Chú Ơi Bố Em Về Rồi

Khương Từ Diễn được quản gia sắp xếp cho một căn phòng ở tầng 3, căn phòng đã được dọn dẹp sạch sẽ trang bày mọi thứ từ lúc sáng, sau khi Hứa Trù lên máy bay đi công tác mọi đồ dùng cá nhân của anh đều được chuyển đến Hứa gia, trong vài ngày tới Khương Từ Diễn sẽ là người giám hộ của Hứa Tri Ý.

Căn phòng của cô nhóc anh lại là ở tầng 2, cô biết rõ phòng của anh ở đâu vậy nên sau khi ăn tối xong vẫn luôn nghĩ đến chuyện sẽ tìm lên đó, Hứa Tri Ý một phần cũng sợ những hành động của hai người sẽ bị người hầu trong nhà chú ý nói thế nào đi nữa thì quan hệ yêu đương giữa cô và Khương Từ Diễn vẫn là chưa thể nói cho người ngoài biết được nếu Hứa Trù mà biết không chừng ông ấy sẽ sốc đến bất tỉnh.

Hứa Tri Ý thấp thỏm ngồi trong phòng mình cô cứ để ý đến giờ trên đồng hồ mãi vì biết rõ đến 11 giờ hầu nhân trong nhà đều sẽ đi nghỉ ngơi hết lúc đó sẽ không còn ai đi đi lại lại trong nhà nếu cô có tìm đến phòng của Khương Từ Diễn cũng sẽ không bị ai phát hiện, không hiểu thế nào nữa dù bây giờ anh đã ở ngay trong nhà mình rồi nhưng Hứa Tri Ý vẫn luôn cảm thấy vô cùng nhớ người đàn ông này lúc nào cũng phải bám sát lấy anh mới chịu được.

Hứa Tri Ý cuối cùng cũng đợi được đến lúc vẫn luôn mong đợi, đồng hồ vừa qua 11 giờ 17 phút cô liền vội vã lấy một cái áo khoác mỏng khoác qua bên ngoài rồi mở nhẹ cửa phòng đi ra, lên tầng 3 Hứa Tri Ý đứng trước cửa phòng người đàn ông, cô muốn tìm lên nhưng khi tìm lên rồi lại không biết có nên vào hay không, không chừng giờ này người đàn ông đã ngủ rồi nếu bây giờ cô vào sẽ làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của anh thì sao.

Suy nghĩ một hồi, Hứa Tri Ý cuối cùng cũng quyết định mở cửa đi vào cô không gõ cửa trước vì sợ nếu Khương Từ Diễn đang ngủ thì tiếng gõ cửa sẽ làm anh thức giấc, bên trong phòng chỉ có một chút ánh sáng yếu ớt từ cây đèn ngủ bên cạnh giường, nhìn kỹ lại cô thấy Khương Từ Diễn đang ngồi ở cái ghế sát vào tường anh là đang tập trung xem gì đó trong điện thoại cảm nhận được có người đi vào phòng mình Khương Từ Diễn cũng ngẩng đầu nhìn sang thấy cô, anh nở nụ cười thắc mắc.

“ Sao còn chưa ngủ? Em tìm tôi làm gì? “

Hứa Tri Ý nhào vào lòng người đàn ông, cô ôm chặt anh như thế rất lâu rất lâu rồi mới được ôm lại anh, Khương Từ Diễn dịu dàng vuốt mái tóc cô trên môi vẫn là nụ cười nuông chiều, cô nhóc này của anh thật sự không khác gì một đứa trẻ hay là do anh đã quá lớn tuổi rồi, giới trẻ bây giờ khi yêu đương có phải đều sẽ như vậy hay không. Khương Từ Diễn hôn lên tóc cô, cả hai ôm nhau cứ như thế hai phút lại ba phút trôi qua, cuối cùng Hứa Tri Ý cũng nói lên mong muốn từ nãy đến giờ của mình.


“ Chú, em muốn ngủ chung với chú, được không?“

Cô ngẩng đầu nhìn anh cười tươi, dáng vẻ vô cùng tự tin như thể biết chắc người đàn ông này sẽ đồng ý nhưng câu trả lời của anh lại khiến cô vỡ mộng.

“ Không được, chúng ta chưa thể ngủ chung “

“ Tại sao? “

Hứa Tri Ý buồn bã rũ mặt xuống khẩn trương siết lấy cánh tay anh, người yêu đương chẳng phải đều có thể ngủ chung giường sao, sao cô và anh lại không thể, Hứa Tri Ý không rõ lí do vì sao anh từ chối trong đầu cô lại bất ngờ có những suy nghĩ trẻ con tự mình làm mình tiêu cực.

“ Chú chê em, chú đừng lo trong lúc ngủ em sẽ ngoan mà “

Hay là người đàn ông này sợ trong khi ngủ cô sẽ gáy hay là sẽ cọ quậy làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của anh hay còn lí do nào khác, không lẽ chỏ vì thật sự không muốn ngủ cùng với cô, Hứa Tri Ý có chút hờn dỗi cô khoanh tay quay người đi đợi anh dỗ dành, Khương Từ Diễn chưa bao giờ phải chịu nhẫn nhịn ai như thế, cô đối với cô nhóc này thật sự đã tự phá hủy nguyên tắc của mình rất nhiều lần rồi, chưa bao giờ anh kiên nhẫn với ai đến thế cũng chưa bao giờ đối với ai ương bướng như cô mà vẫn dịu dàng như thế nếu là người khác liệu có còn mạng mà cứng đầu với anh không...


“ Nhóc con, nam nữ thọ thọ bất thân, em không biết sao? Tôi không phải người giỏi kiềm chế vậy nên chúng ta vẫn là nên ngủ riêng trước, đến lúc thích hợp chắc chắn sẽ cho phép em chung giường “

Hứa Tri Ý lúc này mới nhận ra được vài ý trong lời nói của anh, cô và người đàn ông này vừa gặp hai lần đã xác định quan hệ yêu đương vừa hẹn hò được một ngày đã cô đã muốn ngủ chung nghĩ lại vẫn là cô quá ngây thơ rồi, cho dù cô không có ý định đó nhưng Khương Từ Diễn chung quy cũng chỉ là một người đàn ông, đối với hoàn cảnh nào cũng sẽ rất khó kiềm chế bản thân mình, là người đàn ông này muốn tốt cho cô, vậy mà cô còn hờn dỗi anh nhưng đợi đến lúc thích hợp thì phải đợi đến bao giờ...Hứa Tri Ý cô không muốn đợi lâu, cô năm nay cũng đã 20 tuổi rồi có gì phải sợ chứ hơn nữa cô lại vô cùng tin tưởng người đàn ông này, nhất định đã quyết tâm trao cho anh thứ quý giá nhất của mình rồi.

“ Sao chú phải...phải kiềm chế...kiềm chế chứ, em cũng đã 20...20 tuổi rồi, em có thể rồi...mà “

Hứa Tri Ý ngượng ngùng cô cúi gầm mặt nói khẽ với anh, hai tay vì có chút lo lắng mà run rẩy, Hứa Tri Ý cũng không sợ hai người sẽ xảy ra chuyện đó, cô đã đủ tuổi kết hôn rồi có xảy ra chuyện đó thì cũng có quan trọng gì đâu chỉ cần là người đàn ông đó là người cô yêu là được rồi những chuyện khác cô đều không quan tâm. Khương Từ Diễn biết đó là suy nghĩ của người trẻ, tuổi trẻ yêu đương đều bồng bột như thế đột nhiên anh cảm thấy thật may mắn khi người đầu tiên yêu đương với cô nhóc này chính là anh nếu là tên đàn ông nào khác chẳng phải nhóc con này của anh đã bị dụ dỗ rồi sao, Khương Từ Diễn vuốt tóc cô gương mặt trở nên nghiêm túc.

“ Nghe lời, sau này em sẽ hiểu vì sao tôi lại có quyết định này. Tôi không muốn làm em tổn thương, nhóc con nếu thích tôi thì phải nghe lời tôi, có biết không? “

Hứa Tri Ý thất vọng gật đầu, cô đối với anh suy nghĩ vẫn còn non nớt dù sao bây giờ cô và anh cũng đang ở trong một mối quan hệ không bình thường nếu đã yêu anh thì nhất định phải tôn trọng quyết định của anh, dù bây giờ cô muốn nhưng người đàn ông này không muốn thì cũng không có ý nghĩa gì.


Người đàn ông hôn lên mi mắt cô một cách đầy yêu thương, giọng trở nên nhẹ đi.

“ Bây giờ thì về phòng ngủ đi, ngày mai tôi đưa em đến trường “

“ Chú hôn em một cái nữa rồi em sẽ về phòng “

Khương Từ Diễn khẽ cười anh nuông chiều hôn cô thêm một cái lần này cái hôn kéo dài thêm được vài giây sau đó hai người đứng lên Khương Từ Diễn mở cửa cho cô, tạm biệt nhau bằng câu chúc ngủ ngon Hứa Tri Ý liền trở nên vui vẻ cô nhảy chân sáo trở về phòng mình.

...

Hứa Tri Ý dậy từ sớm, cô dành hơn nửa tiếng để chọn một bộ quần áo thật sang trọng, làm tóc, trang điểm mọi thứ để chuẩn bị đến trường vì hôm nay ở trường có lễ hội giao lưu với một học viên hàng không ở nước ngoài chắc chắn ai cũng sẽ ăn mặc thật đẹp, cô lại là người luôn đứng đầu của khối không thể nào không quan trọng về bề ngoài của mình được.

Hứa Tri Ý lộng lẫy đi xuống bao nhiêu ánh nhìn đền dồn vào cô, mấy hầu nhân phải thầm thốt lên một cách kinh ngạc còn ngưỡng mộ, biết rõ Hứa Tri Ý có một vẻ đẹp không ai có được nhưng đẹp đến mức khiến người ta còn muốn phạm tội thế này thì có hơi quá đáng.


“ Cô chủ, cô xinh đẹp quá hôm nay ở trường có gì đặc biệt sao? “

Bà quản gia rót cho cô ly sữa vừa cười tươi vừa hỏi

“ Hôm nay ở trường có lễ hội giao lưu quốc tế sẽ có rất nhiều đại diện của những học viện hàng không ở nước ngoài đến tham gia, tôi còn có phần thuyết trình bằng tiếng Tây Ban Nha nên phải ăn mặc kỹ càng một chút “

Ánh mắt bà quản gia như muốn nói rằng ‘ cô chủ thật giỏi ‘ đây cũng là lí do vì sao biết bao nhiêu thiếu gia của các gia tộc khác luôn muốn kết hôn với cô, từ năm 15 tuổi đã có rất nhiều người tìm đến muốn liên hôn nhưng tất cả đều không lọt được vào mắt của Hứa Tri Ý, người ta nói mây tầng nào gặp gió tầng đó mà, Hứa gia là gia tộc đứng đầu Hiên Đô vậy nên để làm con rể của Hứa gia phải là người có gia thế một chín một mười với Hứa gia cô.

***

Vote! Vote! Vote





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận