động lại rơi vào tầm mắt Khương Từ Diễn, người đàn ông lặng lẽ nhếch khóe miệng tạo nụ cười thích thú.

Không biết là thế lực nào đã khiến cô gái này mở miệng hỏi anh một câu.

“ Chú đã có vợ chưa? “

Khương Từ Diễn lúc này mới thật sự quay đầu nhìn cô, đôi mắt như nói lên rằng anh đã chờ đợi câu hỏi này từ lâu, Khương Từ Diễn nhẹ cong môi anh nghiêng đầu khẳng định.

“ Không có “

“ Vậy người trong lòng thì sao? “

Hứa Tri Ý càng lúc càng tự mình cuốn vào anh vừa trả lời cô đã được nước hỏi tiếp, gương mặt còn rất mong chờ nhoài người đến hai tay đan lại vô cùng mong chờ câu trả lời của người đàn ông này, hy vọng sẽ như những gì cô suy nghĩ.

Khương Từ Diễn lắc đầu: “ Không có “

Cô gái bất giác cười tươi, không hiểu sao trong lòng cô lại vui sướng đến thế, người đàn ông hoàn hảo như vậy lại chưa có vợ còn không có người trong lòng, tuy cô có hơi không tin nhưng mà sau khi ngẫm nghĩ lại thì lại cảm thấy vô cùng đáng tin, gương mặt người đàn ông này sát phạt lại còn lạnh lùng như thế chắc chắn không phải là loại đàn ông dễ dãi càng không phải kiểu người dễ rung động, Hứa Tri Ý đột nhiên nảy lên một ý định quá phận, không biết nếu là cô thì có thể khiến người đàn ông này rung động hay không, sẽ không một ai biết được sự thật rằng Khương Từ Diễn chính là mẫu đàn ông mà cô thích cũng là mẫu đàn ông mà cô muốn gả nhất, chỉ là từ trước đến nay chưa thể gặp được cuối cùng cũng có ngày này nhưng người đàn ông này có thân phận không tầm thường, anh là tri kỷ của bố cô liệu hai người có được kết cục như cô mong muốn không.

“ Chú, chú thích người thế nào? “


Cô thật sự muốn biết cô có phải là mẫu người mà anh thích hay không. Nếu phải thì cô nhất định sẽ bỏ qua mọi định kiến mà có được người đàn ông này, 40 tuổi thì sao, 20 tuổi thì sao, tình yêu vốn không quan trọng tuổi tác, quan trọng là trái tim mình nếu đã yêu thì cứ yêu thôi.

“ Tại sao lại hỏi? “

Khương Từ Diễn biết rõ ý định của cô nhóc này, anh cũng muốn đùa giỡn với cô một chút, Khương Từ Diễn có thể nhìn ra được tâm tình của Hứa Tri Ý đối với mình thông qua đôi mắt lấp lánh đó, anh không ngờ mình lại rung động với một cô nhóc thua mình tận 20 tuổi nhưng...đối với Khương Từ Diễn chỉ cần là thứ anh muốn thì nhất định phải có cho bằng được, sẽ không có bất cứ vật cản nào có thể cản trở được anh có được thứ mình muốn và thứ anh muốn bây giờ chính là...cô nhóc này.

Hứa Tri Ý nhận ra bản thân đã có hơi mất kiểm soát, cô đột nhiên lùi người lắc đầu rồi xem như không có chuyện gì, câu chuyện cũng theo đó mà kết thúc đến khi Khương Từ Diễn cất lời thì chiếc xe cũng đã dừng ở trước cửa một nhà hàng.

“ Muốn ăn gì? “

Hứa Tri Ý lần lượt liệt kê, cô cố ý nêu tên mấy món ăn hiếm chỉ có vài nhà hàng ở Hiên Đô mới có còn có một hai món cô chỉ mới nghe tên mà chưa từng thử vậy mà kết quả người đàn ông này đáp lại lại khiến cô bất ngờ.

