Chư Thiên Vạn Giới Thời Đại 16


Sáng sớm một ngày mới.


Nguyễn Kình Thương mở mắt tỉnh lại thì thấy Vệ Trinh Trinh đang ngủ say trong ngực của mình.


Thấy còn nhăn lại lông mi cùng với sắc mặt đỏ hồng kèm nước mắt chưa không trên gượng mặt.


Nguyễn Kình Thương cảm thấy đau lòng không thôi.


Vuốt vuốt khuôn mặt ngủ say của Vệ Trinh Trinh rồi hôn lên trán nàng một cái , Nguyễn Kình Thương mới mặc lại y phục trở lại căn phòng bên.


Khi vừa về tới trong phòng , Nguyễn Kình Thương thấy được Medea đã về tới và đang thưởng thức trà nóng.


Còn trên bàn thì có một hộp gấm và trong hộp gấm thì có một áo giáp bằng vàng.


“ Lão bà , ngươi đã về !” Nguyễn Kình Thương mỉm cười mở miệng.


“ Lão công !” Medea thấy Nguyên Kình Thương đi vào , mỉm cười đáp.


Nguyễn Kình Thương ngồi xuống ghế và cầm hộp gấm trên bàn tới xem và quan sát áo giáp vàng bên trong.


“ Đúng là “ trường Sinh Quyết” !” sau một hồi quan sát , Nguyễn kình Thương có thể xác định trong hộp đúng là “ Trường Sinh Quyết”.


Vì “ Trường Sinh Quyết” là một cái giáp vàng và trên giáp khắc khoa tẩu văn.


Tuy không hiểu khoa tẩu văn , nhưng Nguyễn Kình Thương hơi có thể xác nhận “ Trường Sinh Quyết” là thật.


Sau đó mỉm cười nhìn Medea ôn nhu nói : “ lão bà khổ cực !”

Medea không nói gì mà chỉ mỉm ôn nhu cười đáp lại.


Sau đó như nghỉ tới điều gì đó , Nguyễn Kình Thương ngại ngùng mở miệng lên tiếng nói : “ lão bà , ngươi có thể qua phòng bên cạnh giúp Trinh Trinh một chút ?”

Nghe được lời Nguyễn Kình Thương sau , Medea như nghĩ rõ điều gì đó , nàng nhìn Nguyễn kình Thương một mắt rồi khẽ hừ một tiếng , sau đó đi ra khỏi phòng sang phòng bên cạnh.


Thấy Medea đi khỏi phòng , Nguyễn Kình Thương cũng bật nhìn lại thông tin của mình.


Nguyễn Kình Thương xem chỉ số chiến lực bây giờ của bản thân.


Tính danh : Nguyễn Kình Thương

Chủng tộc : nhân loại

Đẳng cấp : E cấp 7 sao ( chỉ số 412)


Thể lực : 72

Sinh lực : 69

Khí lực : 100

Hồn lực : 171

Công pháp : vô

Kỹ năng : dịch chuyển hoán vị ( D+ ) , ma thuật cường hóa thuật ( D- )

Vật phẩm : vô

Thiên phú : khí vận nhân quả âm dương thể.


Qua một lúc sau , Medea cùng Vệ Trinh Trinh đã ăn mặc chỉnh tề từ trong phòng đi ra.


Khi ra tới đại sảnh thì thấy Nguyễn Kình Thương đã gọi sẵn thức ăn chờ đợi hai nữ.


Hai nữ đi tới rồi ngồi vào bàn.


Nguyễn Kình Thương thì chăm chú dò xét chỉ số trên người Vệ Trinh Trinh.


Tính danh : Vệ Trinh Trinh

Chủng tộc : Nhân loại

Đẳng cấp : F cấp 4 sao ( chỉ số 147)

Thể lực : 52

Sinh lực : 35

Khí lực : 29

Hồn lực : 31

Công pháp : Vô

Kỹ năng : Vô

Vật phẩm : Vô

Thiên phú : Linh lung hảo thủ.


Hảo cảm : 100%

Trung thành : 100%


“ Hai người đã tới , ta đã gọi sẵn món ăn cho hai người.

” Nguyễn Kình Thương nhìn hai nữ mỉm cười ôn nhu nói.



Medea không khách khí mà gấp thức ăn , còn Vệ Trinh Trinh thì có hơi ngại ngùng vì vẫn còn nghĩ tới chuyện tối hôm qua.


Thế là ba người cứ như vậy ăn hết buổi ăn sớm.


Sau khi ăn xong buổi ăn sáng , Nguyễn Kình Thương hướng Vệ Trinh Trinh mở miệng hỏi : “ Trinh Trinh , muội quen hai thiếu niên ăn mày tên Khấu Trọng và Từ Tử Lăng không ?”

“ Dạ quen biết , không biết công tử tìm hai người họ có chuyện gì không ạ ?” Nghe Nguyễn Kình Thương nhắc lên Từ Tử Lăng và Khấu Trọng , Vệ Trinh Trinh tuy tròng lòng nghi hoặc nhưng vẫn không giấu diếm trả lời.


“ Bởi vì hai người là nhân vật mấu chốt của nhiệm phụ chính tuyến …” thế là Nguyễn Kình Thương giảng giải suy nghĩ của mình cho hai nữ nghe.


Khấu Trọng và Từ Tử Lăng là hai nhân vật chính trong kịch “ Đại Đường Song Long” nên nhiệm vụ chính tuyến mở đầu theo Nguyễn Kình Thương suy đoán là liên quan tới hai người cùng “ Trường Sinh Quyết”.


Vì trong kịch , hai người chủ tu công pháp là “ Trường Sinh Quyết”.


Biết được sự tình lợi hại , Vệ Trinh Trinh lên tiếng nói : “ muội biết được mấy chỗ hai người họ thường xuyên lui tới , ta sẽ dẫn công tử và phu nhân hai người đi tìm họ.



Thế là Nguyễn Kình Thương cùng Medea đi theo Vệ Trinh Trinh đi tìm tin tức của Khấu Trọng và Từ Tử Lăng.


Khi ba người đi gần tới chỗ miếu hoang cũ thì nghe được bên trong đang có người đánh nhau.


“ Đừng đánh nữa , chúng ta thật sự không có tiền !”

“ Hừ ! không có tiền thì tiếp tục đánh cho ta !”

Khi ba người đi vào trong miếu hoang thì tay một đám người đang vay đánh hai thiếu niên ăn mày.


Hai thiếu niên ăn mày không là người khác mà chính là nhân vật chính trong kịch “ Đại Đường Song Long” Khấu Trọng và Từ Tử Lăng.


Một luồng khí lãng từ bên ngoài xông vào và đánh bay tất cả đám người đang vay đánh hai tên thiếu niên.


Đám người ngã xuống khắp nơi trên đất và điều thương không nhẹ.


Ba người đi vào trong miếu , Nguyễn Kình Thương nhìn đám người rồi mở miệng nói : “ lăn !”

Đám người nằm trên đất vốn trong lòng vô cùng sợ hãi , nhưng nghe được Nguyễn Kình Thương lời như là tiên âm , đám người vội vàng bò dày chạy khỏi miếu hoang.


Thấy đám người đi khỏi , Vệ Trinh Trinh lo lắng tới đở Khấu Trọng và Từ Tử Lăng hai người ngồi dậy : “ hai đệ không sao chứ ?”

“ Đệ không sao.

cảm ơn Trinh tẩu !”


“ Cảm ơn Trinh tẩu !”

Vệ Trinh Trinh đi cùng với hai người ra tay xuất thủ cứu mình , nên chắc sẽ không hại mình , nên Từ Tử Lăng và Khấu Trọng thở ra một hơi.


Sau đó hướng Nguyễn Kình Thương và Medea cúi chào : “ cảm ơn hai vị đại nhân ra tay cứu giúp !”

“ Tiện tay mà thôi với lại ta cũng có chuyện tìm hai người.

” Nguyễn Kình Thương mỉm cười nói.


Từ Tử Lăng cẩn thận nghi hoặc hỏi : “ không biết đại nhân tìm hai tiểu tử có việc gì , nếu có thể làm được sẽ không chối từ.



Khấu Trọng vội vạng nói theo : “ đúng vậy , đúng vậy ! vị đại nhân có việc gì cứ dặn dò anh em chúng ta là được.



Nghe hai người nói vậy , Nguyễn Kình Thương từ trong cẩm hộp lấy ra “ Trường Sinh Quyết” đưa cho trước hai người rồi mở miệng nói : “ hai người mỗi người nhỏ giọt máu vào đây.



Từ Tử Lăng cảm thấy nghi hoặc và thận trọng trầm mặt không hành động.


Còn Khấu Trọng từ trong sâu thẳm cảm thấy đây có thể là cơ duyên trong cuộc đời mình nên không do dự mà nhỏ máu vào.


Thấy Khấu Trọng nhỏ máu vào trên không có gì phát sinh , Từ Từ Lăng cũng nhỏ giọt máu lên “ Trường Sinh Quyết”.


Khi giọt màu Từ Tử Lăng nhỏ vào trong “ Trường Sinh Quyết ” thì “ Trường Sinh Quyết ” bắt đầu phát sinh biến hóa và rồi sau đó có hai luồng sáng từ trong “ Trường Sinh Quyết ” bay vào mi tâm của hai người.


Và cũng vào lúc này , trong tai Nguyễn Kình Thương vang lên tiếng thanh âm máy móc.


“ Đinh ! Chúc mừng luân hồi giả Evil god hoàn thành “ Đại Đường Song Long ” phó bản chính tuyến đầu nhiệm vụ.



“ Đinh ! Không biết Evil god luân hồi giả muốn ẩn giấu danh tính lúc công bố trên phó bản “ Đại Đường Song Long ” hay không.



“ Ẩn giấu danh tính.

” Nguyễn Kình Thương trả lời.


Vì bây giờ bản thân thực lực còn quá yếu , không muốn gây nên các thế lực lớn chú ý , nên quyết định ẩn giấu danh tính.


Lúc này trong phó bản “ Đại Đường Song Long ” vang lên thông báo.


“ Đinh ! Luân hồi giả xxxxx đã hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến đầu tiên của phó bản “ Đại Đường Song Long ” và sẽ nhận được D cấp bảo rương một cái.



“ Đinh ! Thời gian nhiệm vụ chính tuyến tiếp theo sẽ ở một tháng sau bắt đầu , mong các luân hồi giả chuẩn bị và cố gắng.



Sau khi thông báo đi qua , các luân hồi giả trong phó bản lập tức sôi trào.


“ Chuyện gì xảy ra ? Mới có một ngày thời gian mà đã có người hoàn thành chính tuyến nhiệm vụ là sao ?”


“ Là ai hoàn thành chính tuyến nhiệm vụ ?”

“ Ẩn danh ? sao lại ẩn danh ?”

“ Đại lão cầu mang bay.



Khi mọi người ồn ào còn suy đoán tìm kiếm ra người hoàn thành luân hồi phó bản.


Thì các thế lực lớn đã bắt đầu phân tích và truy tìm tin tức chính xác về nhiệm vụ phó bản là cái gì.


“ Vụ nổ bên ngoài thành đạo trường có liên quan.



Rất nhanh , đã có nhiều người sơ bộ suy đoán ra được tin tức liên quan.


Bên ngoài không khí sôi trào.


Còn trong miếu thì bầu không khí yên tĩnh hơn nhiều.


Sau khi Khấu Trọng và Từ Tử Lăng trong quán thâu truyền công tỉnh lại thì vội hướng Nguyễn Kình Thương quỳ xuống và dập đầu cảm tạ.


“ Đa tạ đại nhân ân truyền thần công , hai chúng ta suốt đời không quên.



“ Hai người mau đứng lên ! Đây không phải do ta mà là duyên vận của hai người.

” Nguyễn Kình Thương đỡ hai người đứng dậy.


Sau đó nói sơ kể lại nguyên do cho Khấu Trọng và Từ Tử Lăng nghe.


Sau khi nghe xong , Khấu Trọng và Từ Tử Lăng guông mặt ngạc nhiên không thể tin mà nhìn Nguyễn Kình Thương.


“ Ý của đại nhân là hai chúng ta là khí vận chi tử !”

“ Đúng vậy !” Nguyễn Kình Thương gật đầu xác nhận rồi sau đó tiếp tục nói.

: “ ta chỉ có thế nói tới đây , còn chuyện sau này điểu phải xem hai người.



Rồi sau đó , Nguyễn Kình Thương từ trong người lấy ra túi vàng đưa cho Khấu Trong và Từ Tử Lăng : “ số vàng này hai người cầm lấy , sau đó tìm một nơi vắng vẻ mà cố gắng tu luyện , khi thần công có thành mới hãy rời khỏi.



Hai người cảm kích hướng Nguyễn Kình Thương cúi chào : “ đa tạ đại nhân !”

Nói xong , mọi người rời đi miếu hoang và ra khỏi thành.


Sau khi ra khỏi thành , Khấu Trọng và Từ Tử Lăng hướng về rừng rậm mà đi.


Nhìn hai người đã đi , Nguyễn Kình Thương hướng hai nữ nói : “ chúng ta cũng trở về thôi !”

Sau đó ba người bị một luồng sáng bao phủ , rồi biến mất khỏi nơi đó.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận