Lúc được bế ra khỏi phòng tắm, cả người Tiêu Điểm Điềm đều mềm nhũn.
Thân thể trắng nõn hiện lên sắc hồng phơn phớt, khuôn mặt nhỏ nhắn phủ đầy sắc xuân.
Ngụy Chính Thần đặt cố lên giường, trên người Tiêu Điểm Điềm không có mảnh vải nào, đôi mắt xanh thẫm quét một lượt từ đầu đến chân cô, cuối cùng dừng lại trên hoa huyệt mỹ lệ đang khép chặt.
Ánh mắt của hắn nóng bỏng dọa người khiến cả người cô xấu hổ đến đỏ bừng, hai chân thon dài muốn khép lại để che đi cảnh xuân.
Hắn cũng trèo lên giường, cánh tay dài với đến cái bàn cạnh giường, cầm lấy một cái lọ hình tròn giống như là kem chống nắng vậy.
Ngụy Chính Thần mở nắp hộp ra, bên trong là thuốc bôi dạng kem đặc sệt.
Hương hoa anh đào thoang thoảng thơm ngát lan tỏa trong không khí.
Sắc mặt Tiêu Điểm Điềm đỏ ửng nhìn người đàn ông dùng một ngón tay lấy thuốc ra, lại dùng đầu gối tách hai chân cô, ánh mắt như suy tư gì quan sát hoa huyệt sưng đỏ.
Trong lòng Tiêu Điềm Điềm hiện lên một suy đoán xấu hổ, chẳng lẽ chú định bôi thuốc cho chỗ đó của cô?
- Chú...con...để con tự làm...
Ngụy Chính Thần lắc đầu, khóe môi nhếch lên một nụ cười tà ác.
- Không được, loại thuốc này muốn có hiệu quả còn phải xoa bóp ở bên trong nữa, con có thể tự làm được sao?
Gò má Tiêu Điểm Điểm nóng lên, cô còn chưa kịp nói thêm câu nào, ngón tay của Ngụy Chính Thần đã cắm vào bên trong hoa huyệt, dường như hắn đã nghĩ ra phải làm như thế nào rồi.
Cho dù chỉ là một ngón tay, nhưng cảm giác thô ráp vẫn làm mị huyệt co rút lại.
Tầng tầng lớp lớp thịt nêm ùa đến, ngậm chặt lấy ngón tay hắn.
Ngụy Chính Thần di chuyển ngón tay, bôi thuốc mỡ lên khắp vách huyệt nóng hổi.
Thuốc mỡ lành lạnh và ngón tay ấm áp khiến cả người cô run lên, mị thịt điên cuồng cắn mút dị vật đang xâm nhập.
Đầu ngón tay tiến vào càng sâu, phút chốc sinh ra khoái cảm tê dại.
Từ sâu trong cơ thể cô tràn ra một dòng nước ấm, dâm thủy tí tách nhỏ xuống trên mu bàn tay hẳn.
Ngụy Chính Thần nhìn thấy cảnh này thì hai mắt tối sầm lại, trong đôi đồng tử màu xanh sầm nổi lên một cơn gió lốc.
Hắn bất chợt rút ngón tay ra, Tiêu Điểm Điềm xụi lơ trên giường, cái miệng nhỏ không ngừng chảy nước.
Người đàn ông nhìn côn thịt dưới háng đã cương cứng của mình, sau đó lại nhìn hoa huyệt tham ăn đang không ngừng phun nước.
Hắn lấy thuốc mỡ bôi lên thân dương vật nổi đầy gân xanh, chuẩn bị đem côn thịt cắm vào động nhỏ ẩm ướt kia.
Đôi mắt đẹp rưng rưng nước, cô gái nhỏ mềm giọng cầu xin.
- Chú...đã nói là không làm mà...
Nguy Chính Thần áp lên người cô, hôn nhẹ một cái lên vầng trán trắng nõn, nhẹ giọng dỗ dành.
- Ngoan, ta sẽ nhẹ nhàng, làm thế này mới có thể bôi đều thuốc được.
Cánh tay trắng muốt khoác lên vai hắn, Tiêu Điểm Điềm ngoan ngoãn gật đầu.
Cô gái nhỏ nghe lời làm Ngụy Chính Thần rất vui vẻ.
Côn thịt chậm rãi cắm vào, động tác lúc này của hắn rất mềm nhẹ.
Cô gái nhỏ dần dần thả lỏng lại, cái miệng nhỏ cũng không còn kẹp chặt nữa, vách thịt ẩm ướt nhẹ nhàng liếm mút thân gậy thô to.
Bàn tay to lớn dịu dàng vuốt ve sống lưng hơi gây của cô, muốn để cho Tiêu Điềm Điềm thoải mái hơn chút.
Người đàn ông chậm rãi đưa đẩy thắt lưng, côn thịt to lớn lấp đầy hoa huyệt, cẩn thận cọ xát mọi ngóc ngách bên trong hoa kính.
Cô gái nhỏ hơi mệt mỏi nhắm mắt lại, hàng mi dài khẽ run rẩy.
Khoái cảm ôn hòa như sóng thủy triều đánh vào tận sâu thân thể cô.
Vốn hoa huyệt đêm qua bị sử dụng quá độ có hơi đau rát, lúc này cảm giác đau đớn dần dần dịu đi, thay thế bằng xúc cảm man mát rất thoải mái.
So với người đàn ông điên cuồng chiếm đoạt cô hôm qua, cô càng thích chú ôn nhu đối đãi với cô như bây giờ.
Trong lòng cô cảm thấy rất ngọt ngào, thậm chí còn hơi ngẩng đầu chủ động hôn lên đôi môi mỏng gợi cảm của hắn.
Hương hoa anh đào thoang thoảng bên cánh mũi, người đàn ông cúi đầu nhìn thẳng vào mắt cô, đôi mắt sâu thẳm thấp thoáng nét nhu hòa mê hoặc lòng người.
- Ta nhớ con thích hương hoa anh đào nhất mà, đúng chứ?
Tiêu Điểm Điềm cảm thấy hốc mắt nóng lên, cô đúng là thích mùi hương này nhất, bất kể là dầu gội sữa tắm hay nước hoa đều là hương hoa anh đào.
Mỗi năm chú đều sai thuộc hạ điều chế cho cô các loại sản phẩm có mùi hương như thế, không thể phủ nhận rằng, người đàn ông này vẫn luôn đặt cô ở trong lòng, cho dù là yêu thích hay thói quen của cô hắn đều nhớ rõ.
Tiêu Điểm Điềm vùi mặt trong lồng ngực hắn, thần kinh căng chặt trong suốt hai ngày nay cuối cùng cũng buông lỏng, giọng nói mơ hồ mang theo ý nũng nịu.
- Con lấy lòng chú như vậy được không?
Ngụy Chính Thần biết cô đang nói đến điều gì, hắn ừ nhẹ một tiếng, cho cô một đáp án hài lòng.
- Ta sẽ bỏ qua cho ba con, còn bây giờ thì mau ngủ đi.
Tiêu Điểm Điềm dịu ngoan gật đầu, bên trong hoa huyệt vẫn còn ngậm lấy côn thịt nóng rực, cô chậm rãi chìm vào giấc ngủ ngọt ngào..