Chú Ơi Bố Em Về Rồi

Như lời đã hứa từ sớm Khương Từ Diễn đã đến Hứa gia cùng Hứa Trù uống trà nói chuyện phiếm, trên lầu Hứa Tri Ý cũng đã chỉnh trang xong cô vui vẻ đi xuống vì cả đêm qua luôn nghỉ chỉ cần ngủ sớm thì trời sẽ sáng rất nhanh lúc đó cô sẽ lại gặp được Khương Từ Diễn, vừa xuống đến đã thấy anh xem một chút là cô chạy đến ôm lấy người đàn ông rồi cũng may là còn tỉnh táo khi nhận ra có bố mình ở đây. Cô chỉ đành nén lại cơn vui sướng trong lòng lặng lẽ đi đến ngồi xuống bên cạnh Khương Từ Diễn, âm thầm dùng chân mình khèo chân anh ra hiệu, đột ngột Hứa Trù lên tiếng khiến cô giật mình.

“ Ăn sáng nhanh đi rồi A Diễn đưa con đến trường. Tiểu Ý bố sẽ đi công tác vài ngày, vài ngày tới A Diễn sẽ đến đây trông chừng con, con nhất định phải nghe lời không được gây chuyện, gây phiền phức cho A Diễn, biết chưa? “

Hứa Tri Ý mừng ra mặt hai mắt cô sáng trưng khi nghe thấy Khương Từ Diễn sẽ đến đây sống, vậy thì mỗi giây mỗi phút đều được gặp anh rồi, vui mừng biết bao cô liều mạng gật đầu, sự hớn hở này thật khiến người ta khó hiểu, Hứa Trù chưa bao giờ thấy con gái mình vui vẻ như thế khi nghe thấy mình đi công tác, hay là báo con của ông lại thừa cơ hội này muốn làm càn. Hứa Trù mọi khi đi công tác đều sẽ phải tăng thêm vệ sĩ phòng ngự trong nhà cũng tăng thêm người bảo vệ cô 24/24 lần này thật may là có Khương Từ Diễn, có người đàn ông này ông sẽ nhẹ nhõm mà tập trung vào công việc hơn. Khương Từ Diễn là người duy nhất Hứa Trù đặt hết niềm tin tưởng vào.

“ Con gái nhớ rồi thưa bố “

“ Nếu để bố biết con gây chuyện thì bố sẽ giam con trong phòng một tuần “

Hứa Tri Ý vội gật đầu, cô sợ nhất là bị giam rồi bắt cô ngồi thiền hối lỗi mọi lần HỨa Trù đều dùng cách này để trựng phạt cô những lúc bị nhốt như thế cô thật sự chán đến mức chỉ muốn chết đi, một cô gái ham chơi sao có thể chịu được việc vị giam giữ trong nhà.

Khương Từ Diễn đưa Hứa Tri Ý đến trường, trên xe cô núp chặt mình vào lòng anh mới chỉ có vài tiếng đã nhớ anh đến mức thế này nếu lúc nào đó cả ngày không gặp được chắc cô sẽ mất ăn mất ngủ luôn quá. Hứa Tri Ý ôm chặt người đàn ông từ quản đường từ nhà đến trường không nỡ buông dù là một giây, người đàn ông cũng vô cùng cưng chiều mà ôm lấy cô, anh khẽ cười.

“Nhóc con, em làm sao thế? “


“ Em nhớ chú...nếu có thể mỗi lúc đều được ôm chú như thế thì tốt biết mấy “

Khương Từ Diễn hôn lên trán cô: “ Mấy ngày tới tôi ở Hứa gia em muốn ôm khi nào mà chẳng được “

“ Đúng rồi ha, em quên mất chuyện đó “

Hứa Tri Ý đúng là yêu đến lú rồi, cô chỉ nghĩ đến mỗi người đàn ông này mà không màng đến chuyện gì khác nữa, chiếc xe dừng ở trước cổng học viện Hứa Tri Ý vội vã hôn lên môi Khương Từ Diễn rồi lai tự mình ngại ngùng cúi đầu khi cô tính mở cửa xe thì đột ngột bị anh kéo lại, Khương Từ Diễn bất ngờ cắn lên cổ cô tạo nên một vết đỏ ám muội, cô khó hiểu rồi vội lấy tay che đi, gương mặt đỏ bừng lên.

“ Chú à, chú làm gì thế?“

“ Đánh dấu chủ quyền “

Người đàn ông vô tư trả lời, thật ra Khương Từ Diễn làm như vậy là vì anh đã nhìn thấy cậu thanh niên hôm qua đang đứng gần cổng trường, nghĩ đến hôm qua ở trước mặt anh mà ra oai liền muốn chơi lại cậu ta một vố, không cần nói cũng biết Châu Hạo chắc chắn là có ý với Hứa Tri Ý của anh, nếu cô đã là của anh rồi thì chắc chắn không cho phép bất cứ tên đàn ông được phép đến gần kể cả chuyện có những suy nghĩ không đứng đắn với cô cũng không được phép.

