Chua Ngọt FULL

Mấy người xung quanh vẫn còn sợ việc hôm qua đột nhiên Hồ Dĩnh nổi cáu, thấy cô ta đi tới bọn họ đều lặng lẽ đưa mắt quan sát, cũng không biết cô ta có còn giữ tâm trạng bất ổn giống ngày hôm qua hay không.
 
“Thù Đồng, cô Phương gọi cậu đến văn phòng một chuyến.”
 
Thù Đồng đang vừa bước đi vừa cúi đầu xem bài giải Trần Gia Minh viết trong giấy nháp cho cô thì một giọng nói bất chợt vang lên bên tai. Cô sửng sốt, một lúc sau mới phản ứng lại lên tiếng đáp lại.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Lúc đứng dậy đi ra ngoài cô có đi ngang qua chỗ ngồi của Hứa Mễ Nhạc, khi thấy cô bạn đang bĩu môi, làm mặt quỷ hướng về bóng lưng Hồ Dĩnh thì không khỏi bị nét mặt phong phú của cô ấy chọc cười.
 
“Bé Đồng.” Hứa Mễ Nhạc giữ chặt cổ tay cô, lấy một gói đồ ăn vặt nhỏ từ trong cặp ra rồi đứng lên: “Tớ đi với cậu nhé.”
 
Thù Đồng biết cô ấy muốn đến lớp 11/10 để tìm Kiều Dương nên gật đầu, thế là hai người cùng chạy lên tầng trên.

 
Tiết sau Phương Lâm vẫn còn phải lên lớp 11/10 để dạy, bà ấy đưa đơn đăng ký tham gia thi tiếng Anh cho Thù Đồng, bảo cô sau khi điền xong thì đặt lên bàn làm việc, sau đó xoay người nhanh chóng dặn dò lớp 11/10 mở sách tiếng Anh ra tự ôn rồi cầm giáo án bước ra khỏi cửa.
 
Thù Đồng chưa từng tham gia cuộc thi như thế bao giờ, cô nhìn tờ đơn điền thông tin cá nhân trong tay mà ngây ngốc đứng trước bàn làm việc một hồi lâu, bước chân không nhúc nhích nổi.
 
Phương Lâm muốn cô đăng ký tham gia cuộc thi tiếng Anh dành cho học sinh phổ thông toàn quốc, đây là một sự công nhận dành cho việc học của cô, nhưng nhìn trong quy trình thi có cả thi viết và thi diễn thuyết được ghi trong mục đánh dấu trên tờ đăng ký, cô không khỏi cảm thấy hơi muốn chùn bước.
 
Cô không giỏi diễn thuyết trước mặt mọi người, ngay cả số lần trò chuyện trước mặt nhiều người như vậy cũng cực kỳ ít ỏi.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hà Đông, tổ trưởng tổ vật lý bàn bên cạnh nhìn Thù Đồng cầm đơn đăng ký đứng phát ngốc thì thở dài nặng nề, tay sắp xếp lại chồng sách trên bàn.
 
“Ôi, nhìn cô Phương kìa, đơn đăng ký thi trong tay cô ấy dễ hết slot thế nhỉ, vậy mà vẫn còn học sinh muốn tham gia cũng không còn cơ hội, đâu có giống tôi, tự mình chủ động đi tìm học sinh đăng ký luôn mà người ta còn chẳng thèm tham gia.”
 
Cô giáo cũng trong tổ vật lý dạy hai tiết liên tục vẫn chưa ăn sáng, đang múc muỗng cháo đã nguội lên ăn thì nghe thấy mấy lời này, bèn lau miệng trả lời: “Thầy Hà à, thầy cũng đừng đánh chủ ý muốn để Trì Tư Việt tham gia thi vật lý nữa, học sinh người ta gia đình có điều kiện thế nào thầy không nhớ sao, đảm bảo khi vừa tốt nghiệp cấp ba xong sẽ ra nước ngoài luôn, chẳng cần phải dựa vào chút điểm cộng có tham gia thi để tranh giành suất học với những người khác đâu.”
 
Hà Đông lại ôi chao một tiếng, sau đó cầm tờ đơn đăng ký còn thừa trong tay rồi lắc đầu: “Đứa nhỏ này rất có năng khiếu trong phương diện vật lý đấy, nếu thằng bé có thể tham gia, đừng nói trường trung học Ngự Mộc chúng ta có thể giành được giải nhất ở giải cá nhân, cuỗm luôn giải nhất ở giải tập thể cũng rất có khả năng đấy chứ...”
 
