Chủ Tịch Đừng Ép Người Quá Đáng!


Lạc Y Y khóc không ra nước mắt, cô cố nén giọng nói có phần r.ên rỉ của bản thân
Ưm...!chỗ đó...!không có...!á...!không có bị dính màu...!
Bạch Dạ Phi Ưng đẩy mạnh cô.n thịt mập béo vào tận cùng.

Áp suất nước khiến hắn không dễ dàng di chuyển, nên tốc độ không được nhanh.

Ngược lại, vật đó luôn chôn vào thật sâu
Khiến cho cô gái trước mặt có chút khó khăn thở dốc.

Cái miệng nhỏ không ngừng yêu kiều rê.n rỉ
Hắn nghe thấy, vật nào đó càng thêm trương phình.

Giọng nói càng thêm phóng túng và vài phần trêu chọc
Thật sao? Nhưng vợ à...!có gì đó trơn lắm, không phải nước.

Em xem, anh vào rất dễ dàng.

Là gì vậy?
Ưm...!anh...!vô sỉ - tên khốn này, rõ ràng biết đó là gì, còn giả vờ tỏ ra không hiểu
Dày vò cô thống khổ mà còn tỏ ra vui vẻ.

Sao cô có thể chịu đựng được cái thói vô lại này lâu như thế a?
Bạch Dạ Phi Ưng dường như bị cô luyện hoá thành bộ dạng hư hỏng.


Khi nghe thấy cô mắng mỏ, hắn cảm thấy vô cùng kí.ch thí.ch
Vậy nên suốt 1 năm nay, việc ưa thích của chủ tịch chính là trêu chọc vợ mình điên tiết rồi mắng chửi trong lúc đang làm tì.nh
Hắn quỳ lên, Lạc Y Y cũng vì thế mà đang ngồi chuyển sang quỳ theo.

Tay cô nắm lấy thành bồn
Người đàn ông buông tha cho cặp đồi núi đáng thương.

Trên đó in hẳn dấu tay của hắn.

Bạch Dạ Phi Ưng gầm nhẹ, nắm lấy bờ mông căng tròn của vợ mình
Cơ thể 2 người trong bồn tắm chật hẹp không ngừng đong đưa
Cơ thể rắn chắc và dẻo dai của người đàn ông phô bày, vật đó đâm vào lại rú.t ra.

Xuất hiện vài đường gân xanh có chút đáng sợ
Nơi tư mật của người con gái đầm đìa chảy thứ chất lỏng nh.ớp nh.áp.

Thấm cả vào cô.n thịt sẫm màu kia cùng
Nơi tiếp xúc thân mật của cả 2 cũng dính đầy á.i dị.ch
Tư thế xấu hổ làm cho đôi gò bồng lắc lư không ngừng.

Mỗi lần người đàn ông th.úc vào lại càng thêm kịch liệt
Bạch Dạ Phi Ưng luồng tay xuống phía dưới, vâ.n vê ti.ểu hạ.ch yếu ớt
Vận động mạnh khiến hắn thở dốc, miệng vẫn cố chọc ghẹo
Vợ à, hông của em...!tự di chuyển kìa
Ưm...!đừng nói nữa~ xấu xa...!

Sao lại không cho anh nói? Em tự xem đi, anh chỉ nói sự thật thôi.

truyện tiên hiệp hay
Hắn chỉ vào tấm gương mà mình vừa mới lắp đối diện bồn tắm
Lạc Y Y nhìn vào hình ảnh phản chiếu.

Gương mặt cô hoàn toàn bị nhiễm s.ắc d.ục.

Liền cảm thấy xấu hổ, nhưng cái vật xấu xí kia thật sự khiến cô thoải mái
Bạch Dạ Phi Ưng ngưng hẳn chuyển động.

Bàn tay như có như không di chuyển trên cặp mông của cô.

Cố ý trêu chọc, kí.ch thí.ch cô giải phóng chính mình
Là em tự di chuyển.

Em xem, nuốt anh chẳng chịu nhả, còn siết chặt thế này
Lạc Y Y xấu hổ muốn chết.

Hắn đã dừng, nhưng mông cô - nó lại tự ý di chuyển
Ưm...!không biết đâu! Anh im...!đi - cô lên tiếng trách móc
Hắn lại xấu xa hơn, cố ý nhấp hông.

Đẩy thẳng vật đó vào khiến Lạc Y Y giật nảy
Á - cô rê.n rỉ
Vợ chồng với nhau, em xấu hổ làm gì? Cứ thoải mái...!ngấu nghiến anh đi~ Y Y của anh - vừa nói, vừa nhấm nháp vành tai non mềm của vợ mình khiến hắn hứng thú dâng trào.

Nắm lấy eo thon rồi kịch liệt va chạm
Những lời nói du.ng tụ.c và sến sẫm của hắn lại khiến cô buông bỏ chính mình.

Mị hoặc đến mức làm cho cô nghe theo lời hắn nói
Giải phóng bản thân mà không chút vướng bận.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận