Chú Ơi Đừng Mà FULL


Hai người dùng bữa tối tại một nhà hàng kiểu Pháp, không khí lãng mạn, thức ăn ngon miệng, người ngồi đối diện còn là người mà cô yêu nhất, mọi thứ thực sự không thể tuyệt vời hơn được nữa.

- Bảo bối, có muốn nếm thử một chút rượu vang không? Người đàn ông lắc lư ly rượu tinh xảo, chất lỏng màu đỏ sóng sánh tỏa ra hương thơm dịu nhẹ, câu dẫn khứu giác người ta.

Tiêu Điểm Điểm từ nhỏ tới lớn chưa từng được cho phép uống rượu, không ngờ hôm nay hắn lại mời cô thưởng thức rượu vang.

Cô gái nhỏ nghi ngờ hỏi.

- Thật sự cho phép em uống rượu sao? Ngụy Chính Thần cười rất dịu dàng, nếp nhăn thấp thoáng nơi khóe mắt không những không khiến hắn hiển lộ tuổi tác, ngược lại còn tăng thêm mị lực nam tính thành thục.

- Đương nhiên rồi, độ cồn của rượu này rất nhẹ, cho phép em uống một ly cũng không sao.

Cô gái nhỏ nghĩ hôm nay đúng là có chuyện vui, nếm thử một ngụm nhỏ thôi chắc là không sao đâu nhỉ? Cô nhận ly rượu từ tay hắn, thật cẩn thận nhấp một ngụm nhỏ.

Hương rượu thơm ngát bao phủ khắp khoang miệng, vị ngọt xen lẫn một chút cay nhẹ khiến cho cô vô cùng thích thú.


Không thể ngăn lại sự hấp dẫn của nó, Tiêu Điểm Điểm lại nhấp thêm một ngụm nữa.

Ngụy Chính Thần ngồi đối diện với cô, ánh mắt hắn chưa từng rời khỏi cô một giây phút nào.

Đôi mắt xanh thẫm thấp thoáng nét u tối, nhất là khi cô gái nhỏ vươn đầu lưỡi hồng hồng mềm mại ra liếm khóe môi, đáy mắt hắn càng thêm phần sâu thẳm.

Bảo bối lại đang câu dẫn hắn đây mà.

Thấy gò má trắng nõn của cô dần dần hiện lên hai vệt phớt hồng, ly rượu vang cũng đã cạn tới đáy, lúc này hắn mới chậm rãi thu lưới.

- Bảo bối? Điềm Điềm? Cô gái nhỏ bắt đầu phản ứng chậm chạp, khuôn mặt nhỏ ngước lên nhìn hắn, giọng nói mềm nhũn cả ra.

- Chú> Lý trí của hắn vỡ vụn ngay lúc ấy.

Ngụy Chính Thần ngồi yên nhìn cô gái nhỏ lắc lư đi đến bên cạnh hắn, cuối cùng lại nhẹ nhàng ngã vào trong lòng hắn.

- Chú ơi, con yêu chú nhất.

Người đàn ông đáp lại cô bằng chất giọng trầm thấp gợi cảm, hắn bế bổng cả người cô lên, bước vào căn phòng ngay cạnh đó.

- Chú cũng yêu bảo bối nhất.

Hắn đặt cô gái nhỏ lên chiếc giường mềm mại, lấy ra một hộp quà thắt nơ đỏ để xuống trước mặt cô.

- Đây là quà cho bé ngoan của chú.

Tiêu Điểm Điểm giống như trở lại khi còn nhỏ, cô ngơ ngác nói lời cảm ơn, sau đó tháo chiếc nơ thắt hình bươm bướm ra.


Bên trong là một chiếc váy được thiết kế tuyệt đẹp.

Làn váy xòe ra giống như một đóa hoa nở rộ, thân váy được đính những viên kim cương nhỏ lấp lánh.

Thiết kế đỉnh cấp không có chỗ nào để chê, nhưng chỉ có một điểm duy nhất khiến cho người ta khó hiểu - bởi vì chất liệu làm ra nó chính là một loại lụa mỏng gần như trong suốt.

Nếu như Tiêu Điểm Điềm còn tỉnh táo, chắc chắn có thể nhận ra đây là một chiếc váy ngủ tình thú, càng không thể nào đồng ý yêu cầu càn rỡ kế tiếp của hắn được.

- Bảo bối có thích món quà này không? Tiêu Điểm Điềm không chút do dự gật đầu.

- Thích.

Quà chú tặng con đều thích.

Ánh mắt người đàn ông nhìn cô gái càng thêm dịu dàng, ẩn chứa trong đó là yêu thương gần như muốn tràn cả ra ngoài.

- Vậy bảo bối hãy mặc chiếc váy này vào đi.

- Dạ.


Lúc say rượu Tiêu Điểm Điềm dường như không có cảm giác ngượng ngùng.

Cô ngoan ngoãn cởi váy áo trên người ngay trước mặt hắn, ngay cả quần áo lót cũng không buông tha.

Làn da trắng muốt dường như có thể phát sáng trong bóng tối, đầu vai mượt mà, bầu ngực mềm mại trắng như tuyết, xuống chút nữa là vòng eo nhỏ nhắn vừa bằng một nắm tay, cặp mông căng mọng tròn trịa và đôi chân thon dài quyến rũ khiến mọi người đàn ông phải điên cuồng.

Hơi thở của hắn bắt đầu trở nên dồn dập.

Thân thể nóng như một cái lò lửa.

Người đàn ông cởi áo khoác ra, lại tháo hai cúc cao nhất trên áo sơ mi, phơi bày lồng ngực trần ra ngoài không khí.

- Điềm Điềm thật đẹp.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận