Chương 89
Lý Kỳ kéo tay Hàm Hi Họa mỉm cười giới thiệu cô với Mạnh Uyển.
“Đây là nghệ sĩ mới của chị, Hàm Hi Họa.” Chị bổng bật cười trêu.
“Cô nhóc này vì em mà gia nhập Mạnh Hằng đấy.”
Lời này quả nhiên khiến Hàm Hi Họa ngại ngùng muốn chết, cô lén liếc liếc Mạnh Uyển một chút chỉ thấy cô ấy cười nhạt.
Tuy vẫn là bộ dáng người lạ chớ gần nhưng không hiểu sao Hàm Hi Họa cảm nhận được một sự thoải mái và dễ chịu từ cô ấy.
“Chào chị ạ.” Ngẫm nghĩ bổ sung thêm.
“Ngoài đời chị xinh hơn trên tivi nhiều lắm.” Cô thề cô không có ý nịnh nọt đâu.
Mạnh Uyển quan sát cô nhóc từ trên xuống dưới một lượt, khi cô nhóc nói ra câu kia trong cặp mắt to tròn ấy không hề có chút giả tạo hay chút nịnh nọt nào.
Hoàn toàn là xuất phát từ trái tim.
Mạnh Uyển nhếch môi cảm ơn cô.
“Muốn chữ ký không?”
Hàm Hi Họa ớ một tiếng rồi giây sau đó vội gật gật đầu đáp.
“Muốn ạ.”
Bộ dạng như một fan não tàn của cô làm Lý Kỳ và cả Mạnh Uyển bật cười.
Lần nữa khiến Hàm Hi Họa mím môi xấu hổ.
Đợi Mạnh Uyển ký tên trên chiếc túi xách của mình xong, bọn họ liền tạm biệt nhau vì ai cũng có công việc riêng không thể nán lại tám chuyện tiếp được.
Trong phòng làm việc, Lý Kỳ như thường lệ rót hai ly nước lọc.
Chị nói.
“Em nên tập thói quen uống nhiều nước.”
Hàm Hi Họa đáp vâng.
“Chị muốn bàn bạc chuyện gì ạ?” Uống một lúc hết nửa ly cô đặt cốc nhẹ nhàng lên bàn rồi nhìn Lý Kỳ đợi chị lên tiếng.
Lý Kỳ bắt chéo chân đi vào chuyện chính.
“Theo tin tức nội bộ nữ chính của Thiên Hạ là Hàm Mộc Tâm.”
Sự ngạc nhiên không thể giấu được trong mắt Hàm Hi Họa.
‘Thiên hạ’ là dự án cổ trang lớn, chưa cần nói đến diễn viên chính, chỉ với đội ngũ đạo diễn, biên kịch, giám chế… đã rất hoành tráng rồi.
Vậy mà Hàm Mộc Tâm có thể lấy được vai nữ chính, dù đây là phim nam chủ nhưng ánh hào quang từ nữ chính cũng không nhỏ.
Rốt cuộc kim chủ đằng sau cô ta là ai?
Lý Kỳ từ đầu đã nghe Hàm Hi Họa tiết lộ quan hệ giữa cô và Hàm Mộc Tâm.
Thật ra là chị yêu cầu, chị muốn biết vòng bạn bè, hoặc kẻ thù của cô trong giới showbiz có rộng không.
Hàm Mộc Tâm đang trên đà phát triển, lại có người chống lưng phía sau, việc cô ta nhận được tài nguyên như hiện tại cũng chẳng ngạc nhiên gì mấy.
Một vòng luẩn quẩn dựa hơi kim chủ mà thôi, với xuất thân của ta nếu không đi đường tắc thì đến năm nào mới có thể phất lên được.
Chị chỉ lo ngại nghệ sĩ của mình với cô ta đụng độ sẽ phát sinh nhiều thứ không hay.
Không phải vấn đề ở Hàm Hi Họa mà là ở Hàm Mộc Tâm.
Một người phụ nữ tâm cơ và thủ đoạn như cô ta chắc chắn không để Hàm Hi Họa quay phim yên ổn.
Chỉ mong chị và Hàm Hi Họa theo bộ phim này là chính xác.
Nhìn thấy được sự lo lắng của Lý Kỳ, Hàm Hi Họa mỉm cười trấn an.
“Chị yên tâm, em có chừng mực.”
“Chị là sợ cô ta gây chuyện với em.”
Hàm Hi Họa lắc đầu, khóe môi cô nhếch lên trào phúng.
“Cô ta không dám.”
Thấy rõ được sự tự tin trong câu nói vừa rồi của Hàm Hi Họa, không hiểu sao Lý Kỳ hoàn toàn tin tưởng dù thấy là lạ chỗ nào đó.
Hai ngày cuối tuần bận gần như không có chút thời gian nghỉ ngơi.
Vừa phải quay quảng cáo cho Ladidé vừa phải tham gia casting vai nữ phụ trong ‘Thiên Hạ’ đến cả Nam Lãnh nhắn tin, cô cũng quên mất phải trả lời lại anh.
Quảng cáo quay không quá khó, cô tranh thủ xin phép đạo diễn nghỉ vài tiếng.
Đạo diễn mang tâm trạng vui vẻ, hài lòng với Hàm Hi Họa nên rất sảng khoái đồng ý.
Dù sao cũng chỉ còn ít cảnh, tối hoàn thành là ổn.