Người đàn ông thì bận ganh đua còn người phụ nữ này lại đang ngại ngùng không biết có nên xuống xe hay không nếu để bộ dạng này vào học cô sẽ gây không biết bao nhiêu sự chú ý, Hứa Tri Ý đánh yêu anh, như hờn như dỗi.

“ Thế này em làm sao mà vào học đây, chú...”

“ Vậy thì đừng vào nữa, chỉ cần em gật đầu tôi sẽ đưa em đến một nơi khác, vui chơi hết ngày “

Anh chính là không muốn cô xuống xe vì chỉ như vậy cô mới không đụng mặt với Châu Hạo chỉ như vậy cậu thanh niên đó mới không có cơ hội tiếp cận cô nhóc của anh, Khương Từ Diễn bây giờ lại biết chiếm hữu rồi chỉ cần là ánh mắt bình thường nhìn đến cô cũng khiến anh khó chịu đến điên lên, Hứa Tri Ý cũng muốn dành nhiều thời gian bên cạnh người đàn ông này, cô vội gật đầu tay cũng buông khỏi cửa nắm xe.

“ Đi công viên đi, được không? “

“ Được, đến công viên “

Hứa Tri Ý muốn cô và anh như những đôi yêu nhau khác cùng nhau đi công viên cô còn muốn mặc áo tình yêu nữa cơ nhưng mà cô biết Khương Từ Diễn sẽ không thích điều đó, cô cũng không muốn ép anh vì vốn dĩ bọn họ chệnh lệch tuổi tác nhiều đến thế mà. Hứa Tri Ý trên quãng đường đến công viên cô ríu rít, hớn hở tựa như một đứa nhóc từ sau khi mẹ cô mất cô cũng không còn được đến công viên nữa, lúc trước gia đình ba người cuối tuần nào cũng sẽ đến công viên chơi hết trò này đến trò khác hạnh phúc biết bao nhiêu.


Khương Từ Diễn nhìn ra được nỗi buồn trong mắt cô, anh khẽ ôm lấy bả vai cô nhóc dỗ dành, nhóc con của anh rất dễ khóc, cô vốn dĩ là rất mít ướt lâu này luôn cố gắng mạnh mẽ từ khi gặp lại không giấu được nỗi yếu đuối trong mình nữa, chỉ khi bên cạnh người đàn ông này cô mới dễ khóc như thế.

“ Chú, chúng ta chơi tàu lượn siêu tốc đi “

“ Chú, chơi xe điện đi “

“ Chú, em thích con gấu bông đó, chú mua cho em được không? “

“ Chú, cái đó, em thích cái cài tóc tai thỏ đó “

Cả nửa ngày trời cô kéo người đàn ông đi hết chỗ này đến chỗ khác trong công viên, chơi hết trò này đến trò khác cũng thật tốt khi Khương Từ Diễn cũng vô cùng nuông chiều mà hùa theo, chỉ cần là cô nhóc của anh thích anh đều sẽ mua đều sẽ cùng cô chơi, đến khi Hứa Tri Ý mệt lả đi hai chân bủn rủn cô tìm đến một cái ghế đá ỉu xìu ngồi xuống hai tay đấm đấm vào bắp chân mình, trên đầu còn đeo cái cài tai thỏ anh mua cho còn Khương Từ Diễn một tay cầm gấu bông một tay cầm xiên que cho cô.

“ Mệt rồi sao? “

“ Ừm...mỏi chân rồi “

Khương Từ Diễn bỏ con gấu trên tay xuống ghế để dùng tay đó mát xa chân cho cô, Hứa Tri Ý cũng phối hợp cô lấy mấy xiên que từ tay còn lại của anh đặt hai chân mình lên đùi người đàn ông vừa cười vừa nhai. Khương Từ Diễn nhẹ nhàng, ân cần mát xa chân cho nhóc con của mình biết bao nhiều người đi ngang qua đi ngang lại phải ganh tị với cô, không phải người đàn ông nào cũng đối tốt với bạn gái mình như thế, tuy nhìn bề ngoài bọn họ còn nghĩ cô là bé đường cơ vì trông Khương Từ Diễn đã lớn tuổi đến mức đó rồi nhưng mà có nói thế nào thì vẫn rất đẹp trai, rất hút người.

“ Chú có phải chú ngại không? “


Hứa Tri Ý dường như nhận ra bản thân mình có phải là quá đáng rồi, lòng tự trọng của người đàn ông cao như thế chưa kể người đàn ông này của cô còn là một người trưởng thành, càng lớn tuổi họ sẽ càng trở nên kiêu hãnh, cô trước mắt người khác để anh bóp chân cho mình chắc chắn khiến anh cảm thấy tự ái rồi.

Khương Từ Diễn vẫn tập trung xoa bóp chân cho nhóc con của anh, mặc kệ người qua đường anh đáp.

“ Không ngại, đừng quan tâm người khác, nhóc con em trong mắt tôi là quan trọng nhất “

“ Em yêu chú “, giọng cô rất khẽ rất khẽ chỉ đủ cho cô và anh nghe.

***

Vote! Vote! Vote





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận