Chú Ơi Đừng Mà FULL


Tiêu Điểm Điềm toàn thân trần trụi ngồi trong lòng người đàn ông, tay ôm hai bầu ngực đẫy đà lúng túng dựa vào bàn học.

Cả đời cô chưa từng trải qua chuyện gì xấu hổ như thế, thậm chí còn ngại ngùng hơn cả lúc ở trong khu rừng nhỏ bị hắn ôm lấy làm tình trước mặt người ta.

Trên bàn là giấy trắng mực đen, càng khiến một màn này trở nên dâm mỹ đến mức tận cùng.

Ngụy Chính Thần cười khẽ, một tay ôm lấy eo cô, một tay cầm bút viết lời giải lên giấy A4.

Đôi môi lại như vô tình hay cố ý ghé vào vành tại của cô hôn hít, khiến cả người cô gái nhỏ đều run rẩy.

Bài này phải làm như thế này...! Tiêu Điểm Điềm vừa nhẫn nhịn cơn tê dại chạy khắp người vừa phải cố gắng tập trung nghe hắn giảng bài.

Cô cảm thấy mình đã hiểu, rồi lại giống như chẳng hiểu gì.

Bàn tay nóng bỏng mò tới nắn bóp bầu ngực sữa càng khiến cô phân tâm hơn.

Vạt áo tắm của hắn vẫn vẹn nguyên trên người, mà cô lại trần trụi mặc hắn đùa bỡn.


Cảm giác xấu hổ tột độ khiến cô càng mẫn cảm hơn, thân thể mềm nhũn ra dưới sự trêu đùa đầy kỹ xảo của hắn.

Sau khi giảng xong một bài, hắn dừng lại vài vẻ nghiêm túc hỏi.

Bài này đã hiểu chưa? Tiêu Điểm muốn nói cô đã hiểu nhưng vừa cầm bút lên lại chẳng biết làm từ đầu.

Thấy cô luống cuống tay chân là hắn đã biết câu trả lời, tiếng cười trầm thấp mang theo ý trêu chọc.

Bảo bối, anh đang giảng bài mà em cũng dám phân tâm sao? Đúng là không ngoan mà.

Bàn tay hắn trượt từ ngực xuống nơi thần bí giữa hai chân cô.

Ngón tay tách mở hai cánh hoa, nhẹ nhàng đậm vào, đầu ngón tay gãi gãi vách thịt, khiến Tiêu Điểm Điểm rên rỉ thở gấp.

Á.

Ưm...!Đừng...đừng mà...! Bây giờ tôi giảng lại một lần nữa, nếu em còn không hiểu thì Cô gái nhỏ lập tức nức nở xin tha.

...Hức...Em sẽ hiểu mà Ngụy Chính Thần khẽ xoay tròn ngón tay trong huyệt động mềm mại, hai ngón tay xoa nắn viên trân châu nhỏ e lệ.

Tiêu Điềm Điềm tê dại cả người, dâm thủy tràn ra như lũ, thấm ướt đầu ngón tay hắn.

Nghe cho thật kỹ.

Chỗ này phải dùng công thức này...! Cô gái nhỏ không dám lơ là, mắt mở to nhìn kỹ từng nét chữ của hắn.

Lần này đã hiểu chưa? Tiêu Điềm Điềm vội vàng gật đầu lia lịa.

Ngụy Chính Thần đặt bút xuống, dùng tay cầm bút xoa cái đầu nhỏ của cô, hài lòng cong môi.


Tốt lắm, vậy làm thử bài này xem nào.

Tiêu Điểm Điềm run rẩy cầm bút lên, ngay cả nét chữ cũng nghuệch ngoạc.

Cô hơi mím môi, tập trung đến mức cao nhất.

Người đàn ông nhìn khuôn mặt chuyên chủ của cô, hãn hơi nghiêng đầu, hôn lên gò má đẹp đẽ.

Em giải xong rồi.

Hằn nhìn bài giải của cô, vẫn chưa chính xác.

Cô gái nhỏ chỉ áp dụng công thức hắn dạy một cách máy móc, cho nên sử dụng không đúng chỗ.

Sai rồi, đáp án phải là A mới đúng.

Xem ra cách dạy nhẹ nhàng thế này không thích hợp với bảo bối rồi.

Ngụy Chính Thần đặt cô nằm xuống bàn, nhằm ngay cửa huyệt ướt đẫm cắm thắng côn thịt vào.

Á! Thần...! Tiêu Điềm Điềm chống tay lên bàn, cả người lắc lư theo tiết tấu của anh.

Cô ngưỡng cần cổ thiên nga trắng nõn, cặp vú tuyết trắng theo lực đưa đẩy không ngừng nhảy lên.


Ánh đèn chiếu xuống cảnh tượng dâm loạn không chút che giấu, bóng hai người hòa vào làm một, tiếng rên rỉ cao vút quanh quẩn trong căn phòng.

Chúng ta cùng nhau học bài nào.

Lần này Ngụy Chính Thần đổi một cách giải khác, từ các góc cạnh khác nhau phân tích cho cô hiểu rõ vấn đề.

Hãn giảng ba lần liên tiếp, cứ giảng xong một lần thì lại ôm eo cô đâm vào thật sâu.

Vậy thì tốt, làm lại một lần nữa cho tôi xem.

Hai thân thể trần trụi quấn chặt lấy nhau, dâm thủy tí tách nhỏ trên mặt đất, người đàn ông thúc vào thật sâu, bắn hết tinh hoa tích trữ cả ngày vào tận sâu trong hoa huyệt.

Tiêu Điểm Điềm bị chất lỏng nóng rực tưới cho cả người sướng đến mơ hồ.

Người đàn ông nằm lấy cằm cô, nghiêng người trao nhau một nụ hôn đầm đuôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận