Đuôi lông mày Trì Tư Việt nhướng lên, ánh mắt chuyển từ môi sang mắt cô, chờ cô nói tiếp.
"Có một lần tan học, tớ nhìn thấy cậu và cô ấy ở cổng trường học, cô ấy…" Nói đến đây, Thù Đồng mím môi dừng một chút, cố lấy can đảm giương mắt nhìn anh: "Cô ấy giống như đang khóc, còn cậu thì ôm lấy cô ấy…"
Thù Đồng thật sự cũng không biết mình nói những lời này với anh vì muốn nghe được đáp án như thế nào.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Là muốn nghe chính miệng anh nói rằng anh đã chia tay với Tống Thính Nhiên sao?
Hay là từ trước đến giờ hai người chưa từng ở bên nhau.
Sau khi nói ra toàn bộ, cô thấy hơi hối hận. Hiện tại mối quan hệ giữa cô với anh không rõ ràng, cô vốn không có tư cách hỏi anh, nhưng nỗi đau trong lòng cô thật sự quá nghiêm trọng, đè ép khiến cô sắp không thở nổi.
Đặc biệt là… trông Tống Thính Nhiên tự tin và hoạt bát như vậy, đó là hình mẫu mà con trai cực kỳ yêu thích.
Trì Tư Việt nhìn đôi mắt run rẩy của cô, anh kéo cô đến dưới ánh đèn màu trắng.
“Tống Thính Nhiên theo họ mẹ tôi, là em gái của tôi.”
Anh chợt giải thích một câu ngắn gọn khiến Thù Đồng giật mình một lát, đôi mắt đen láy trợn tròn nhìn anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đương nhiên Trì Tư Việt biết cô sẽ có phản ứng như vậy, anh cúi đầu cười một tiếng, bàn tay thò vào vạt áo cô rồi hướng lên phần ngực, anh hỏi ngược lại: "Khi đó em đã thích tôi rồi sao?"
Anh đang nói lúc cô nhìn thấy anh và Tống Thính Nhiên.
Thù Đồng sắp xấu hổ muốn chết, cơ thể bắt đầu trở nên mềm nhũn bởi ngón tay đang nhẹ nhàng vuốt ve chậm rãi của anh. Trong đầu lại nghĩ vừa rồi mình hiểu lầm quan hệ giữa Tống Thính Nhiên và anh như vậy, cô hơi kháng cự việc anh chạm vào mình.
Nhất thời cô không biết nên nói gì mới phải nên đành đặt trán lên vai anh, vùi mặt xuống.
Gì vậy chứ, đó lại là em gái của anh sao.
Nhưng mà… Tống Thính Nhiên vẫn gọi thẳng tên anh.
Trì Tư Việt nhìn ra cái gì đó, anh thấp giọng bổ sung: "Tống Thính Nhiên sống ở Mỹ thời gian dài, cách nói chuyện và hành động đã quen với sự thoải mái của nước ngoài rồi, ngoại trừ khi còn bé nhờ tôi giúp làm bài tập, thỉnh thoảng mới gọi một hai câu anh, bình thường đều như em nhìn thấy đấy."
Thù Đồng đã hiểu, nhưng nghĩ đến địch ý của mình đối với Tống Thính Nhiên, hai má cô lại nóng lên.
Cả người cô bị Trì Tư Việt ôm vào lòng, hai tay cô nhẹ nhàng nắm lấy vải vóc bên hông anh, nhưng cũng không dám ôm lại eo anh, dường như mọi sự can đảm vừa nãy cô dùng hết trong cơn giận dỗi nho nhỏ với anh cả rồi.
Trì Tư Việt cúi đầu nhìn ánh mắt của cô, Thù Đồng ngượng ngùng trốn, lại bị anh cười nắm chặt cằm nâng lên: "Lúc này đồng ý để tôi chạm vào rồi chứ?”
Ngón tay anh đặt trước người cô giống như mang theo điện, da ở những nơi có thể nhìn thấy đều bị nhiễm ngứa tê dại, giọng nói của Thù Đồng khá nhẹ nhàng, lời giải thích chẳng có sức thuyết phục gì: "Vừa rồi tớ đâu có không cho cậu chạm vào đâu…”
Vừa dứt lời, khớp ngón tay cứng cáp của chàng trai đã mở áo ngực ra, lòng bàn tay với những vết chai mỏng dán lên đầu ngực mềm mại.
Thù Đồng khẽ "ưm" một tiếng, đầu ngón tay nắm lấy cánh tay căng gân của anh.
Trì Tư Việt cúi đầu, hơi nóng phả vào vành tai nhạy cảm của cô, anh trầm giọng nói: "Sờ một lát rồi thả em về.”
Thù Đồng đã có chút động tình thở hổn hển, cô cũng cảm nhận được núm vú bị anh trêu chọc dễ dàng cứng lên. Thậm chí từ lúc ngón tay anh luồn vào trong góc áo xoa lưng cô, dường như có một dòng chất lỏng nóng bỏng đang trào ra từ cô bé phía dưới của cô.
Cô khép hai chân lại, cơ thể vẫn muốn anh tiếp tục, nhưng lý trí lại hơi không cho phép cho lắm.
Trì Tư Việt nhìn ra cô đang cố nén tiếng rên rỉ ở trong miệng, anh nghiêng trán và cổ, chạm vào mũi cô, tìm kiếm đôi môi hồng mềm mại của cô để hôn lên.
Hình bóng hai người quấn lấy nhau cùng tiếng cành lá xào xạc, đậm nhạt lẫn lộn in lên góc tường màu xám trắng.
Rõ ràng đây không phải lần đầu tiên anh hôn môi như vậy, nhưng lần này Thù Đồng lại cảm thấy có chút khác.
Không biết có phải vì biết Tống Thính Nhiên là em gái anh hay không, hay là anh bằng lòng giải thích cho cô nghe. Cho đến khi về đến nhà nằm ở trên giường, trong lòng cô cảm thấy mình đang dần thân thiết với anh hơn.
Hiện tại, chỉ có cô biết chuyện Trì Tư Việt còn có một người em gái nữa, thậm chí còn có WeChat của em gái anh, có thể tạo điều kiện cho cô theo dõi hoặc tìm hiểu thêm những điều về Trì Tư Việt mà những người khác không biết.
Tâm hồn thiếu nữ luôn quay cuồng như chong chóng, Thù Đồng nhìn tấm ảnh chụp chung của hai anh em trên trang cá nhân của Tống Thính Nhiên - cô bé đội mũ sinh nhật đang cười hì hì bôi kem lên mặt cậu bé đang đánh đàn dương cầm.
Khóe môi cô vô thức cong lên, cô ngắm nhìn thật lâu rồi ấn lưu ảnh lại.
Đây là Trì Tư Việt mà ngoài cô ra, không ai biết đến hình ảnh này của anh.
Là hình ảnh Trì Tư Việt biết đánh đàn dương cầm, là Trì Tư Việt khi còn bé có lông mày rậm và đường nét mềm mại nhưng không thích cười, cũng là người cô thích từ khi chuyển trường đến trung học Ngự Mộc.
Trong lòng Thù Đồng đột nhiên nảy ra suy nghĩ muốn cố gắng đuổi kịp anh.
Mặc dù cô rất bình thường và không được người khác chú ý tới, nhưng lúc này đây cô càng muốn thử xem, cho dù cuối cùng cũng sẽ không ở bên cạnh anh, nhưng cô muốn thử, cô muốn gần anh hơn một chút dù chỉ là ở trên bảng xếp hạng, cách tên của anh gần hơn một chút.
Ôm ý nghĩ như vậy, ngày hôm sau đi học, Thù Đồng vừa có thời gian đã lập tức lấy đề thi vật lý xem, cẩn thận chép những câu hỏi bị bỏ sót vào bộ câu hỏi cô đã sai.
Trần Gia Minh ngồi cùng bàn thấy cô học chăm chỉ như vậy, thi thoảng cậu ấy cũng nghiêng đầu nhìn một cái, chỉ cho cô một hai câu.
Cũng chính là lúc hai người thảo luận một câu hỏi trong bài kiểm tra hàng tuần, Hồ Dĩnh từ ngoài cửa đi thẳng về phía bọn họ.