“ Súp dumpling hải sản, dẻ sườn bò nướng Gaibi, chân ngỗng sò điệp sốt bào ngư, còn có salad cá hồi nữa, nhà hàng này có mấy món đó không? “

“ Có, đi vào trong “

Hứa Tri Ý nhướng mày kinh ngạc, không phải nói người đàn ông này gần ba mươi năm rồi mới trở lại Hiên Đô làm sao lại có thể đưa cô đến một nhà hàng có tất cả những món cô vừa kể, cô sinh ra ở đây mà còn không biết đến. Hai người cùng nhau đi vào nhà hàng, Hứa Tri Ý bẻn lẻn đi sát sau lưng Khương Từ Diễn, người đàn ông này khiến cô bất ngờ hết lần này đến bất ngờ khác đến cả bàn cũng đặt trước từ lúc nào giống như chuyện hôm nay hai người đi ăn đã được ăn sắp đặt trước rồi. Hứa Tri Ý ngồi xuống ghế câu đầu tiên cô hỏi là.

“ Có phải đều là chú sắp xếp trước rồi không? “


Khương Từ Diễn chỉ nhìn cô cười, rồi nhận lấy menu từ tay nhân viên nhưng anh lại không xem mà một mạch gọi những món mà vừa nãy cô đã liệt kê, theo thứ tự không thiếu một món nào rồi ân cần rót rượu vang vào ly của Hứa Tri Ý.

Mọi hành động của người đàn ông đều khiến cô dẫy sóng, tim lại đập nhanh một lần nữa vì anh, đây là lần đầu cảm nhận được sự tinh tế của một người đàn ông đối với mình, Hứa Tri Ý nhất thời say đắm nhìn người đàn ông đến quên hết mọi thứ xung quanh, Hứa Tri Ý không nhìn thẳng vào anh, cô hơi cúi đầu khẽ hỏi.

“ Chú,... chú đối với người phụ nữ khác cũng tinh tế như vậy hả? “

Khương Từ Diễn nhìn cô nhóc trước mặt mình khẽ cười, anh cố tình không trả lời chỉ tập trung vào việc lau chén đũa cho cô, Hứa Tri Ý cuối đầu chờ câu trả lời của người đàn ông vậy mà cô lại không nghe thấy anh trả lời một chữ nào, đúng là Khương Từ Diễn không có người trong lòng nhưng chắc chắn phụ nữ xung quanh anh rất nhiều, một người đàn ông tinh tế như thế không lí nào lại không khiến phụ nữ mê muội, đến cả cô cũng xém rời vào vũng bùn này.

Hứa Tri Ý là muốn biết nếu Khương Từ Diễn thật sự đối với người phụ nữ nào cũng như thế thì cô nhất định sẽ không để bản thân thích người đàn ông này, Hứa Tri Ý cô là duy nhất vậy nên người đàn ông của cô cũng phải là duy nhất, chỉ duy nhất thuộc về cô, kiểu đàn ông mà đối với ai cũng tốt cô chỉ cảm thấy kinh tởm thôi, đang bận suy nghĩ bên tai lại có một tiếng gọi khiến cô khẽ giật mình.

“ Tri Ý, không ngờ lại gặp cậu ở đây “

Hứa Tri Ý ngẩng đầu vừa nhìn thấy người đàn ông, cô bất giác nở nụ cười tươi, nụ cười mà trong mắt Khương Từ Diễn là mê người, Hứa Tri Ý đứng lên.

“ Châu Hạo, không ngờ cũng gặp cậu ở đây “

Châu Hạo cười tươi, như thế rất muốn gặp được Hứa Tri Ý, nụ cười của Châu Hạo giống như là nụ cười của một người đàn ông khi nhìn thấy người mình thích, cậu ta gật đầu rồi đáp.


“ Nhà hàng này là của nhà mình, hôm nay mình đến để khảo sát doanh thu “

“ Vậy sao?, nhà cậu cũng giàu có quá nhỉ “

Châu Hạo vội lắc đầu: “ Làm sao so được Hứa gia là cậu chứ “

Đồ ăn cũng được mang ra, Hứa Tri Ý nhìn những đĩa thức ăn được bày trí sang trọng hai mắt cô sáng rực lên bụng cũng như nhìn thấy được mà bắt đầu kêu ca muốn ăn ngay lập tức khi Hứa Tri Ý ngồi xuống vào ghế, Châu Hạo nói với nhân viên phục vụ đang đứng đó.

“ Bữa ăn này tôi mời bạn học của tôi, một lát đừng mang bill ra đây “

“ Không cần, bây giờ ngay lập tức mang bill ra cho tôi, tôi thanh toán luôn “

Khương Từ Diễn đã không nhìn nỗi cảnh tay bắt mặt mừng giữa hai người bọn họ nữa, đường đường là bá chủ của một vùng sao có thể để một cậu nhóc chưa cai sữa mời ăn, bữa ăn này đối với anh cũng không đáng bao nhiều đồng, quan trọng hơn là anh không thích tên đàn ông nào thân thiết với cô nhóc của mình, giọng Khương Từ Diễn đáng sợ như thế khiến Châu Hạo cũng phải e dè đành phải ra hiệu cho nhân viên mang bill ra, hai người đàn ông đấu mắt nhau không nhìn ra người phụ nữ ở giữa lại đang nở nụ cười hứng thú, cô có cảm giác như Khương Từ Diễn là đang ghen với Châu Hạo, đó rõ ràng là tự mình ảo tưởng nhưng sao cô lại vui sướng đến thế nếu là thật thì không biết cô còn vui đến mức nào nữa, có phải sẽ nhảy cẩn lên luôn không.

Hứa Tri Ý chưa bao giờ để tâm đến một người đàn ông nào như thế, Khương Từ Diễn là người đầu tiên khiến cô đau đầu vì phải tự suy diễn quá nhiều.

“ Được rồi, Tri Ý cậu ăn ngon miệng nhé, mai gặp lại “

“ Mai gặp lại “

Châu Hạo có chút khó chịu rời đi, Khương Từ Diễn lại nhìn thấy Hứa Tri Ý cứ nhìn đến bóng lưng của tên đàn ông đó mà cười, anh đột nhiên buông mạnh đũa tạo tiếng lớn khiến cô giật mình, Hứa Tri Ý thầm cười, cô có ý trêu ghẹo người đàn ông lớn tuổi này.

“ Hắn là ai? “


“ Bạn học. Sao tôi có cảm giác giống như là chú đang ghen thế? “

“ Nếu tôi nói tôi thật sự đang ghen thì sao? “

Khương Từ Diễn cũng một chín một mười, cô muốn anh chủ động anh lại muốn trêu ghẹo khiến cô không chịu được mà nói ra tâm tư, hai người mèo vờn chuột không biết khi nào mới kết thúc.

Hứa Tri Ý nhướng mày kinh ngạc, anh đây là thật sự đang ghen sao, có thật là ghen vì cô không...làm sao đây nếu thật sự là ghen vậy có nghĩa là ông chú này cũng đang thích cô rồi, thích cô thì mới ghen chứ, Hứa Tri Ý lần đầu rơi vào lưới tình liền trở nên như thế, ngay lúc này cô cảm giác bản thân như một trò hề rồi đột nhiên xụ mặt xuống giọng cô lạnh đi.

“ Tôi không phải con nít nữa, chú đừng hòng lừa tôi “

“ Vẫn còn nhận thức được đó chứ “

Câu nói này khiến Hứa Tri Ý cảm nhận được trong mắt người đàn ông cô thật sự là một đứa ngốc, vậy mà cô xém tin vào câu nói ấy, Hứa Tri Ý quăng đôi đũa trên tay xuống đất, cô đứng dậy trừng mắt nhìn người đàn ông, dám xem cô là trò hề, từ trước đến nay cô chưa từng vì tên đàn ông nào mà đau lòng, đây là lần đầu tiên cô có cảm giác tim mình bị bóp nghẹn, khó chịu làm sao, khó thở làm sao. Hứa Tri Ý không nói không rằng để mặc người đàn ông cô phóng đi như bay, vừa bước ra khỏi nhà hàng trời lại đổ mưa, Hứa Tri Ý nhận ra Khương Từ Diễn cũng đang khẩn trương đuổi theo cô vội bắt một chiếc taxi gần đó leo nhanh rồi xe rồi hối tài xế chạy đi, Khương Từ Diễn ra đến nơi chiếc xe cũng đi khỏi tầm mắt anh.

Người đàn ông nhíu mày, đây là lần đầu tiên có người dám hành động lỗ mãng như vậy với anh, lại còn là một cô nhóc, Khương Từ Diễn lại không hề vội vã trên môi còn nở nụ cười tà, anh lên xe của mình ra lệnh cho tài xế đuổi theo chiếc taxi đó nếu là người khác chắc chắn đã mất dấu từ lâu nhưng khả năng của tài xế này thì không hề như thế, hai phút sau đã có thể bám đuôi chiếc xe taxi mà Hứa Tri Ý đang ngồi, anh muốn xem cô nhóc này muốn giở trò gì với mình.

...----------------...

Vote





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận