Nói rồi anh lại đến trước Mạc y , quỳ xuống chân bà dùng ánh mắt mà trước giờ bà chưa bao giờ thấy Hà Hiểu Minh nhìn mình.
Đôi mắt của một người con đang xin mẹ của mình một thứ mà nó yêu thích.
Anh thay đổi thái độ, phát ra âm thanh trầm trầm nói với Mạc y.
“ Mẹ! Từ trước đến giờ con chưa bao giờ cầu xin ai! Chỉ xin mẹ thả cô ấy ra...
Con điên mất, cô ấy là giới hạn cuối cùng của con.
Con chỉ cần Bạch Hy Văn quay về! Mẹ! Con muốn cô ấy quay về, con tìm cô ấy hơn 15 năm, cô ấy còn chưa biết về thân thế của mình...”
“ Nó là?” Mạc y kinh ngạc
“ Cô ấy chính là Hà Tĩnh Hy.
Chính là em gái của con.
Mẹ đã ép con đã rời bỏ Tĩnh Hy 15 năm, bây giờ mẹ lại nhẫn tâm cướp cô ấy nữa hay sao?”
Mạc y phút chốc thay đổi tâm tình, đưa bàn tay xoa đầu Hà Hiểu Minh nhẹ nhàng, bà nói như thanh minh cho chính mình
“ Mẹ thật sự không có bắt giữ nó.
Bạch Hy Văn đến đây một lát rồi đi ngay.
Mẹ không có làm gì nó hết.
Con hãy tin mẹ! ”
Hà Hiểu Minh biết tính của Mạc y, bà luôn quanh minh chính đại oanh oanh liệt liệt, nếu đã nói ra lời như vậy là đã khẳng định rõ bà không hề liên quan.
“ Có thể con bé đó nó bỏ đi rồi!” Mạc y nhớ lại lời của Bạch Hy Văn trước đó, bà đưa ra một dự đoán.
“ Không thể nào, trước khi con đi Tô Châu cô ấy vẫn còn rất vui vẻ! Tại sao lại bỏ đi?” Hà Hiểu Minh bàng hoàng vì câu nói của Mạc y.
“ Mẹ sẽ phái thêm thuộc hạ hỗ trợ con tìm con bé! Yên tâm đừng lo lắng quá, nó sẽ không sao đâu!”
Cuộc tìm kiếm của Hà Hiểu Minh đi vào ngõ cụt, thì bất ngờ Tĩnh Kha đưa đến một cuộc gọi khiến anh từ trạng thái hỗn loạn sang chấn động, tay nổi lên từng đường gân xanh đáng sợ như muốn chóp nát chiếc di động trong tay.
Anh gằn từng câu từng chữ nói với Volkov
“ Mày chỉ cần động đến một sợ tóc của cô ấy, tao sẽ cho mày chết không toàn thây...!Đợi đó,Tao sẽ đến ngay.”
Âm thanh trầm đục trong cổ họng vì bị kiềm nén dữ dội đều đều tuyên bố với người bên kia đầu dây.
Bỏ qua sự ngăn cản của Mạc y, Hà Hiểu Minh vẫn kiên quyết rời đi một mình, anh gấp gáp bấm khóa mở xe, sau đó rú ga chạy ào ra khỏi biệt thự chỉ trong phút chốc.
Nơi giam giữ Bạch Hy Văn thuộc khu vực giáp biên giới của Myarma vô cùng hẻo lánh, là nhà máy sản xuất ma túy đã bị bỏ hoang từ lâu, xung quanh cỏ cây bị thiêu đốt bởi cái nắng mùa hạ trở nên vàng úa hoang tàn.
Volkov quyết tâm đưa Hà Hiểu Minh vào địa ngục, xung quanh cài rất nhiều bom sẵn sàng cho nổ tung nhà máy khiến anh tan thành mây khói , nếu yêu cầu của hắn không được thực hiện.
Hà Hiểu Minh theo yêu cầu của Volkov đi một mình đến căn cứ, anh lái xe băng rừng suốt đêm không ngừng nghỉ đã nhanh chóng tiếp cận hang ổ của hắn.
Bên trong nhà máy là cảnh tượng đáng sợ đến đau lòng, Bạch Hy Văn nằm thoi thóp bên vũng máu.
Cô không khóc cũng không sức để rên la, nếu như không thấy cô còn mở mắt, Hà Tĩnh Hy sẽ nghĩ rằng cô đã chết.
Volkov bước vào lạnh giọng nói với Hà Tĩnh Hy
“ Cô làm gì thì làm, nhưng tuyệt đối không được để nó chết.
Nó là hy vọng cuối cùng của tôi.
Lỡ xảy ra sơ suất, thì chính cô phải thế mạng cho nó.”
Hà Tĩnh Hy gật đầu biểu lộ đã hiểu, Volkov cũng không nhiều lời bước ra ngoài chờ đợi Hà Hiểu Minh đến.
Ả bực dọc, bao lâu chịu sự khống chế của hắn, bây giờ phải răm rắp nghe theo hắn thật không dễ dàng gì.
Cố gắng hít thở điều hòa trở lại, ả nhếch môi cười nhìn hai gã đàn ông bên cạnh.
“ Các người có muốn nó không?”
“ ...!”
Hai tên lính đánh thuê người Đông Âu bộ dáng hung tợn, đôi mắt hiện lên dã tâm kinh hồn, trang bị trên người đầy vũ khí.
Bọn chúng nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Hy Văn bằng cặp mắt tà d.âm lộ liễu, nhưng lại nhanh chóng bị dập tắt bởi vì hình ảnh trước mắt, toàn thân cô ướt đẫm máu, khiến ham muốn nhanh chóng bị dập tắt.
Nhưng lại không thể không tuân lệnh của Hà Tĩnh Hy.
Đúng! Là ả muốn hủy hoại sự trong sạch của Bạch Hy Văn.
Con người của cô, điểm yếu chí mạng chính là lòng tự tôn của bản thân, ả sống với cô từ bé, ả hiểu rõ tính cách này của Hy Văn.
Hy Văn nghe lời Hà Tĩnh Hy vừa nói ra, bất giác cô lồm cồm lùi lại về phía sau khó nhọc, mắt cô mở lớn kinh hoàng vì hành động vô nhân tính này của Hà Tĩnh Hy.
“ Volkov đã thông báo cho Hà Hiểu Minh rồi, nơi này là nhà máy sản xuất thuốc phiện bỏ hoang trong địa phận Tam giác vàng.
Hắn đã chuẩn bị xong một cái bẫy hoàn hảo chờ anh ta.
Chắc anh ta sẽ rất vui khi thấy cảnh mày bị cưỡng hiếp nhỉ!”
Haha!! Hà Tĩnh Hy phát ra tràn cười thật đáng sợ, như thể cô ta chính là quỷ dữ đến từ địa ngục vậy.
“ Không! Không được! Cút xa tao ra...” Giọng Hy Văn lạc hẳn đi, cô cố gắng gượng người ngồi dậy.