“…”
Tạ Nghiêu nhức nhức cái đầu nhìn con cừu nhỏ nào đó không biết vì sao lại chui vào được phòng hắn, rõ ràng hắn đã khóa rồi.
Việc này phải nói đến sự tình trước mặt không chỉ xảy ra lần thứ hai, Tạ Nghiêu đã đề phòng cậu mà bắt đầu khóa cửa phòng cho dù đang ở trong nhà mình.
Chẳng lẽ nãy hắn quên khóa?
Tạ Nghiêu chỉ biết hoài nghi mình chứ không nghĩ Hứa Dương sẽ có chìa khóa.
Dù sao vấn đề đáng quan tâm hiện tại là làm sao giải quyết con cừu non không biết sợ này.
“Hứa Dương, đứng dậy. Về phòng của em đi.”
Giọng điệu hắn tự cho là nghiêm khắc hướng thiếu niên trùm kín chăn, chỉ để lộ hai con mắt nhức đầu ra lệnh.
Kết quả lại nhận được một cái lắc đầu kiên quyết của thiếu niên: “Không, em muốn ngủ chung với chú.”
“…”
“Giường chú rộng như vậy, không chật đâu.”
“…”
Vấn đề là chật hay không chật à?
“Đi xuống!”
Không muốn nói nhiều, Tạ Nghiêu liền động thủ kéo người ra.
“Không mà!”
Hứa Dương sống chết không chịu, quyết định chơi trò ăn vạ nắm chặt chăn nệm bên dưới, Tạ Nghiêu làm kiểu gì cũng không kéo cậu ra được.
Không, thật ra là hắn sợ mạnh tay quá làm cậu đau. Dù sao cái thân hình kia của cậu cũng quá mong manh, cho dù mấy hôm rời khỏi Tạ gia cậu cũng xem như là sống tốt, sau đó còn được Tạ Nghiêu chăm bẵm nên có da có thịt hơn rồi nhưng mà vẫn chưa đủ.
Nhưng chính vì vậy lại càng khiến con cừu nhỏ kia được nước mà lấn tới.
“Chú út…”
Thiếu niên mắt long lanh trực tiếp chọt trúng tim ai đó mà rưng rưng nhìn hắn van xin.
Tạ đại gia bất lực trào dâng từ tận đáy lòng đối mặt với cậu vài giây đã muốn bại trận.
Nhưng nếu nhượng bộ cậu lần này, những ngày sau khỏi cần nghĩ cũng biết.
Giống như nhận ra hắn muốn mạnh tay, Hứa Dương liền nhỏ giọng nài nỉ: “Chú đứng đuổi em mà. Em sẽ ngoan, thật đó. Em ngủ rất thành thật, sự không động vào chú.”
“Em ngủ một mình thật sự buồn lắm!”
“…”
Ai đó mỗi ngày thức dậy đều mặt mày hồng hào, có chỗ nào giống như buồn bực không ngủ được chứ. Một chút lạ giường cũng không có!!!
Tưởng dễ lừa hắn lắm hả!!
Cái con cừu nhỏ đáng đánh này!!!
“Đi mà!”
Thiếu niên không biết nội tâm cuồng loạn của hắn, cậu rụt rè thò một cái tay ra, nắm lấy tay hắn lắc lắc.
Cái tay kia thật sự là mềm lắm, trực tiếp làm mềm tim Tạ đại gia.
Cán cân vốn chẳng nặng trong lòng hắn lập tức nghiêng.
“Nha!”
Giống như cảm nhận được hắn dịu xuống, con cừu nhỏ lập tức xông lên. Cậu nắm tay người đàn ông kéo xuống, mém chút khiến hắn đè lên người cậu, còn chưa đợi hắn mắng cậu đã hoan hỉ vỗ vỗ chỗ cậu mới nằm vừa nói: “Chú xem, cháu đã ủ ấm chỗ cho chú rồi nè!”
“Mau vào ngủ!”
Cậu nói xong bản thân cũng nằm gọn trong chăn, còn rất thức thời mà nhúc qua một bên, chỉ chiếm một góc nhỏ trên chiếc giường hai mét thôi.
“Ngày mai chú phải ra ngoài bàn công việc mà không phải sao?”
Ý chính là trễ rồi, mau đi ngủ.
“…”
Tạ đại gia bó tay hết cách, địch không lại đôi mắt long lanh chết người kia, cuối cùng vẫn phải thỏa hiệp.
Nhưng người ta nói không sai, nhượng bộ được một lần là sẽ có lần thứ hai, thứ ba, thứ tư… Vô cùng.
Nửa đêm Tạ đại gia lần đầu tiên ngủ cùng người khác bỗng nhiên cảm thấy bên cạnh có một lò lửa nhỏ dán lại, cả người khó khăn lắm mới ngủ được bỗng chốc liền tỉnh táo.
Ở trong không gian mờ tối của phòng ngủ, hắn nhìn thấy thiếu niên vốn dĩ lúc đầu còn cách hắn cả một đoạn nay đã dán lại, dựa cả vào cánh tay hắn, cuộn người bên cạnh hắn rồi. Dáng vẻ cậu ngủ vô cùng an tường, khuôn mặt kia nhỏ lại càng thêm nhỏ, trông vừa ngoan vừa nhuyễn manh. Mấy lọn tóc ngốc bất quy tắc cạ vào bắp tay hắn, cái thì rũ trước trán, khiến cho ngũ quan của thiếu niên càng thêm chọc người thương tiếc.
Cả người cậu cong như một con tôm, đây là trạng thái thai nhi khi nằm trong bụng mẹ, là trạng thái tự vệ đối với những người thiếu cảm giác an toàn. Dáng vẻ này khiến cho hắn không biết nên làm sao đẩy người ra.
Trong lúc hắn đang phân vân thì cái con cừu nhỏ kia lại dán vào thêm nữa.
Lần này trực tiếp lăn đến trong lòng hắn, cả người co một cụm dưới nách hắn, mặt úp vào bên mạn sườn của hắn, bắp dùi dán sát rạt vào bắp chân hắn. Hô hấp đều đều, ngủ đến là thơm ngọt.
Nếu không phải cậu thật sự ngủ rất ngon thì hắn đã cho rằng cậu đang giả vờ rồi.
Nhưng bảo hắn cứ như vậy nằm với cậu cả đêm…