Giáo viên còn lại cũng bắt đầu tham gia vào đề tài này, từ chuyện học sinh các khoa xếp hạng nhất, dần dần cho tới điều kiện trong nhà của từng học sinh, Thù Đồng cũng không có ý định nghe lén bọn họ nói chuyện, cô cầm tờ đơn đăng ký rồi xoay người rời đi, bước nhẹ nhàng mang đến cửa văn phòng.
 

“Bé Đồng?! Trong tay cậu cầm cái gì thế?” Hứa Mễ Nhạc thấy cô bước ra thì bước vài bước đến gần cô, trong miệng vẫn nhóp nhép nhai miếng khoai tây lát, có chút mơ hồ hỏi.
 
Từ trước đến nay Thù Đồng chưa từng giấu giếm cô ấy bất cứ điều gì, cô mở tờ đơn đăng ký ra, nói khẽ: “Cô Phương đề cử tớ tham gia cuộc thi tiếng Anh.”
 
Nghe vậy, Hứa Mễ Nhạc chợt dừng cái tay đang bóc miếng khoai tây lát từ trong gói đồ ăn vặt ra, cô ấy còn không thèm nhìn tờ đơn đang mở kia đã ôm Thù Đồng một cái thật chặt: “Thật sao?! Bé Đồng cố lên! Chắc chắn cậu có thể làm được mà!” Trong giọng nói cô ấy tràn đầy vui sướng, cứ như Thù Đồng đã ôm thưởng trở về vậy.
 
Suất tham gia cuộc thi có hạn, trước khi giáo viên quyết định học sinh nào tham gia đều phải cân nhắc kỹ càng, không thể tùy tiện đưa suất tham gia cho học sinh có thành tích trung bình của môn, mỗi học sinh được chọn đều phải là những người có tiềm năng đạt giải, đây là những điều mà trong lòng mọi người đều ngầm hiểu.
 
Việc học của mình có thể được giáo viên công nhận, tất nhiên Thù Đồng rất vui, nhưng khi nhìn điểm kết quả diễn thuyết chiếm đến ba mươi phần trăm của điểm chuẩn, trong lòng cô vẫn có vài phần lo lắng không thể giải thích.
 
Suốt cả ngày, ngoài việc cố gắng dành thời gian bổ sung một vài lỗ hổng kiến thức vật lý thì thời gian khác, Thù Đồng cũng đang lo lắng về chuyện tham gia cuộc thi tiếng Anh.
 
“Thù Đồng.” Trần Gia Minh đưa cuốn vở ghi bài đã mở sẵn đến trước mặt cô, gọi tên cô.
 
Thù Đồng khôi phục tinh thần, ánh mắt dừng trên tờ giấy đã viết xong mớ công thức vật lý.

 
Nền tảng vật lý của cô rất kém, mặc dù đã hạ quyết tâm sẽ nỗ lực học tập để bù đắp những thiếu sót nhưng khi thực sự ngồi vào bàn học, cô mới nhận ra rằng trước đây mình chỉ hiểu nửa vời, tất cả những kiến thức cô từng được dạy rất nhiều.
 
Vốn Thù Đồng không muốn làm phiền Trần Gia Minh quá nhiều, nhưng dường như đối phương nhớ rất kỹ những gì chủ nhiệm lớp Phương Lâm đã nói rằng hai người có thể giúp đỡ lẫn nhau. Cậu ấy thấy cô muốn cải thiện thành tích vật lý của mình nên cậu đã chủ động đề nghị cùng thảo luận làm bài tập sau giờ học, đồng thời cũng hy vọng Thù Đồng có thể giúp cậu về bài nghe tiếng Anh.
 
Mà Hứa Mễ Nhạc vốn muốn cùng Thù Đồng về nhà sau khi tan học, khi nghe hai người bàn bạc muốn đến giảng đường để học tập thì bày ra vẻ mặt phấn khích kêu thêm tớ nữa thêm tớ nữa, gia nhập vào tiểu đội giúp đỡ nhau học tập sau giờ học. Chỉ có điều, một người luôn chỉ có ba phút nhiệt tình làm việc như cô ấy, sau khi kiên trì viết xong một chương đề vật lý đã không kiềm được mà mở điện thoại ra chơi game.
 
Cuối cùng, Hứa Mễ Nhạc cảm thấy có hơi ngượng ngùng vì đã quấy rầy bầu không khí học tập say mê giữa hai người bọn họ, cô ấy mang theo sự hổ thẹn của một học sinh kém, rất có tính tự giác xách cặp cáo lui trước.


 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận